Vô Hạn Khủng Bố

Chương 264 : Sự kiêu ngạo của chúng ta!

Ngày đăng: 19:05 20/04/20


Cảm giác như mộng như tỉnh, đến khi mọi người mở mắt ra thì cảnh tượng phía trước đã không còn là thế giới sắt thép trong căn cứ người ngoài hành tinh nữa. Nơi đây là Chủ Thần không gian, một thế giới vô hạn, kết hợp của ánh sáng và bóng tối, của hư ảo và hiện thực.



Trong khoảnh khắc mở mắt ra, tất cả mọi người đều ngây ngốc một thoáng. Khoảng một giây sau, Trịnh Xá mới đột nhiên gào lên. Nguồn: https://truyenfull.vn



- Ta chửi, tên đần độn Sở Hiên này! Ngươi chơi quá tay rồi đấy! Chủ Thần, chữa trị tất cả, điểm thường trừ của ta!



Trịnh Xá dù gấp gáp nhưng đầu óc vẫn còn tỉnh táo, kêu to chữa trị tất cả. Tuy thương thế của hắn đã hoàn toàn hồi phục sau khi dung hợp với Dẫn đạo giả nhưng các thành viên khác trong đội không ít thì nhiều đều đã bị thương, đặc biệt là mấy người Trương Hằng hơi thở càng lúc càng yếu ớt. Hắn cũng không biết cái gọi là hấp thu năng lượng của Reinhard là có ý gì, chẳng lẽ là giống như quỷ hút máu trong truyền thuyết, biến người thành nô lệ? Vì thế cứ theo quy củ như trước, chữa trị tất cả là bắt buộc.



Sự thực cũng giống như hắn nghĩ, mấy người Trương Hằng bị hút sạch năng lượng, thời gian lơ lửng giữa không trung lần này thậm chí còn lâu hơn lúc chữa trị gen sau khi mở cơ nhân tỏa lần đầu. Hơn nửa ngày sau, mấy người mới từ trên không hạ xuống, vừa mới đáp xuống đất, Anck-Su-Namun lập tức bật khóc lao vào lòng Imhotep. Trên mặt gã đầu trọng anh tuấn này nhất thời xuất hiện vẻ bối rối, không biết nên làm thế nào, dù sao thì trước đây Anck-Su-Namun cũng luôn là một mỹ nữ lạnh lùng, tình trạng như bây giờ thật sự quá ít.



Vương Hiệp, Trình Khiếu cùng Trương Hằng đều mỉm cười thông hiểu, Trương Hằng vô thức quay sang phía Minh Yên Vi, nhưng cô gái này này căn bản không nhìn hắn lấy một cái, tựa hồ như hai người hoàn toàn xa lạ. Động tác đó khiến trái tim Trương Hằng lập tức nguội lạnh, hắn cười khổ, lắc lắc đầu, quay sang các đồng đội ở phía khác, đương nhiên... Hắn không hề biết biểu hiện của Minh Yên Vi trong căn cứ người ngoài hành tinh lúc trước...



Lúc này, ở phái bên kia, Sở Hiên đang bị Trịnh Xá túm áo nhấc lên, hắn nổi giận đùng đùng giơ tay muốn đánh tới. Đột nhiên một tiếng chuông đồng chợt vang lên, một chiếc chuông nhỏ màu vàng xuất hiện trên đầu Sở Hiên. Trịnh Xá đang định đánh Sở Hiên bỗng ngã quỵ xuống đất, hơn nữa toàn thân còn không ngừng co quắp giống như đang phải chịu đựng đau đớn dị thường.



- Đau không?



Sở Hiên cầm lấy chiếc chuông đồng nhỏ vào tay, bình thản hỏi Trịnh Xá.



Trịnh Xá nằm dưới đất vừa co quắp vừa gào lên:



- Khốn kiếp, đây là trò gì vậy? Tại sao lại đau thế này? Tố chất thân thể của ta không thể đến cả đau đớn cũng không chịu đựng nổi! Doraemon, ngươi làm cái trò gì đấy? Cái chuông này chẳng lẽ là...



