Vô Hạn Khủng Bố

Chương 163 : Lửa giận

Ngày đăng: 19:04 20/04/20


Trịnh Xá lẳng lặng lắng nghe, sau khi gã kia dứt lời hắn mới cười lạnh đáp:



- Nói chuyện? Nếu dùng thân phận bình đẳng trao đổi, ta không ngại hợp tác với công ty Umbrella, còn nếu ngươi coi ta như một con chuột bạch thí nghiệm thì không cần phải nói gì hết...



Tên kia bỗng bật cười ha hả, giống như nghe thấy một chuyện gì rất buồn cười, một hồi sau mới nói:



- Yên tâm đi, ngươi không phải một con chuột bạch thí nghiệm bình thường, mà là con chuột bạch duy nhất trên thế giới này. Trên người ngươi có chìa khóa để mở ra cánh cửa bước vào thế giới mới, cứ yên tâm, ta sẽ đối xử với ngươi rất ân cần, rất ân cần, ha ha ha...



Trịnh Xá nghe vậy cả người phát run, trong lòng suýt thì không nhịn được phải lập tức phát hỏa, có điều tình huống trước mắt còn chưa rõ ràng, liên lạc ý thức với Chiêm Lam đột nhiên biến mất, trong tình hình như vậy hắn không biết vị trí của Progenitor virus, không biết Nạp giới đang ở đâu, thậm chí đến cả Alice đang ở đâu trong căn cứ nghiên cứu này cũng không biết nốt, nếu vội vàng tấn công rất có thể sẽ khiến nhiệm vụ lần này hỏng bét, vì thế hắn chỉ có thể nuốt lửa giận vào lòng.



- Ta có ba yêu cầu, một, phải có đãi ngộ phù hợp với thân phận của ta, hai, phải dảm bảo an toàn tính mạng cho ta, ba, cung cấp không bảo lưu một số tư liệu về T – virus cho ta, ta cũng cảm thấy khá hứng thú với thứ này, đây là điều kiện nếu các ngươi muốn ta hợp tác.



Trịnh Xá suy nghĩ một chút rồi nói.



Gã kia giống như đang sửng sốt, hơn nửa ngày sau liền bật cười như phát điên, ngoài hắn ra có mấy giọng cười khác cũng vang lên, giống như đang chế nhạo Trịnh Xá không biết tự lượng sức mình. Trịnh Xá không hề tức giận, chỉ lẳng lặng đứng dậy, chờ tiếng cường giảm bớt một chút rồi mới nói:



- Ta không thích nói đùa... Xem ra có một chuyện các ngươi không hiểu, đó là ta không phải con chuột bạch bị nhốt trong lồng như các ngươi đang tưởng tượng, thứ đang đứng đối mặt cùng một chỗ với các ngươi là một con mãnh thú!



Thanh âm vừa dứt, Trịnh Xá khom người hung hăng giáng một quyền xuống đất.



Ầm một tiếng cực lớn, chấn động như một con tê giác húc thẳng vào tấm thép, cả mật thất như rung chuyển, đến khi đám áo đen cùng gã nhân viên nghiên cứu trong phòng giám sát nhìn thấy rõ ràng, trên mặt đất đã xuất hiện một hố sâu đường kính tới nửa mét, một quyền bằng tay không này của Trịnh Xá uy lực mạnh đến không ngờ. Vậy còn chưa tính là gì, Trịnh Xá lại đưa tay thọc xuống hố, chỉ thấy hắn hét lớn dùng lực kéo mạnh, xé bật tấm thép dày ba đốt ngón tay lên, cảnh tượng làm đám người trong phòng giám sát hoàn toàn ngây ngôc, chuyện thế này sao có thể xuất hiện trong thế giới hiện thực được, nói là trong phim khoa học viễn tưởng thì còn hiểu được, nhưng tiếng kim loại bị xé rách vang lên rin rít nhắc nhở bọn hắn rằng, chuyện này này đang xảy ra trong hiện thực, hơn nữa còn ở trong phòng giam cách đó không xa.



