Vô Hạn Khủng Bố

Chương 259 : Sở Hiên biến mất và hỗn loạn

Ngày đăng: 19:05 20/04/20


Năm người tiến vào trong đĩa bay đều có chút ngơ ngẩn. Sở Hiên vốn đã ở trong trạng thái tâm ma, từ trước tới giờ vẫn luông im lặng, tuy lúc trước cũng có ngầm bày bố một số chuyện, sau đó lại càng mượn tay Tiêu Hoành Luật đưa cả cuộc chiến vào trong bố cục mà hai người hợp lực tạo ra nhưng hiện tại hắn đã có vẻ rất bất thường, vẻ ngơ ngẩn chính là biểu hiện rõ nhất.



Nguyên nhân thứ hai chính là những người còn lại căn bản không biết phải khởi động chiếc đĩa bay này như thế nào. Kỳ thực đây cũng chuyện đương nhiên, dù sao thì cấu tạo sinh lý của người ngoài hành tinh hoàn toàn khác với con người, bọn chúng không thể lại đi thiết kế một cái ghế ngồi cùng cần điều khiển cho loài người sử dụng được. Mà khác với chiếc đĩa bay đã được con người cải tạo và nghiên cứu suốt mấy chục năm, khoang điều khiển của chiếc đĩa bay này hoàn toàn trống rỗng, ngoài một bục ánh sáng giống như là bàn điều khiển ra thì cả đĩa bay gần như là một nhà ngục bằng thép hoàn toàn khép kín.



Vào trong đĩa bay một lúc lâu, Trịnh Xá mới bất đắc dĩ quay sang phía Sở Hiên, nói:



- Tuy ta biết ngươi đang ở trong trạng thái tâm ma nhưng có thể mời người tỉnh lại một lát được không? Nếu không chúng bỏ phí cả công sức hết. Đằng nào cũng không bay lên được, không bằng như tổng thống Mỹ nói, cưỡi tên lửa bay ra ngoài vũ trụ tìm người ngoài hành tinh liều mạng...



Trong lúc Trịnh Xá đang oán thán thì Sở Hiên đã chậm rãi bước tới chỗ bục sáng. Chỉ thấy hắn đưa tay đặt lên trên đó, cũng không biết là hắn làm những gì, từ chiếc bục bắn lên một cột sáng tròn, trên cột sáng không ngừng nhấp nháy những ký tự kỳ dị. Sở Hiên cũng không chút lúng túng, hắn nắm lấy cột sáng, nhắm mắt lại, tiếp đó đĩa bay từ từ bay lên. Mấy người Trịnh Xá còn chưa kịp hưng phấn nói gì thì họ đã bị gia tốc cực lớn đẩy bẹp xuống sàn.



Đến cả Trịnh Xá cũng bị sức ép đột ngột từ gia tốc đẩy cong gập người lại, bất quá khi thấy Sở Hiên bị ép nằm rạp hẳn xuống, hắn lập tức bật cười sung sướng, nói:



- Nhìn bộ dạng chật vật của ngươi kìa... Ha ha ha, không phải cũng cùng bị ép xuống sao? Này, nhìn ngươi có vẻ vẫn còn duy trì được lý trí, làm như thế nào vậy? Trong trạng thái tâm ma mà cũng có thể duy trì được lý trí như vậy sao?



Sử Hiên cũng không đáp, từ từ đứng thẳng dậy. Đối với những nười có tố chất thân thể cực mạnh như bọn hắn, dù là gia tốc trọng lực khi tên lửa bay lên cũng không thể hoàn toàn đè ép được, mà vừa rồi chẳng qua chỉ là gia tốc quá đột ngột làm họ không kịp đề phòng mà thôi



Moi người thấy Sở Hiên lại bắt đầu trầm mặc, không khí nhất thời lại trở nên nặng nề, Trương Hằng bỗng cười cười, nói:



- Không biết Sở Hiên điều khiển chiếc đĩa bay này thế nào? Những văn tự này rõ ràng không phải là ngôn ngữ của loài người, hắn vậy mà cũng đọc hiểu được?



