Vô Hạn Khủng Bố
Chương 162 : Kế hoạch nhử mồi
Ngày đăng: 19:04 20/04/20
- Không sai, ta cố ý.
Sở Hiên vô cùng thản nhiên đáp, hắn cầm một quả dưa chuột xanh biếc vừa ăn vừa nói:
- Tình huống này đúng là ta có cân nhắc qua, nhưng để ngươi bị công ty Umbrella phát hiện xác suất chỉ khoảng 50%, vì thế ta cũng không nghĩ cần phải nói cho ngươi biết, dù sao thì khi xảy ra chuyện gì cũng có thể tùy lúc liên lạc, tốt nhất là để ngươi tự nhiên mà làm...
- Tự nhiên mà bước vào bẫy của ngươi phải không?
Trịnh Xá cười khổ nói, lúc này hắn đang ngồi cạnh bàn vừa ăn cơm vừa bàn luận về hoạt động hôm nay.
- Bẫy? Không, là kế hoạch.
Nhìn mặt Sở Hiên chẳng có biến đổi gì, hắn chỉ thản nhiên nói:
- Trọng tâm của kế hoạch này là thuận theo tự nhiên, nếu ngươi bị công ty Umbrella chú ý, bại lộ thân phận, vậy thì cứ thế mà trà trộn vào trong căn cứ nghiên cứu của công ty, từ đó tìm hiểu rõ ràng các loại tin tức, dù để hoàn thành tình tiết kịch bản cũng được hay để đánh cắp Progenitor virus cũng được. Nếu là ngươi ở trong đó thì với sức chiến đấu của ngươi cũng đủ để khuấy động đến long trời lở đất...
Trong lòng Trịnh Xá kỳ thật cũng chẳng trách cứ gì Sở Hiên, giống như hắn từng nói vậy, đây chính là phong cách làm việc của Sở Hiên, tính toán với tất cả mọi chuyện, tất cả mọi người, mặc dù có chút bất cận nhân tình nhưng Sở Hiên vốn đã chẳng có cái gọi là nhân tình ấy rồi. Vì nghĩ như vậy nên Trịnh Xá cảm thấy khá bình tĩnh, dù sao cũng không phải là Sở Hiên cố ý hãm hại hắn mà là Sở Hiên thật sự cho rằng kế hoạch đó là tốt hơn, tiếp đó không hề cân nhắc tâm tình người khác... Thực tế hắn cũng chẳng biết tâm tình là cái gì mà.
Trịnh Xá nuốt một miếng thức ăn, ngẫm nghĩ một chút rồi nói:
- Chuyện đã phát triển tới mức này rồi, tình tiết kịch bản không muốn nhận thì cũng đã tiếp nhận rồi, nhân vật trong phim không muốn gặp thì cũng đã gặp rồi, nói thêm nữa cũng không có ý nghĩa gì. Vậy cứ làm như ngươi nói đi, do ta làm mồi nhử, nhân cơ hội trà trộn vào trong công tu Umbrella... Lấy danh nghĩa gì đây? Người mang G – virus?
- Làm gì có ai đi gọi mình là người mang virus, nếu ngươi cần tìm một danh nghĩa để quay lại thì... Lấy danh nghĩ báo thù đi, bởi vì bị hãm hại nên đặc ý quay lại báo thù công ty Umbrella. Với danh nghĩa như vậy ngươi làm chuyện gì cũng không khiến cấp cao trong công ty cảm thấy quá ngạc nhiên.
Đến cuối cùng Trịnh Xá chỉ có thể tiếp nhận kế hoạch này, sau đó hắn cùng Sở Hiên thương lượng kỹ càng một lượt, ví dụ như từ ngày mai, hôm này cũng tới công ty Umbrella, một khi Chiêm Lam phát hiện có người theo dõi hắn thì sẽ theo kế hoạch đại náo một trận sau đó thuận thế để công ty Umbrella bắt cũng không sao. Dù sao thì với thực lực của hắn làm thế nào cũng có thể thoát khỏi căn cứ nghiên cứu, quan trọng nhất là hắn phải xâm nhập vào chỗ nghiên cứu để thu thập một số tin tức trọng yếu.
