Võ Động Thiên Hà
Chương 60 : Khách nhân tửu phường
Ngày đăng: 21:33 20/04/20
Sau khi Lưu Lão Tam nhìn thấy Trần Bảo Khánh, sắc mặt trắng bệch, môi nhúc nhích vài cái, nhưng không nói ra được lời nào.
Trần Bảo Khánh tiến tới ôm quyền hướng về phía Vân Thiên Hà nói:
- Tiểu huynh đệ, lần này nhờ có ngươi cứu giúp đúng lúc, Gia Anh mới không bị ba tên gian tặc này hại chết, trên dưới La gia trang chúng ta vô cùng cảm kích, sau này…
Vân Thiên Hà nghe những lời nói cảm kích này, lập tức xua tay ngắt lời:
- Nhấc tay nhấc chân mà thôi, Trần đại ca không cần khách khí!
Trần Bảo Khánh nói:
- Ba người này đến từ Chú Kiếm Phường, cùng La gia chúng ta là địch, có thù không đội trời chung, tiểu huynh đệ, có thể giao bọn họ cho La gia trang chúng ta xứ trí hay không?
- Vậy tùy ý Trần đại ca xử trí!
Vân Thiên Hà nói:
- Chỉ là Chú Kiếm Phương này có địa vị gì, tiểu đệ không giải thích được, Trần đại ca có thể giải thích nghi hoặc cho tiểu đệ?
Trần Bảo Khánh để mấy hán tử đến trói ba người này lại rồi buộc vào lưng ngựa, lúc này mới nói:
- Còn chưa biết quý tính tiểu huynh đệ?
- A, tiểu đệ họ Vân, Trần đại ca tùy ý xưng hô là được!
Trần Bảo Khánh nghe ra Vân Thiên Hà không muốn tiết lộ tính danh, cũng không muốn hỏi nhiều, nói:
- Vân huynh đệ, Chú Kiếm Phường này kỳ thực chính là binh khí tác phường danh nghĩ của Thiên Phong Hào tại Lợi Châu, Thiên Phong Hào chắc Vân huynh đệ biết được, tổng hào ở Kinh Thành, chi nhánh của bọn họ trải rộng các châu, mà từng địa phương có chi nhánh của Thiên Phong Hào đều có một chú tạo tác phường, thống nhất gọi là Chú Kiếm Phường!
Vân Thiên Hà nghĩ thầm, chi nhánh Thiên Phong Hào trải rộng thiên hạ, phía sau nhất định phải có một tập đoàn lợi ích khổng lồ chống đỡ, liền hỏi tiếp:
- Trần đại ca, vậy La gia trang các ngươi có phải là chú tạo binh khí?
Trần Bảo Khánh cười cười nói:
- Khánh quan, xin hỏi có việc gì quân phó?
Lão giả hỏi:
- Tiểu ca, chúng ta tới gặp lão chủ nhân của tửu phường này, chủ nhân nhà ngươi không có mặt, vì sao thiếu niên kia cứ như vậy đi vào, có phải là chủ nhân cá ngươi đối với mấy người lão phu có cái nhìn phiến diện nào đó?
Tiểu Tô vừa nghe, liền giải thích nói:
- Lão tiên sinh, vị tiểu ca vừa rồi đối với tiểu điếm từng có ân, cũng quen biết với ông chủ, vì vậy An Nhạc liền dẫn hắn tới hậu đường, chỉ là lão tiên sinh tới gặp lão phương chủ, lại không muốn lộ tính danh, hôm nay phường chủ xác thực không có ở nhà, ông chủ cũng không thể truyền được, xin thứ lỗi!
Lão giả nghe xong, lại hỏi:
- Thiếu niên vừa rồi ngươi có biết là hài tử nhà ai?
Trong mắt tiểu Tô hiện lên một tia cổ quái, chợt lóe qua rồi biến mất, nói:
- Điều này tiểu nhân không biết, đây là lần đầu tiên tiểu nhân nhìn thấy vị tiểu ca kia, hắn có quen biết với ông chủ trước kia tiểu nhân đến!
- A, như vậy không quấy rối ngươi nữa, ngươi cho bàn chúng ta một bình rượu Thanh An Tửu tốt nhất của các ngươi đi!
Lão giả thấy không khỏi được gì, liền mất đi hứng thú nói chuyện.
- Tốt, xin các vị chờ chốc lát!
Tiểu Tô cười tủm tỉm gật đầu rồi chạy đi.
Khi tiểu Tô đi rồi, lão giả mới uống hết chén rượu, thanh niên bên cạnh mở miệng nói:
- Sư phụ, vì sao người mang con và sư muội tới Lợi Châu gặp lão phường chủ ở đây, theo đồ nhi biết, Vĩnh An Tửu Phường từng gặp phải tai họa chiến tranh, phương pháp nhưỡng An Tư Tửu đã thất truyền từ lúc Đại Đường khai quốc rồi, phỏng chừng ở đây đã không còn lưu trữ nữa rồi!
Lão giả liền lắc đầu nói:
- Tuấn nhi, con có biết lai lịch của An Tư Tửu vì sao đặt tên là An Tư?