Vô Hạn Khủng Bố

Chương 263 : Pháo kích và Kết thúc!

Ngày đăng: 19:05 20/04/20


Trịnh Xá vốn định bắt sống tinh thần lực khống chế giả của Tây Hải đội, sau đó hoặc là tìm tới chỗ các đồng đội, hoặc là chờ kế hoạch của Sở Hiên hoàn thành, xem xem có thể cứu tỉnh những người đang hôn mê của Trung Châu đội hay không. Nhưng kết quả lại rất bất đắc dĩ, sự mạnh mẽ của gã tinh thần lực khống chế giả này đã vượt xa dự tính của hắn, giống như là không phải thành viên tiểu đội chăn nuôi, có trí tuệ không tầm thường cùng thực lực cường hãn.



Điểm mấu chốt là Julian mặc dù chưa đạt tới tầng thứ tư nhưng không ngờ lại có ánh sáng tâm linh, hơn nữa còn là ánh sáng tâm linh hệ tinh thần lực. Chuyện này quá nguy hiểm, nếu để hắn tới gần những người còn lại của Trung Châu đội, kết quả nhất định là tử thương thảm trọng. Chính vì thế, Trịnh Xá trực tiếp sử dụng thủ đoạn bạo lực nhất, đến cả Hổ hồn đao cũng lấy ra, vận hành ma lực chém tới, chính là chiêu thức phá vỡ trường lực AT của Thần số hiệu 1 lúc trước. Tuy luồng ánh sáng trắng đó bền vững đến kinh người, Hổ hồn đao đã truyền ma lực vậy mà cũng phải dùng sức chém xuống mới phá vỡ được nhưng chung quy cũng đã phá tung được màn bảo vệ, Trịnh Xá biết rằng hai kẻ này tuyệt đối chết chắc rồi.



Julian lại sợ đến ngây người, hắn chưa bao giờ nghĩ rằng "vùng đất lý tưởng" cũng sẽ có lúc bị phá vỡ, cảm giác này khiến cho suy nghĩ hắn hơi ngừng lại một chút. Theo như những gì hắn biết, "vùng đất lý tưởng" gần như là vòng bảo vệ hoàn hảo không có nhược điểm bởi vì nó đã không còn là vòng bảo vệ năng lượng nữa mà tạo ra không gian uốn khúc để phòng ngự. Điều này đã gần tiếp cận tới lĩnh vực của "Thần", kỹ thuật không gian và bẻ cong không gian là thuộc tính mà chỉ có đạo cụ phòng ngự cấp S trở lên mới có được.



- Tránh, mau tránh đi!



Julian ngây ra một lúc, đến khi nhìn thấy Trịnh Xá một lần nữa vung Hổ hồn đao lên, hắn mới vội hét lớn. Nhưng tiếng của hắn rõ ràng là không thể nhanh hơn nhát chém của Hổ hồn đao, một luồng sáng màu đỏ lóe lên, hầu hết xúc tu trên người quái vật kia đều đã biến mất. Uy lực đao mang của Hổ hồn cũng cực kỳ mạnh, đao mang như sương mù quét qua, lấy Trịnh Xá cùng quái vật làm trung tâm, mặt sàn kim loại trong phạm vi mười mét đều biến thành bụi phấn mà bạch quang trên người quái vật vẫn rất vững vàng.



"Vậy à? Không dùng ma lực thì không cách nào phá vỡ được luồng sáng này... Sức phòng ngự thật là mạnh mẽ, sợ rằng đã vượt qua cả sức phòng ngự tối đa của Thần số hiệu 1 rồi."



Trịnh Xá trong lòng cảm thán không ngớt, động tác trên tay vẫn không chút nào ngưng trệ, đao mang màu đỏ tươi trùng trung điệp điệp vây chặt lấy quái vật vào bên trong. Do tên quái vật này đã bắt đầu tránh né, lúc trước không hề sợ hãi công kích của Trịnh Xá bây giờ tránh né lại vô cùng linh hoạt, còn Trịnh Xá đã mất đi giác quan trực tiếp nên hành động rõ ràng là có hơi trúc trắc, bất đắc dĩ, hắn chỉ có thể lấy lực chế động, cường hành ép chặt quái vật trong vòng vây đao mang.