Trịnh Xá vừa bị Sở Hiên làm cho mất hết cả hứng thúc, lúc này nghe thấy Trương Hằng nói vậy, hắn mới có chút xấu hổ nói:



- Nguyên lý rất đơn giản, ngươi còn nhớ trong kịch bản gốc không? Người ngoài hành tinh bị bắt sống có năng lực tâm tinh cường độ cao, cũng có thể gọi là Tinh thần lực khống chế giả ngoài hành tinh. lại thêm trong phim gốc, nhân viên nghiên cứu của khu vực 51 phát hiện nó không hề có hệ thống phát âm, bọn chúng hẳn là dựa vào tinh thần lực mạnh mẽ để trao đổi tin tức. Cũng như vậy, không cần biết là trong phim hay là trong thế giới này, những đĩa bay chúng ta gặp đều có sức phản ứng linh hoạt mà máy bay chiến đấu khó có thể tưởng tượng nổi vì thế những đĩa bay này có khả năng rất lớn là dựa vào tinh thần lực để điều khiển. Trong số mấy người chúng ta ở đây cũng chỉ có tin niệm lực của Sở Hiên là tương tự nhất với tinh thần lực...



Trịnh Xá đang nói đột nhiên thấy Trương Hằng có chút sững sờ nhìn hắn. Một lúc sau Trương Hằng mới cười cười nói:



- Không biết từ lúc nào, phương thức suy luận của ngươi đã càng ngày càng giống Sở Hiên và tiêu Hoành Luật đó. Ha ha, nếu tiếp tục tiến bộ, đến một ngày ngươi cũng sẽ biến thành loại quái thai như bọn hắn đấy.



"Là như vậy sao? Ta cũng tiến bộ rồi..."


Trịnh Xá hít sâu một hơi, cũng không nói nhiều, chỉ từ từ tiến vào trạng thái mở cơ nhân tỏa tầng thứ ba. Sau mấy giây hắn đã mô phỏng phương thức suy luận của Tiêu Hoành Luật, bắt đầu không ngừng tự hỏi.



"Tinh táo một chút. Một người sống sờ sờ không thể tự nhiên biến mất, hắn đã sử dụng thuật che mắt hoặc là kỹ xảo đặc thù nào đó. Chuyện này tạm thời bỏ qua, dù sao thì biện pháp biến mất cũng không quan trọng, điểm mấu chốt thật sự là... Sở Hiên tại sao lại phải biến mất?"



Trịnh Xá hiểu rất rõ Sở Hiên, tên này tuyệt đối không có chuyện rỗi hơi mà đi làm những việc không đâu, còn về chuyện cảm thấy thích thú hoặc là tâm tình đại loại như vậy mà làm những chuyện vô dụng thì chắc chắn không thể xuất hiện trên người Sở Hiên. Đầu tiên là hắn không có cảm giác, tiếp đó là không có tình cảm, trong đầu hắn chỉ có hoàn thành nhiệm vụ, đạt thành điều kiện hoặc là làm tới mức độ nào đó, đấy mới là những chuyện hắn thật sự suy nghĩ, vì thế chuyện hắn biến mất... Không thể không có ý nghĩa.



"Lúc trước hành động của hắn và Tiêu Hoành Luật cũng rất kỳ quái. Hai người bọn hắn góp sức bày ra một bố cục, hơn nữa còn là một bố cục mà ta không thể hiểu nổi. Đầu tiên là bọn hắn nhét vào trong tiểu đội tinh nhuệ chúng ta một nhân vật không thể giải thích được, cho dù cô ấy là Dẫn đạo giả thì cũng không đủ để giải thích cử động của hai người. Tiếp theo là vị trí của tiểu đội mấy người Tiêu Hoành Luật. Nếu như ta suy luận không sai thì hắn hoàn toàn là đợi Tây Hải đội xuất hiện... Vậy thì hắn có tự tin đối phó được với Tây Hải đội? Cho dù không có ta cũng có thể? Hay là ngay từ đầu phương hướng suy luận của ta đã hoàn toàn sai lầm?"



Trịnh Xá nghĩ đến đau cả đầu, hắn thật sự không thể tính ra được rõ ràng rút cuộc là chuyện gì đang diễn ra. Đầu tiên là không giải thích được sự gia nhập của Dương Tuyết Lâm, tiếp theo là kiến nghị chia đội của Tiêu Hoành Luật có hàng trăm sơ hở, thứ ba là sự biến mất của Sở Hiên, cả ba chuyện đều khiến hắn cảm thấy khó hiểu nhưng phảng phất như giữa ba chuyện có một mối liên hệ bí ẩn nào đó. Điểm liên hệ này có lẽ chính là trung tâm để khai mở bố cục của Sở Hiên và Tiêu Hoành Luật, chỉ cần thông suốt được điểm liên hệ đó thì có lẽ sẽ...