- À... Ừm, là Đông Hoàng chung, không sai... Nhưng sao lại không giống nhau nhỉ? Xung động này có thể trực tiếp kích thích cảm giác đau đớn mới đúng, đến ngươi cũng cảm thấy đau như vậy, sau ta vẫn không có cảm giác gì?



Sở Hiên nhìn nhìn bàn tay mình tiếp đó nhắm mắt lại, một lúc sau mới mở ra. Những người xung quanh đã đều quây lại, bao gồm cả Trịnh Xá bị cảm giác đau đớn đáng gục xuống đất cũng đã đứng lên, trong tất cả mọi chuyện, Sở Hiên có vượt qua được tâm ma hay không mới làn vấn đề mọi người quan tâm nhất lúc này.



Sở Hiện lắc đầu lạnh nhạt, nói:



- Chưa vượt qua được tâm qua nhưng lại áp chế tâm ma xuống, xem ra vẫn thật sự phải...



Nghe vậy, tất cả mọi người xung quanh đều run bắn lên, phảng phất như tiếp theo Sở Hiên sẽ lập tức tấn công họ. Mà điểm đáng sợ nhất không phải là công kích của hắn mà là mưu kế tầng tầng lớp lớp khiến cho người ta không cách nào phòng bị, thật không nên lặp lại một lần nữa... Bị quân sư số một của mình, đặc biệt là bị cái gã tên là Sở Hiên này tính kế, tư vị đó họ thật sự không muốn nếm trải một lần nữa.



-...Vẫn phải tìm phương pháp khác.



Sở Hiên lắc đầu nói:



- Ta vốn cứ nghĩ tâm ma có thể dùng phương thức lấy lực phá xảo để vượt qua, khó khăn lắm mới có được cơ hội có thể tính kế Chủ Thần, vậy thì phải mượn cơ hội đó để hoàn thành việc này. Ai mà biết vẫn là chỉ có thể áp chế xuống, mặc dù lần này ép xuống rất triệt để, cho dù là ta sử dụng sức mạnh tầng thứ tư sơ cấp cũng sẽ không bị phát tác.... Nhưng cái này so với việc ta sử dụng λ-drive để áp chế, ngoài đỡ bị suy giảm thể lực ra thì cũng không có gì quá khác biệt, vẫn phải dùng một phương pháp khác để vượt qua tâm ma.




- Ta cũng có các ngươi, các chiến hữu của ta... Trí tuệ có ngươi và Tiêu Hoành Luật phối hợp với nhau, điểm ấy ta cực kỳ yên tâm. Còn về Triệu Chuế Không, ta nghĩ Anh Không ngươi hẳn là muốn đánh với hắn một trận đúng không? Còn về những kẻ mạnh khác... Các ngươi chắc chắn sẽ không thua bọn chúng. Ta có một kế hoạch tập luyện, tại lần nghỉ ngơi cuối cùng trước khi trận chiến cuối cùng tới, ta sẽ dùng toàn bộ điểm thưởng và tình tiết kịch bản đổi thành thời gian nghỉ ngơi trong thế giới phim kinh dị cùng thuốc men cao cấp có thể chữa trị thương thế cùng mệt mỏi thân thể. Ta sẽ tiến hành lần rèn luyện cuối cùng ở chỗ đó, tiếp theo... Clone của ta sẽ do ta giải quyết!



Đến tận lúc này, những người xung quanh mới phảng phất như cùng tỉnh lại, tuy mọi người đều trầm mặc không nói nhưng trên mặt đã không còn vẻ kinh ngạc nữa, ngược lại, trước biểu hiện quả quyết của Trịnh Xá, vẻ mặt mọi người đã thêm một chút mong đợi cùng bình thản.