Trịnh Xá kéo bật một tấm thép dày rộng mấy mét vuông lên, với lực lượng bản thân hắn mà nói quả thật là còn chưa đủ, vì thế khi đánh một quyền xuống đất hắn đã sử dụng trạng thái Bạo tạc, dựa vào sức mạnh kinh khủng đó để công kích. Tình hình trước mắt còn là hắn đã thủ hạ lưu tình, nếu không một cước đá tới có thể trực tiếp phá tung cánh cửa thép dày vài phân, việc gì phải tốn công làm nhiều động tác như vậy, đây rõ ràng là muốn hiếp một chút mà thôi. Nguồn: https://truyenfull.vn



Trịnh Xá dùng một tay nhấc tấm thép hợp kim lớn lên, tiếp đó hét lớn vung tấm thép ném thẳng vào cánh cửa, rầm một tiếng trầm đục, cánh cửa không ngờ bị đập lõm hẳn vào. Tiếp đó hắn dùng sức đạp mạnh, cả người lao thẳng vào cánh cửa, khi hắn vung cước đá bay cửa thì đồng thời toàn thân cũng tiến vào trạng thái Hủy diệt.



Khi hắn vừa ném tấm thép vào cửa thì trên cổ đã cảm thấy tê rần, một mũi châm cực nhỏ từ trong vòng cổ đâm thẳng vào mạch máu, không cần nghĩ cũng biết chiếc vòng này chắc chắn là muốn tiếm loại thuốc có thể khiến hắn hôn mê; vì thế trong nháy mắt lúc mũi châm đâm vào cổ hắn đã tiến vào trạng thái Hủy diệt, sau đó hai tay nắm vòng cổ nhẹ nhàng bẻ gãy rồi ném thẳng vào trong mật thất.



Sau khi hắn ném đi được nửa giây, chiếc vòng bằng thép lập tức phát nổ, uy lực cực mạnh cơ hồ cuống sạch hơn nửa mật thật, nếu chiếc vòng còn ở trên cổ thì cho dù hắn đang ở trong trạng thái Hủy diệt cũng không thể sống sót, nghĩ tới đây, Trịnh Xá cũng bị dọa đến phát khiếp.



Không chỉ Trịnh Xá hoảng sợ, mà đám người trong phòng giám sát cũng kinh hoàng, không phải vì Trịnh Xá thoát ra khỏi mật thật là vì hắn bẻ gãy vòng cổ. Vừa rồi tên tổ trưởng kia mới chỉ nói vài câu, chưa từng uy hiếp gì, dù sao Trịnh Xá mặc dù bị coi là người mang G – virus nhưng vì hắn vẫn tỉnh táo nên công ty Umbrella cũng đối đãi hắn như với một phạm nhân quan trọng, loại vòng cổ phát nổ này cũng chỉ có tác dụng răn đe là chính. So ra thì, nếu Trịnh Xá đột phá khỏi mật thất cùng lắm cũng chỉ khiến công ty Umbrella phái ra thêm một số cảnh vệ tới bắt hắn lại, nhưng nếu hắn chết vì vòng cổ phát nổ, thân thể cũng bị phá hủy thì kết quả chỉ có một, người phụ trách nghiên cứu hắn, tất cả nhân viên trong tổ nghiên cứu cùng đám cảnh, tất cả đều sẽ bị cấp cao trong công ty xử lý hết.



Chờ đến khi Trịnh Xá bình yên vô sự xuất hiện trên màn hình đám áo đen cùng gã nhân viên nghiên cứu kia mới thở phào một hơi, tên trung niên lập tức nói:



- Trịnh Xá tiên sinh, xin ngươi không nên làm chuyện lỗ mãng nữa, mặc dù chúng ta bắt buộc phải có G –virus, hơn nữa cũng muốn mượn cơ thể đã dung hợp với virus của ngươi để nghiên cứu không tuyệt đối không đại biểu rằng chúng ta không dám giết ngươi, dù chỉ còn lại thi thể cũng không xao, từ xác ngươi chúng ta cũng có thể lại được đủ G – virus.



Trịnh Xá đứng tại cánh cửa thép sụp đổ nhìn ngó một chút, cuối cùng cũng tìm thấy camera giám sát căn phòng, hắn nhìn camera cười lạnh nói:



- Mấu chốt của vấn đề không phải ở đó, mà là... Các ngươi dùng cái gì để giết ta? Thế này nhé, trong vòng nửa tiếng đồng hồ đối với bất kỳ ai công kích ta, ta cũng sẽ thủ hạ lưu tình, nhưng sau nửa tiếng ta sẽ bắt đầu giết người, hi vọng trong nửa tiếng các ngươi có thể cho ta một câu trả lời thuyết phục...