Sau khi hét lên câu vừa rồi, Julian đã không còn để ý tới trận chiến đang diễn ra nữa mà tập trung toàn bộ tinh thần bắt đầu tính toán xem làm thế nào phá giải thế cục trước mắt. Đây vốn là tác phẩm đắc ý của hắn, có thể vây khốn Trịnh Xá có sức chiến đấu cực mạnh tại đây, hàng phục, giết chết đều có thể, đó chính là điều khiến hắn hài lòng nhất, ai mà biết tình hình đột nhiên nghịch chuyển, không bao lâu nữa, Trịnh Xá sẽ có thể giết chết tất cả mọi sinh vật trước mặt. Thế cục này đã từ vây khốn lúc ban đầu trở thành tuyệt cảnh, hơn nữa còn là tuyệt cảnh hắn tự đặt ra cho mình



"...Sức của hắn đã đột phá hạn chế về trí, tiến đến trình độ lấy lực phá xảo rồi sao? Không cần biết bố cục của ta tinh xảo đến mức nào, hắn chỉ rút đao trực tiếp chiến đấu là xong. Ta thật sự không còn cách nào giết chết một kẻ mạnh mẽ như hắn nữa... Quả nhiên, khi sức mạnh đạt tới một mức độ nhất định thì trí đã không còn đủ khả năng gây thương tổn tới lực nữa, hoặc là trí của ta còn chưa đủ?"



Julian cười khổ không thôi, mà trong lúc hắn đang suy nghĩ thì ở cách đó không xa, quái vật đã bị Trịnh Xá một đao chém thành hai đoạn. Ánh sáng màu trắng hộ thể không ngăn cản được Hổ hồn đao đã quán chú ma lực một chút nào, trực tiếp tan rã giống như băng tuyết dưới ánh mặt trời gay gắt. Tuy tư vị bên trong chỉ có mình Trịnh Xá đang chiến đấu là biết nhưng nếu chỉ nhìn vào tình hình cuộc chiến thì bạch quang thật sự quá yếu ớt, còn Julian chung quy cũng đã hạ quyết tâm.



"Mặc kệ! Giữ mạng mới là quan trọng nhất, chẳng có cái gì bằng mạng mình cả..."



Julian không nói nhiều, trực tiếp dùng tinh thần lực liên kết với ý thức Trịnh Xá, đồng thời phát động quét hình tinh thần lực, vị trí quét hình là chiến trường của Reinhard cách nơi này rất xa. Ở đó, đồng đội của Trịnh Xá đã rơi vào tuyệt cảnh, Reinhard gần như có được thân thể bất tử không hề bị giết chết, còn mấy người Trung Châu đội đã bị hút sạch năng lượng. Lúc này mặc dù Trung Châu đội vận còn một nhóm khác đang tiến về phía ấy nhưng bọn họ không biết được tình huống cụ thể, có lẽ cũng không cách nào ngăn cản Reinhard giết chết hai, ba thành viên Trung Châu đội, đây là tình hình đại khái của chiến trường bên đó.



- Trịnh Xá, ta ở đây, ngươi tùy lúc có thể giết chết ta, nhưng ta vẫn luôn không có ác ý với ngươi... Ở phía kia, đồng đội của ngươi đã đến tuyệt cảnh gần như cái chết rồi. Chỉ cần ngươi đáp ứng không giết ta, để ta rời khỏi đây, ta sẽ ngăn cản Reinhard, cứu mạng đồng đội của ngươi, thế nào? Bỏ qua cho ta đi!



Trịnh Xá một đao cắt đôi quái vật kia, tiếp đó Hổ hồn lóa lên, trực tiếp chém nó thành thịt vụn, cùng lúc ấy, một loạt hình ảnh cũng thông qua tinh thần lực truyền vào ý thức hắn. Trong hình ảnh, Trương Hằng, Vương Hiệp, Trình Khiếu, Imhotep đều đã bị hút sạch sức mạnh, hiện tại tất cả đang yếu ớt nằm dưới đất. Reinhard thì huyết quang trùng thiên, đôi cánh dơi sau lưng hắn càng lúc càng to lớn, hơn nữa trên cánh còn xuất hiện một số phù văn màu đỏ máu. Con dơi này có vẻ như đang tiến hóa nên mới không rảnh để ý tới những thành viên Trung Châu đội đang nằm dưới đất, nếu không chỉ cần một đòn nhẹ nhàng là đủ giết chết bọn họ rồi.



