Võ Động Thiên Hà
Chương 503 : Độc Long
Ngày đăng: 21:38 20/04/20
Mở lớp vải bên ngoài túi hương ra, bên trong là một loại tài liệu màu lục nhạt, sờ vào không phải da, cũng không phải vải, hình dáng rất tinh xảo thanh tú.
Từ trên túi hương tỏa ra một cỗ thanh hương thơm ngát tinh thuần, Vân Thiên Hà cầm nó lên, đột nhiên có một luồng mát lạnh truyền vào trong cơ thể, giống như hình thành nên một lớp bảo vệ vô hình bên ngoài thân thể, độc tố ở xung quanh không thể nào tiếp xúc với da được.
Túi hương này quả nhiên là đồ tốt để tị độc.
Chỉ là Vân Thiên Hà có phần khó hiểu, gã thanh niên này nhìn thế nào cũng không giống một tên ẻo lả, vậy mà trên người lại mang theo túi hương mà nữ nhân thường hay mang theo.
Không tiếp tục suy nghĩ nhiều, sau khi thu hồi túi hương, mơ hồ nghe thấy từ phía ao đầm có tiếng vang truyền tới, vì vậy hắn bèn tăng tốc độ, tiếp tục tiến nhập vào trong.
Đi ước chừng thời gian nửa nén hương, cũng không thấy độc thú nào ở gần, bất quá sương mù trong ao đầm càng dày đặc hơn, hầu như trong hai mươi bước không nhìn rõ cảnh vật gì.
Tiến thêm một đoạn về phía trước, Vân Thiên Hà thấy Độc trưởng lão cùng với một thiếu niên ngồi trên một tảng đá cạnh hồ nước thở hổn hển, trên người Độc trưởng lão có chút thương tích, đã được băng bó sơ qua.
Nhanh chân tiến đến, Độc trưởng lão thấy Vân Thiên Hà, lập tức đứng dậy, vội la lên:
- Thiếu chủ, người khuyên nhủ vị Vu y kia đi, nếu nàng vẫn cứ khư khư cố chấp, sẽ liên lụy đến những người khác.
Vân Thiên Hà vội hỏi:
- Đã xảy ra chuyện gì?
Độc trưởng lão thở dài một tiếng nói:
- Đếu là do lão phu lắm lời, lỡ miệng nói ra phía sau chỗ nghỉ của đám Hoang Ngạc (cá sấu) nơi Phệ Linh thảo sinh trưởng, còn có một loại cây nhỏ thần dị hiếm thấy sống ở hoàn cảnh càng nguy hiểm hơn, trên cây có kết một loại quả màu sắc rực rỡ, nàng nói đó chính là Thiên Nguyên Quả rồi muốn lập tức đi tìm, lão phu không ngừng khuyên can, những người khác cũng lên tiếng can ngăn, kết quả khi chúng ta chuẩn bị trở về, đột nhiên phát hiện nàng không quay về cùng chúng ta, cho nên những người khác đã đi tìm nàng rồi!
- Vì sao ngươi bị thương, có lấy được Ngạc Tổ Chi Lệ không?
Vân Thiên hà nhíu mày hỏi.
Độc trường lão nói:
- Thương thế của lão phu là do khi lão phu dẫn đường gặp phải độc ngô công (rết độc) cùng với cổ độc điệt (đỉa độc), bị cắn hai phát, bất quá thể chất lão phu không sợ những thứ độc này, phu nhân đã giúp lão phu băng bó, chúng ta liền ở đây nghỉ ngơi, chờ các nàng quay về!
Dứt lời Độc trưởng lão từ trên người tháo xuống một cái túi:
Nghe hắn hỏi như vậy, Mộng Ly suy nghĩ lại một chút, rồi nói:
- Đúng vậy, hai con rồng trưởng thành, một con chỉ là ấu long, hai con rồng trưởng thành kia rất mạnh mẽ, Liên Tinh nhìn thấy chúng đuổi theo tỷ muội chúng ta, liền bảo chúng ta chạy trước, nàng và Ô lan đi cứu Tiểu Bạch, cũng không biết các nàng lúc này thế nào?
Lúc này chu vi xung quanh lại có một trận năng lượng ba động truyền đến, cùng vài tiếng nổ ầm ầm.
Bất quả chỉ trong chớp mắt, thân ảnh hai người Liên Tinh và Ô Lan đột nhiên thoáng hiện, trong lòng Ô Lan còn có Bạch Nương Tử đang hôn mê bất tỉnh, mà trong thâm cốc truyền đén tiếng nổ cùng tiếng long ngâm làm rung động toàn bộ sơn cốc.
Vân Thiên Hà thấy ba người bình yên vô sự, vừa muốn hỏi một tiếng, chỉ thấy thân thể Liên Tinh mềm nhũn, thổ ra máu, liền vội vã nâng nàng dậy:
- Ngươi bị thương hả?
Sắc mặt Liên Tinh trắng bệch, nói:
- Hai con Độc Long trưởng thành kia có độc viêm rất đáng sơ, đã tiến hóa bốn lần, thực lực có thể so với Thiên Cảnh nhất giai, nếu như không phải ta phóng xuất linh phách phân thân để giữ chân chúng, sợ là không cách nào bình yên trở về!
Nghe xong lời này, Vân Thiên Hà không khỏi hít mạnh một hơi:
- Độc Long Thiên Cảnh nhất giai, các nàng rốt cuộc làm thế nào mà lại chọc giận chúng, bình thường thành viên của Sát Thủ doanh thăm dò tại đây, cho dù tạo ra động tĩnh lớn, cũng không tìm thấy rồng a?
Liên Tinh liếc mắt nhìn Bạch Nương Tử đang hôn mê, nói:
- Có lẽ liên quan tới việc Bạch Nương Tử muốn hái Thiên Nguyên Quả, nó là quả của một loài cây thượng cổ dị chủng, năm trăm năm mới nở hoa kết quả một lần, cực kỳ quý hiếm, theo truyền thuyết có thể đoạt công của thiên địa tạo hóa, nhưng chưa từng có người nếm thử qua!
Mộng Ly bĩu môi, trừng mắt nhìn Bạch Nương Tử:
- Đây chính là kết quả của lòng tham!
- Tuy nói cây kia có Độc Long thủ hộ, Bạch Nương Tử không hái được quả, nhưng nàng ta chọc giận bọn chúng, khiến chúng truy đuổi mọi người, ta nghĩ hẳn là có lý do chứ?
Tầm Nguyệt trầm ngâm trong chốc lát, liền nói một lời khiến mọi người kinh ngạc:
- Độc Long này truy giết chúng ta, có lẽ chính là hậu nhân được sinh ra bởi Khô Trọc Hoang Long kết hợp cùng với Long nhân của Bích Vân gia tộc từng bị tổ tiên chúng ta trục xuất...