Ba điều kiện vừa rồi chỉ cần các ngươi đáp ứng, ta sẽ phối hợp để công ty nghiên cứu ta, dù sao trước kia ta cũng là nhân viên trong công ty, sau này lại trở thành một thành viên cũng chẳng có vấn đề gì. Tuy nhiên đừng cố gắng gây mê ta nữa, lần này ta cứ nói rõ trước, bất kỳ ai còn có ý sử dụng loại thuốc đó tấn công ta nữa, ta sẽ giết hắn ngay lập tức...
Trịnh Xá thầm thở dài, hắn không biết vận mệnh tám người này sẽ thế nào, nghĩ đến chuyện hấp thu tế bào rồng trong tế bào của hắn rất có thể sẽ bị loại phản phệ đáng sợ, tám người này có lẽ là lành ít dữ nhiều, nhưng chuyện khiến hắn thấy kỳ lạ là tên trung niên kia lại cầm một máy tiêm thuốc lớn đi vào phòng cách ly.



Chỉ thấy hắn ấn vài nít trên vách tường, một khoảng tường từ từ mở ra, bên trong có đầy cảnh vệ mặc giáp đen, họ cẩn thận đẩy một bình dịch thể màu đen to lớn tiến vào. Trịnh Xá nhìn kỹ lại, trong bình không ngờ lại đang ngâm một con Licker đỏ lòm, chỉ thấy tên trung niên cắm máy tiêm vào một lỗ thông bên rìa bình, truyền hết dịch tế bào vào trong.



Gã trung niên nhìn đồng hồ đeo tay rồi phất tay ra hiệu cho đám cảnh vệ, bản thân hắn cũng nhanh chóng đi tới chỗ cửa thép, sau khi hai cánh cửa hoàn toàn đóng kín hắn mới quay sang Trịnh Xá cười nói:



- Còn nửa giờ nữa thuốc gây mê trong bình sẽ hoàn toàn hết tác dụng, còn tám vật thí nghiệm kia thì không những được tiêm G – virus mà còn thêm cả một ít thuốc kích thích tế bào, xem thử đi.... Xem xem bọn chúng có thể có thực lực như ngươi được không. Ha ha, nếu như bọn chúng xông ra được thì phải nhở ngươi tiêu diệt hết chúng rồi.



Trịnh Xá nhìn chằm chằm vào bình chứa Licker trong phòng cách ly, trong lòng phát lạnh, tám người bình thường kia chẳng những phải chết mà tuyệt đối là chết cực kỳ thê thảm. Phải biết rằng thực lực của hăn hiện tại không chỉ là cường độ thân thể mà còn bao gồm cả cường hóa từ năng lượng vampire và nội lực, hơn nữa đây chỉ là tiêm dịch tế bào của hắn, nếu như tiêm tế bào hắn là có thể tay không đối kháng với Licker thì bọn hắn còn tới đánh cắp Progenitor virus làm cái gì? Trực tiếp rút tế bào từ người hắn ra tiêm vào không hơn sao? Tám người này... Họ chết chắc rồi.



"...Xin lỗi, ta không thể cứu các ngươi, ta phải hoàn thành nhiệm vụ trước... Nhưng ta đáp ứng các ngươi, tất cả những kẻ biến các ngươi thành vật thí nghiệm, bọn chúng chắc chắn phải chết..."



Trịnh Xá thầm nhủ trong lòng, tiếp đó hắn quay đầu nhìn nhưng lại trông thấy đám nhân viên nghiên cứu căn bản không hề ngừng lại, bọn chúng lại từ ngoài phòng thí nghiệm đưa vào hai người một nam một nữ, sau khi tiêm tế bào vào cơ thể họ, bọn chúng bắt đầu cởi quần áo hai người, đồng thời đặt mấy bình chưa rỗng bên cạnh băng-ca.