- Ví dụ như thông tin về Progenitor virus, thứ đó đặt ở đâu, các loại số liệu nghiên cứu. Tiếp theo là vị trí của Alice, nếu đã tiếp nhận nhiệm vụ tình tiết kịch bản, tốt xấu gì cũng được một chi tiết kịch tình cấp A cùng 15000 điểm tưởng, thì những chuyện đó cũng cần phải tính toán một chút. Tóm lại tình huống cơ bản là như vậy, ngươi dùng thân phận người mang G – virus, danh nghĩa là báo thù khiến công ty Umbrella chú ý, tiếp đó... Chờ các nhân vật trong phim tới.
Sở Hiên ăn hết quả dưa chuột, tiếp đó bình thản ngồi tại chỗ nói, nhìn bộ dạng có vẻ như lại đang bắt đầu tính toán chuyện gì đó.
Lần này Trịnh Xá không dám lơ là nữa, nhân lúc Sở Hiên thuyết mình toàn bộ kế hoạch hắn cũng vội vã tiến vào trạng thái mở cơ nhân tỏa tầng thứ ba, mô phỏng phương thức suy luận của Tiêu Hoành Luật, tỉ mỉ phân tích từ đầu đến cuối kế hoạch một lượt, đến khi xác định được trong kế hoạch này không còn sơ hở hoặc cạm bẫy gì nữa hắn mới thở ra một hơi hài lòng. Cái gọi là một lần bị rắn cắn[28] chính là đạo lý này, mà hắn đâu phải chỉ bị "rắn" cắn có một lần, mặc dù thực tế mọi lần Sở Hiên cũng không phải làm hại hắn, đều là lấy lợi ích của đoàn đội làm ưu tiên nhưng lần nào cũng để hắn tự mình chui vào bẫy, lần nào cũng khiến hắn tự đi giúp Sở Hiên hoàn thành mưu kế mà bản thân vẫn không biết, cảm giác đó thật sự không hay chút nào.
-...Mặc dù ta biết ngươi lại muốn nói cái gì trí tuệ của người tầm thường, nhưng ta van ngươi, lần sau có kế hoạch gì cũng xin thông báo trước với ta một câu, ta không nhất định sẽ từ chối, tóm lại như vậy vẫn tốt hơn bị ngươi lừa gạt biến thành quân cờ đúng không?
Thật sự là kinh khủng, vốn chỉ định chơi đùa với công ty Umbrella một trận sau đó thận lợi tiến vào trong căn cứ nghiên cứu, ai mà biết được công ty không phải chỉ có hư danh, chỉ dùng vật phẩm công nghệ cao mà có thể khiến hắn hôn mê. Phải biết rằng với tố chất thân thể của hắn mà nói, muốn bị thuốc làm hôn mê thì đúng là có chút khoa trương, không ngờ công ty Umbrella vậy mà lại có thể làm được.
"Quá sơ ý rồi, may là đoạn thời gian này không xảy ra chuyện gì, nếu như nhân lúc ta ngủ bọn chúng mổ xẻ cắt xẻo ra thì đúng là có miệng mà không kêu oan nổi..."
Lúc này Trịnh Xá mới có cô hội quan sát kỹ xung quanh, hắn đang ở trong một căn phòng rộng rãi bị bịt kín, ngoài cánh cửa bằng thép tinh chế ra không còn gì nữa, bốn phía đều là tường thép dày, rõ ràng là một phòng giam dùng để giam giữ hắn.
Trịnh Xá nhìn lại cơ thể mình, ngoài mấy vết bị đạn gây mê bắn trúng ra toàn thân cơ bản không có thương tích gì, mặt khác Nạp giới đã bị lấy mất, trên cổ có thêm một vòng thép chặt, thiết kế này nằm ngoài dự tính của Trịnh Xá, có lẽ chiếc vòng này sẽ giống như trong phim miêu tả, ấn nhẹ một cái nút là sẽ phát nổ.
"Xem ra cũng không phát sinh chuyện gì quá đáng sợ, chỉ cần không gây thương tổn vật lý với ta là được, còn tiêm các loại T – virus gì đó cũng chẳng sao..."
Trịnh Xá vừa suy nghĩ vừa chậm rãi bước tới gần cánh cửa thép, nhưng hắn vừa chạm nhẹ vào cửa, một luồng điện đã truyền thẳng vào thân thể, bộp một tiếng hắn bị luồng điện mạnh mẽ giật ngã xuống đất, cả cánh tay trái bắt đầu run rẩy kịch liệt.