- Reinhard có năng lực hấp thu, vì thế trong luân hồi đoàn chiến sẽ càng ngày càng mạnh lên, sớm muộn gì cũng có ngày hắn vượt qua tất cả mọi người trong các tiểu đội luân hồi, đây cũng chính là nguyên nhân trước đây ta lựa chọn hắn... Trịnh, Trịnh Xá?



Julian đang luôn miệng nói, đột nhiên hắn phát hiện, toàn thân Trịnh Xá chợt run rẩy kịch liệt, tiếp đó từ sau lưng trồi lên một đôi cánh rồng. Cùng lúc đôi cánh vươn ra, thân thể Trịnh Xá cũng nhanh chóng to lớn lên. Julian còn chưa kịp có bất kỳ phản ứng nào liền cảm thấy một luồng khí tức kỳ lạ điên cuồng ập tới, vị trí hắn đứng trong nháy mắt đã bị luồng khí tức đó vây chặt. Giây tiếp theo, một bàn tay to lớn đã chụp lấy cổ hắn, giơ bổng lên cao.



- Dẫn đường... Hay là chết!



Julian chỉ cảm thấy như có một chiếc kìm lớn kẹp lấy cổ hắn, đừng nói là hô hấp, đến cả động mạch trên cổ cũng đột ngột bị ép mạnh làm cho hắn thiếu chút nữa thì rơi vào hôn mê. Bất quá hắn phản ứng cũng nhanh, tinh thần lực lập tức phát ra tín hiệu đồng ý tới Trịnh Xá, sau đó cổ hắn chợt lỏng ra, tên này bấy giờ mới há mồm vừa ho vừa thở hổn hển.



Julian cũng rất dứt khoát, dù sao thì hiện tại hắn cũng không còn bất cứ điều kiện gì để đàm phán nữa nên cũng trực tiếp giải trừ xóa bỏ giác quan cho Trịnh Xá, trả lại tất cả thị giác, thính giác, xúc giác. Không chỉ như vậy, hắn còn một lần nữa nhắm mắt loại, ngoài từ trên thi thể quái vật kia rút ra một chiếc bao kiếm thì không còn động tác nào khác, cũng chính vì vậy Trịnh Xá mới để mặc cho hắn lấy vỏ kiếm.



- Được rồi, thực lực của ngươi ta đã hiểu được đại khái... Đó đã không còn là thực lực mà bọn ta có thể tưởng tượng được nữa, có lẽ chỉ có mấy kẻ trong tiểu đội Thiên Thần cùng clone của ngươi trong tiểu đội luân hồi Ác Ma mới có thể đối kháng được với ngươi. Ta không còn nghi ngờ gì với thực lực của ngươi nữa, nhưng mà... Ngươi làm thế nào tới được chỗ đó? Cho dù sử dụng tốc độ của ngươi lúc trước chạy tới thì có lẽ cũng phải mất hơn một phút, đến lúc ấy đội viên của ngươi đại khái đã...



Julian ôm lấy bao kiếm, hơi cảm thấy yên tâm một chút, bấy giờ mới quay sang Trịnh Xá, nói.



- Biết tại sao ta cho ngươi lấy lại cái vỏ kiếm này không? Thứ này là đồ tốt, không thua gì đạo cụ phòng ngự cấp S, biết tại sao lại để ngươi cầm không?



Trịnh Xá lạnh lùng đáp:



- Không phải vì ta có tự tin có thể dễ dàng giết ngươi, cho dù là có tự tin như vậy thì ta cũng chẳng mất công cho ngươi cầm lại nó rồi mới giết làm gì. Cho ngươi giữ là vì tiếp theo đây ngươi sẽ phải sử dụng đến nó... Ta sớm đã nói rồi, ngươi nghĩ ta là ai! Ta là Trịnh Xá! Muốn đối phó với ta thì xin mời gọi cả một tiểu đội luân hồi hoặc là cả một đội quân lên! Đã hiểu chưa?