Trịnh Xá trong lòng chợt động, hắn vội vàng tới đó hỏi:



- Sao vậy? Các ngươi định làm gì?



Gã trung niên kia đang đeo một đôi găng tay plastic trắng, không ngẩng đầu lên đáp:



- Giải phẫu... Vốn là chuẩn bị sau khi lấy đủ mẫu tế bào nhiễm G – virus sẽ giải phẫu ngươi, nhưng do ngươi đã hợp tác với công ty nên đối tượng giải phẫu chỉ có thể chuyển sang mấy vật thí nghiệm này. Dù sao thì bọn chúng cũng đã nhiễm tế bào chứa G – virus, chỉ cần nhân lúc chúng còn sống tiến hành giải phẫu là được...



Đang nói hắn bỗng nghe thấy một loạt âm thanh lắc rắc, giống như tiếng xương cốt vặn vẹo.



Trịnh Xá xiết chặt hai nắm tay, hắn thật sự sợ rằng chỉ hơi thả lỏng ra sẽ đấm thẳng vào tên trung niên trước mặt này, với sức mạnh gấp mười lần người bình thường của hắn, lại công thêm ra tay lúc phẫn hận, gã kia chắc chắn là phải chết. Nhưng nếu như vậy, hiệp định mà hắn không dễ dàng gì mới đạt được với công ty Umbrella sẽ lập tức tan vỡ, đến lúc đó hắn chỉ có thể lập tức phát động công kích, đó hoàn toàn không phù hợp với mục tiêu của hắn, thậm chí đến cả nhiệm vụ tình tiết kịch bản cứu Alice cũng không thể hoàn thành do lúc này Alice vẫn chưa hoàn toàn được chữa trị xong.



-...Cứ như vậy đi, trả lại tất cả những thứ bị mang đi lúc trước lại cho ta, quần áo, nhẫn, tất cả đưa lại cho ta!



Trịnh Xá xoay người đi ra khỏi phòng thí nghiệm, không liếc nhìn hai người đang nằm trên bàn giải phẫu lấy một cái, mà đám nhân viên nghiên cứu phảng phất như rất bình thường, cầm lấy dao môt, khi Trịnh Xá bước chân ra khỏi phòng thí nghiệm, lưỡi dao đã rạch lên cơ thể hai người kia...



"Tất cả đều phải chết, tất cả mọi người trong phòng thí nghiệm này... Tất cả các ngươi đều phải chết!"



Trịnh Xá nghiến chặt răng, hắn giậm mạnh một bước chân, tiến về phòng mình. Đây là trong nội bộ căn cứ nghiên cứu, nền nhà đều lát bằng hợp kim nhưng một bước chân của Trịnh Xá hạ xuống, lực lượng khổng lồ lại khiến cả mặt đất khẽ rung chuyển, đến khi hắn nhấc chân lên trên nền nhà đã xuất hiện một dấu chân mờ nhạt. Sức mạnh kinh khủng được thể hiện ra khiến đám cảnh vệ đi theo sau lưng hắn run rẩy không ngừng, những kẻ này không dám tới gần Trịnh Xá nửa bước, không chỉ vì lực lượng khủng bố mà càng vì cả người Trịnh Xá tỏa ra sát khí đáng sợ, lúc này hắn đang muốn giết người.



Từ sau trận chiến với Ấn Châu đội, đã rất lâu rồi Trịnh Xá không có ý muốn giết người đến như vậy, dù là trong trận chiến với tiểu đội luân hồi Ác Ma, khi Phục Chế Thể giết chết chết tất cả đồng đội của hắn, dù là trong trận chiến với Sâm Châu đội, gặp thủ phạm gây nên bi kịch của Phục Chế Thể, hắn cũng chưa từng có sát ý lớn đến vậy. Nhìn kiểu giải phẫu sống ấy làm hắn nhớ lại một bộ phim đã từng xem, nhớ đến đám linh trong bộ phim đó, lũ người bệnh hoạn tàn bạo, không, không thể gọi bọn chúng là con người, bởi vì bọn chúng đã đánh mất lương tri của loài người....



"Tất cả những kẻ trong căn cứ này... Tất cả các người đều phải chết!"



Buổi tối, Trịnh Xá cầm lại Nạp giới, bên trong có cất Hổ hồn.