"Mẹ nó, căn bản không thể nghĩ được rõ ràng! Cái quái gì mà Dẫn đạo giả với không Dẫn đạo giả, cho dù cô ấy là... Cái đó thì liên quan gì đến sự biến mất của Sở Hiên cùng hành động kỳ lạ của Tiêu Hoành Luật? Hoàn toàn là chẳng hiểu gì cả... Chờ, chờ chút. Nếu như cô ấy là Dẫn đạo giả, nếu như Sở Hiên đang ở trong trạng thái tâm ma, lại liên kết với hành động của Tiêu Hoành Luật, cùng với căn cứ người ngoài hành tinh to lớn vô cùng này, còn cả suy nghĩ của ta lúc trước, nên làm thế nào phá hủy căn cứ ngoài hành tinh này.... Nếu như tất cả liên kết lại với nhau, vậy thì không phải là...



Trịnh Xá nghĩ đi nghĩ lại rồi bỗng gào lên. Hắn thật sự không thể nghĩ thông được bố cục của hai người rút cuộc là cái gì, vì thế bắt đầu cảm thấy buồn bực muốn xả giận một chút. Đột nhiên một đoạn ký ức như vô thức xẹt qua não hắn, Trịnh Xá trong lòng chợt nhảy lên, một ý nghĩ nảy sinh trong đầu.



Đoạn ký ức đó chính là đội trưởng trước đây của Trung Châu đội, cũng là một con người đầy bi kịch. Tên hắn là Trương Kiệt, một tồn tại đặc biệt nửa người nửa dẫn đạo giả. Trịnh Xá đột nhiên nghĩ đến những chuyện liên quan đến hắn, mà thuận theo những ký ức đó để suy luận, Trịnh Xá cuối cùng cũng liên hệ được ba chuyện với nhau. Nhưng một khi giả thiết đó được lập, chuyện Sở Hiên muốn làm không ngờ lại là...



- Không thể nào... Chuyện này không phải quá điên cuồng sao? Đây chẳng khác gì một ván bạc lớn cả! Bất quá nói ngược lại thì... Đây quả thực là phong cách của hắn, thế nào cũng phải rơi vào tử địa rồi mới sống...



Nghĩ tới đây, Trịnh Xá đã bắt đầu cười khổ. Hắn nhớ rằng đã từng nghe ai đó nói một câu, khi suy luận, cứ từ từ loại bỏ hết tất cả các khả năng không thể xảy ra, khả năng còn lại dù có khó tin đến mức nào, hoang đường đến mức nào đi chăng nữa thì nó cũng chính là sự thật. Trịnh Xá hiện tại đang ở trong trạng thái như vậy, hắn suy luận ra một kết quả không thể tưởng tượng nổi, mà kết quả đó lại rất có khả năng chính là sự thật...



Sở Hiên chuẩn bị dùng Ma động pháo tiêu diệt cả Trung Châu đội lẫn Tây Hải đội cùng một lúc, còn Tiêu Hoành Luật chính là kẻ đồng lõa...



- Được rồi, nếu đây là một ván bạc thì ta cũng không phải để ý nhiều nữa... Trương Hằng! Imhotep! Bảo vệ tốt Dương Tuyết Lâm. Nếu như cô ấy là Dẫn đạo giả thì một khi cô ấy chết, thử thách của Chủ Thần sẽ bị báo thất bại, vì thế dù thế nào cũng không được để cô ấy chết... Chạy trốn thôi! Một khi khi đĩa bay hạ xuống, chúng ta sẽ bắt đầu chạy trốn. Ta sẽ cố gắng gây rối loạn thật lớn trong căn cứ, các ngươi nhân cơ hội đó trốn vào chỗ nào đó bí mật...



Trịnh Xá bỗng quay sang phía Trương Hằng, nghiêm trang nói:



- Ngươi... Sẽ không chạy trốn nữa đúng không? Có lẽ ngươi sẽ trở thành đội trưởng Trung Châu đội ấy chứ...



Nói đạn, hắn quay đầu đi, rút Hổ hồn đao ra. Khi đĩa bay vừa hạ xuống, trong chớp mắt, Trịnh Xá đã vung đáo chém tung vỏ đĩa bay, từ lỗ hổng lao ra ngoài.