Trong lúc nói, Trịnh Xá đã gào lên điên cuồng, năng lượng vampire từ trên đỉnh đầu ập xuống, nội lực từ đan điền tràn lên, lai luồng sức mạnh va chạm nhau kịch liệt ở chỗ trái tim. Lực lượng giống như nước lạnh và dầu sôi hòa vào nhau điên cuồng bộc phát, tràn ra khắp cơ thể hắn một cách mãnh liệt và cuồng bạo. Nếu là thân thể người bình thường chỉ trong nháy mắt sẽ bị luồng sức mạnh này phản phệ mà chết, chỉ có thân thể mạnh mẽ như Tiềm long biến của Trịnh Xá mới có thể áp chế luồng sức mạnh này xuống, khiến nó không ngừng trùng kích, bạo phá trong người. Nguồn truyện: TruyệnFULL.vn


Trịnh Xá nắm chặt nắm tay, hắn tiếp tục nói:



- Ta không biết uy lực sau khi sử dụng một chiêu này, cũng không biết thân thể ta có thể chịu được sự trùng kích của cỗ lực lượng này không, dù sao cũng còn chưa thử qua. Mỗi lần muốn thử uy lực của một chiêu này thì lại không có được cơ hội thích hợp, hoặc có thể nói là tự dưng thấy mình nổ tung giống như một quả bóng bay thì không phải để cho tiểu đội khác cười đến rụng răng sao? Tóm lại nhất định phải tìm thời gian thích hợp thử một chút mới được.



- Vậy thì... Ta sẽ tạo cho ngươi một cơ hội thử chiêu này, chỉ có một lần, cố gắng nắm lấy...



Sở hiên gật đầu lạnh nhạt nói.



- Tốt! Cho ta một cơ hội thử một chiêu này, đừng để ta chết là được. Ta còn chưa thể chết, hiện tại ta còn có lí do để phải sống, ta chưa thể chết!



"...Ta nhớ đã nói cho hắn rồi, ta còn chưa thể chết, đây là câu trả lời của hắn sao? Cbn, Sở Hiên!!"(Bạn Nổ dịch thế nên để nguyên)



Trịnh Xá ngây ngốc nhìn chùm sáng năng lượng càng lúc càng tới gần. Nếu như chỉ có một mình hắn, với trạng thái Hồng hoang, khai thiên tích địa lúc này hoàn toàn có thể trốn được, nhưng mà hắn bây giờ có thể trốn sao? Nếu như người được chọn làm đội trưởng là hắn, vậy cả Trung Châu đội nhất định bị diệt, mà nếu hắn thật sự đứng ra gánh chịu, nếu như Sở Hiên đoán sai, vậy thì bọn hắn chắc chắn sẽ...



"Thôi kệ! Tin tưởng hắn vậy!"



Trịnh Xá đã nhắm hai mắt lại, lúc này trong cơ thể hắn đã hoàn toàn rối tung, đại bộ phận kinh mạch đều đã bị trùng kích đến nát bấy, nếu không được trị liệu thì với tố chất thân thể của hắn cũng sẽ phải chết trong mấy phút đồng hồ nữa. Đó còn là trong điều kiện trước tiên hắn không được sử dụng sức mạnh này nữa, nếu như tiếp tục sử dụng luồng lực lượng này, sau mười giây hắn sẽ tan xương nát thịt mà chết.



"Dẫu sao cũng vẫn là còn là sinh vật sống, không thể sử dụng sức mạnh trong truyền thuyết chỉ có tiên và ma có thể sử dụng. Không, hẳn là lực lượng mà ngay cả tiên và ma cũng đều sẽ không sử dụng. Quá đáng sợ, nhục thể cường hãn của Tiềm long biến cũng không thể sử dụng quá ba mươi giây sao? Hơn nữa loại hư hỏng này tuyệt đối không phải là thân thể tan nát, mà là cả chuỗi gen tan rã, năng lượng xung kích quá mạnh, làm thành tố cơ bản nhất trong thân thể của ta cũng không thể chịu được..."



Trịnh Xá nhắm mắt lại yên lặng suy nghĩ. Hồi lâu sau, đau đớn và mờ mịt không đến như trong dự liệu, đến khi hắn mở mắt ra, luồng ánh sáng đó lại dừng ở cách hắn không xa lắm. Bốn phía xung quanh tất cả mọi thứ đều dừng lại, tính cả đồng bạn của hắn và Julian với đôi mắt đang mở to, mỗi người đều hoàn toàn bất động. Không những thế, thương thế trên người hắn cũng hoàn toàn đình chỉ, không còn sự đau đớn khó thể nhịn được trước đó, cũng không tiếp tục diễn biến xấu hơn, nói tóm lại, trừ hắn ra, xung quanh tất cả đều bất động, không, ngoại trừ một đoàn ánh sáng.