Cùng lúc ấy, mọi chuyện xảy ra trong phòng cũng được máy camera truyền đi, trong phòng giám sát, mấy người áo đen trợn mắt há mồm nhìn vào phòng giam, một người ngây ngốc nói:
- Lạy chúa tôi, điện cao áp này đủ để thiêu cháy người thành than đấy, hắn vậy mà chỉ run tay mấy cái. Mẹ kiếp, ngươi xem hắn còn đứng lên được nữa, đúng là quái vật!
- Không sai, hắn chính là quái vật...
Sau lưng đám người áo đen, một người trung niên mặc trang phục nhân viên nghiên cứu nhìn Trịnh Xá đang vung vẩy tay trên màn hình nói:
- Tố chất thân thể hắn chính là quái vật... Thuốc suy nhược tế bào cường độ cao vừa nghiên cứu ra cũng chỉ vỏn vẹn làm hắn hôn mê hơn ba tiếng đồng hồ. Người bình thường chỉ tiêm vào khoảng một phần mười mức đó gần như sẽ lập tức lâm vào trạng thái chết giả, thẳng đến lúc tế bào suy kiệt mà chết, nhưng hắn thì lại tỉnh dậy như chẳng có chuyện gì xảy ra cả. Các ngươi có biết kết quả kiểm tra tạm thời vừa rồi không? Cường độ cơ bắp, cường độ tổ chức thân thể, cường độ tế bào của hắn đều vượt hơn gấp mười lần người bình thường, gọi hắn là siêu nhân cũng hoàn toàn không quá đáng. Đây mới chỉ là kiểm tra tố chất thân thể bên ngoài thôi, càng quan trọng hơn là G – virus trong cơ thể hắn lại một lần nữa tiến hóa...
- Hiện tại ta thật sự tin tưởng trong cơ thể hắn có G – virus, chỉ là virus này lại tiến hóa một lần nữa, tế bào chúng ta phát hiện trong người hắn có năng lực sinh sản gần như không thể tưởng tượng nổi, dù là sức sống hay là khả năng khôi phục thân thể đều mạnh mạnh không gì sánh nổi, người bình thường nếu tiêm tế bào này vào tố chất thân thể ít nhất cũng có thể tăng lên hơn gấp đôi, thậm chí càng nhiều hơn... Chỉ là tế bào của hắn có sức sống quá mạnh, mấy con chuột bạch bị tiêm tế bào vào lúc trước đều bị tế bào phản phệ mà chết, đáng tiếc, nếu có thể chịu đựng được sự phản phệ này...
Người trung niên này dần dần chìm vào thế giới của riêng mình, không ngừng lẩm bẩm làm thế nào từ người Trịnh Xá lấy được G – virus tiến hóa có thể thay đổi cả thế giới, làm thế nào ngăn chặn được sức phản phệ đáng sợ của tế bào, làm thế nào khi tiêm tế bào này vào người bản thân mình cũng biến thành siêu nhân. Đến cuối cùng hắn giống như một nhà khoa học điên, lúc cười lúc khóc, khiến cho mấy tên áo đen xung quanh không rét mà run...
Trịnh Xá ngồi dưới đất liên tục vung vẩy cánh tay, thật sự hắn không cảm thấy rằng bức tường điện cao áp này có thể ngăn cản hắn rời đi, nếu tiến vào trạng thái Hủy diệt thì có quá nhiều cách để phá hủy chỗ này, một viện nghiên cứu nho nhỏ căn bản không trong tính toán của hăn. Chuyện thật sự khiến hắn cảm thấy có chút bất an là hắn không ngờ lại không thể liên lạc được với Chiêm Lam, dù trong ý thức hắn kêu gọi, cố gắng trao đổi thế nào đi nữa vẫn không nhận được bất kỳ hồi âm gì, đây mới là điều khiên hắn lo lắng nhất.
Trịnh Xá vẫn ngồi trầm tư, đột nhiên trong phòng vang lên tiếng nói của một người đàn ông:
- Xin chào, Trịnh Xá tiên sinh, đầu tiên ta xin tự giới thiệu một chút, ta là tổ tưởng tiểu tổ phụ trách nghiên cứu về ngươi mới được thành lập, ngươi có thể gọi ta là tổ trưởng, tên thật thì không thể nói ra được, bất quá ta nghĩ chúng ta hẳn là có thể trao đổi cởi mở với nhau phải không? Trịnh Xá tiên sinh, giờ ta gọi ngươi là người mang G – virus? Hay là thể tiến hóa siêu cấp?