Tiêu Hoành Luật thở dài nói:



- Cho dù là thế nào thì trước tiên cứ xem xem bộ phim tiếp theo là gì đi. Nếu ngươi chuẩn bị đến thế giới phim kinh dị tiến hành rèn luyện, còn phải hoán đổi các loại thuốc men cao cấp vậy thì trước trận chiến cuối cùng ngươi phải bảo tồn một lượng lớn điểm thưởng cùng tình tiết kịch bản mới được. Hy vọng bộ phim tiếp không lập tức là trận chiến cuối cùng.



Những người còn lại đều gật đầu, chỉ có Imhotep và Anck-Su-Namun đang quấn lấy nhau tình chàng ý thiếp, Trương Hằng đang đau lòng khổ sở, còn các đội viên khác đại khái đều ổn.



Trịnh Xá cười hề hề, gãi gãi đầu, tiếp đó nhắm hướng về phía Chủ Thần, một thoáng sau liền nói:



- Bộ phim tiếp theo là Eragon... Hình như ta đã xem qua bộ phim này rồi, là phim điện ảnh kỳ ảo miêu tả chiến tranh của cự long, đúng là kỳ lạ... Đây cũng tính là phim kinh dị sao?



Trịnh Xá đứng đó lẩm bà lẩm bẩm, hơn nửa ngày sau hắn mới nói:



- Được rồi, mọi ngời đều về nghỉ ngơi cho tốt đi. Trưa ngày mai tập trung ở phòng ta, ăn uống nghỉ ngơi một chút, đến chiêu sẽ bản bạc chi tiết chuyện về bộ phim tới. Mọi người có thứ gì cần hoán đổi cũng suy nghĩ cho kỹ, ngày mai trong khi thảo luận có thể đề xuất.



- Cái này không có vấn đề gì, bất quá...



Tiêu Hoành Luật đột nhiên xen vào. Sắc mặt hắn vô cùng cổ quái, nửa quỳ nửa ngồi dưới đất, nói:



- Trận chiến cuối cùng hẳn là sau hai đến ba bộ phim tới, cụ thể là bao nhiêu thì ta cũng không rõ ràng lắm...



- Tại sao?



Mấy người Trịnh Xá, Trình Khiếu, Vương Hiệp, Trương Hằng cùng đồng thanh hỏi.



- Đây chỉ là một phỏng đoán của ta. Các ngươi còn nhớ tình tiết phim Eragon không? Kịch bản trong phim nói về một còn rồng non trong thời gian cực ngắn biến thành một con rồng trưởng thành. Mặc dù đó chỉ là phim ảnh, nhưng chẳng lẽ các ngươi không có suy nghĩ gì sao? Không sai... Nếu như con rồng non của chúng ta cũng có thể trưởng thành trong nháy mắt thì sao? Chúng ta sẽ có một cự long siêu cấp dài đến trăm mét, hơn nữa còn là đồng đội của chúng ta, bộ phim kinh dị này chẳng lẽ không phải là Chủ Thần cố ý sắp xếp cho chúng ta sao?



Tiêu Hoành Luật ngắt xuống một sợi tóc, nghịch nghịch trong tay, nói:



- Lúc trước ta đã nói qua, đây chỉ là một phỏng đoán, trước khi trận chiến cuối cùng bắt đầu, Chủ Thần chắc chắn sẽ để tất cả các đoàn đội chuẩn bị đến mức hoàn hảo, tốt nhất là sức mạnh của các đội đều đạt tới cực hạn có thể dung nạp được. Cứ theo hướng đó, bộ phim Eragon lần này rất giống như Chủ Thần cho chúng ta quá trình chuẩn bị, nếu suy luận này được thành lập, vậy thì sau hai đến ba bộ phim tới chúng ta sẽ tiến vào trận chiến cuối cùng. Do trong đội chúng ta còn rất nhiều thành viên đang hôn mê nên đên trước trận chiến cuối cùng, chúng ta hẳn là còn phải gặp một lần đoàn đội tác chiến nữa... Đây là toàn bộ suy luận của ta.



- Chúng ta chỉ còn cách trận chiến cuối cùng tối đa là hai đến ba bộ phim kinh dị nữa thôi.