Chỗ Dương Tuyết Lâm ngã xuống lúc trước xuất hiện một đoàn ánh sáng, còn Dương Tuyết Lâm đã hoàn toàn biến mất. Hoặc có thể nói nàng đã từ thân thể người biến thành hình dạng là một đoàn ánh sáng.



"Đội viên Trung Châu đội tiếp nhận kiểm tra, ta là Dẫn đạo giả của Trung Châu đội, trong đội ngũ này chỉ có người là phù hợp nhất với chức vụ đội trưởng. Sau khi ngươi hoàn thành khảo nghiệm của ta thì đã kết thúc thế giới phim kinh dị này, kế tiếp là lựa chọn của ngươi, có trở thành Trung Châu đội đội trưởng hay không? Khi đó ngươi sẽ nhận được bộ phận quyền hạn của Chủ Thần không gian cùng với chữa trị tăng cường thân thể, có đồng ý hay không?"



Một thanh âm đột nhiên vang lên trong ý thức của Trịnh Xá, giống như thanh âm của Chủ Thần vậy.



Trịnh Xá thở ra một hơi, hắn bấy giờ mới hỏi:



- Là thế giới phim kinh dị lần này trực tiếp chấm dứt, hay là việc chiến đấu của ta trong bộ phim kinh dị thế giới này chấm dứt?



Vấn đề này liên quan đến tất cả thành viên trong đội, cũng là vấn đề mà trước mắt Trịnh Xá quan tâm nhất.



"Cả thế giới phim kinh dị chấm dứt, ngươi có đồng ý trở thành đội trưởng Trung Châu đội hay không?



Nghe vậy, tâm thần của Trịnh Xá lập tức thả lỏng, đến tận lúc này, hắn mới có cơ hội nghĩ xem hắn có cần trở thành đội trưởng Trung Châu đội hay không.



Đúng vậy, đây là nguồn gốc bố cục và kế hoạch của Sở Hiên, chính là tình huống Trương Kiệt từng nói qua về việc trở thành đội trưởng Trung Châu đội, chỉ cần vượt qua kiểm tra của Dẫn đạo giả, như vậy thế giới phim kinh dị liền lập tức kết thúc, còn làm sao vượt qua được khảo nghiệm ư? Không ngoài việc biểu hiện ra thực lực hoặc tiềm lực, mà vì sao đến thời khắc này Sở Hiên mới phát động Ma động pháo? Những trận chiến đấu trước đó, đều là vì để cho Dẫn đạo giả có cơ hội kiểm tra mọi người mà thôi.



"Xem ra kế hoạch của Sở Hiên đã thành công, một khi Dẫn đạo giả xác định ai là đội người, khi người đó gặp phải nguy hiểm đến tính mạng, sẽ đồng thời đình chỉ cả thế giới phim kinh dị... Đại khái ngoại trừ ý thức còn có thể tiếp tục hoạt động, những cái khác đều không thể hành động. Nói như vậy, lúc trước Trương Kiệt cũng chết thật oan uổng. Thương tổn trong A Nightmare on Elm street không liên quan đến chuyện gì khắc, hoàn toàn là phương diện tinh thần phản phệ, chỉ cần tinh thần không ngừng lại, hoặc không thể đột phá, thương tổn sẽ vẫn tồn tại, cho nên hắn mới sẽ chết sau khi trở thành đội trưởng..."



Giống như vậy, Trịnh Xá cũng đại khái biết tâm ma của Sở Hiên, cái gọi là tâm ma, chính là càng để ý cái gì thì sẽ càng dễ trở thành tâm ma. Như Trịnh Xá là muốn tìm được giải thoát, cho nên tâm ma của hắn là cảnh giới Đại tự tại, mà Sở Hiên nghĩ đến nhiều nhất là tình cảm, mà mọi người chính là người có thể khơi ra cảm tình của hắn, như vậy tâm ma của hắn rất có thể chính là tiêu diệt tất cả đồng bạn của hắn...



Sau đó...Chính là trở thành đội trưởng, dẫn dắt tất cả mọi người Trung Châu đội cùng nhau sống sót. Không cần biết là phải đối mặt với khó khăn gì, không cần biết là phải đối mặt với kẻ địch nào, không cần biết là phải đối mặt với khiêu chiến ra sao...Nhất định phải sống sót!



"Ta đồng ý!"



Quyển 18: Eragon