Võ Động Thiên Hà

Chương 87 : Tụ Hương Lâu

Ngày đăng: 21:34 20/04/20




Vân Bôn tiến bước vững vàng, không vội không chậm đi trên đường cái thành đông, mà Vân Thiên Hà trên lưng ngựa, hơi cúi đầu, không biết đang trầm tư suy nghĩ cái gì.



Dường như không cần Vân Thiên Hà dẫn đạo phương hướng, Vân Bôn có thể tự mình biết trở về phủ như thế nào.



Mà trong lòng Vân Thiên Hà lại đang suy nghĩ về tiểu mập mạp vừa gặp trên đường lúc nãy.



Mạc thị Thanh Châu, tại phía đông Đại Đường cũng coi như uy danh hiển sách, nổi tiêng thế gia võ đạo, đứng đầu "Đông Bộ Thất Tông Tính", luận võ, ở thế lực kinh thành, có một Định Nam Hầu nắm trong tay nam quân, Trấn Nam phó soát Mạc Bách Xuyên, luận văn, có một vị thị lạng Mạc Bách Sử, một văn một võ này, liên hợp với thế lực tại Kinh thành Bắc Đình Bá Giang thị, xu mật chấp sự Giang Thụ Xa, hình bộ thượng thư Tiêu Vô Viễn và một số quan lớn nhỏ khác cấu thành một cỗ thế lực cực kỳ cường đại tại Kinh Thành.



Tiểu mập mạp Mạc Vấn Thiên tuy hoành hàng bá đạo không cố kỵ, thế nhưng hắn cũng có tiền vốn để hoành hoành, bất quá nếu phạm lên đầu của hắn, cư nhiên dám đánh chủ ý tới Vân Bôn, Vân Thiên Hà tự nhiên phải hung hưng giáo huấn một lần, làm như vậy còn hiệu quả hơn rất nhiều so với ẩu đả trước mặt mọi người, hoặc là nhục mạ hắn, tuyệt đối sẽ để trong lòng tiểu mập mạp một bóng ma không thể nào xóa mờ.



Mới vào Kinh Thành mà đã chọc vào một mầm tai họa như vậy, Vân Thiên Hà cũng không sợ, hắn chỉ sợ tiểu tử kia sau này không hề đến tìm hắn, như vậy thực không vui.



Chỉ cần tìm đúng thời cơ, đồng minh hạch tâm tập đoàn Giang Mạc không gì phá được, có thể thông qua tiểu mập mạp này xé mở một lỗ hổng.



- Thiếu gia… Thiếu gia…



Chính trong lúc suy nghĩ, Sử Trường Đức đi lên cắt đứt dòng suy nghĩ của Vân Thiên Hà, nói:



- Thiếu gia, người xem, hình như là thị vệ Tĩnh Vương Phủ đang giục ngựa hướng về phía chúng ta, có thể xảy ra chuyện gì hay không?
Nhìn trang phục và thần tình lúc này của Đường Linh Vũ, Vân Thiên Hà quả thực có chút kinh ngạc, không nghĩ tới không chỉ Đường Linh Toa có hể có loại khí chất linh động dễ dàng thay đổi như vậy, mà Đường Linh Vũ cũng không hề rơi xuống hạ phong, trang phục khí chất này, quả thực là hình tượng một công tử phong lưu tiêu sái, làm người khác không thể không liếc mắt nhìn.



Bất quá biểu hiện tiếp theo của người này, cũng làm cho mọi người mở rộng tầm mắt.



Khi Đường Linh Vũ nhìn thấy Vân Thiên Hà đi vào, con mắt lập tức sáng ngời, liền đẩy mọi người xung quanh ra, đi lên vài bước, cười hắc hắc nói:



- Muội phu tốt, ngươi đến rồi a!



Vân Thiên Hà ngây người!



- A… Muội, muội phu?



Những thanh thiếu niên ở đây nghe được lời này, cũng bất chấp nói cười, đều quay sang nhìn, miệng há hốc, thần tình cứng đờ, vẻ mặt không thể tin tưởng.



Nhất là Đường Linh Vũ làm trò trước mặt đông đảo mọi người, nhìn về phía Vân Thiên Hà mở miệng kêu hai tiếng "muội phu", càng làm cho thanh thiếu niên ở đây như bị sét đánh, sắc mặt nhất thời trở nên tái nhợt.



Giờ khắc này, ánh mắt tất cả mọi người trong phòng đều tập trung hết lên người Vân Thiên Hà.