Vô Hạn Khủng Bố
Chương 301 : Quyết tâm của Tiêu Hoành Luật
Ngày đăng: 19:05 20/04/20
i>"Có cách nào chuyển những gì ta thấy sang cho Sở Hiên không?"
Tiêu Hoành Luật không ngừng suy tính các cách. Đúng là có biện pháp truyền manh mối đến cho Sở Hiên, nhưng những biện pháp đó đều sẽ bị phá hủy trong chiến đấu tiếp theo đây, bởi vì chiến trường tiếp theo sẽ siêu việt cực hạn... Nói một cách chính xác là, bố cục của hắn chính là liều mạng, một đi không quay trở về, kẻ địch chết rồi hắn cũng sẽ bị giết. Trong những người có thể sống sót...
"Không có cách nào, những người có khả năng sống sót đều không thể nào thông báo những gì ta biết cho Sở Hiên một cách hoàn chỉnh. Nói chính xác là cho dù hiểu được tất cả những gì ta biết thì bọn họ cũng sẽ chết trước khi gặp được Sở Hiên, những người vốn đáng lẽ sẽ sống sót cũng phải chết, bởi vì hắn đang quan sát chúng ta..."
Tiêu Hoành Luật lúc này đang được Vương Hiệp cõng trên vai, mọi người nhanh chóng chạy ra xa. Vốn họ chuẩn bị sử dụng Goblin glider, nhưng không biết tại sao tất cả glider lại đều bay ngược về phía Adam. Có thể nói là, trong phạm vi quanh đây, ngoài bản thân cơ thể họ ra thì tất cả máy móc hoặc là những thứ khác đều đã bị Adam khống chế... Trên thực tế, hắn muốn giết chết tất cả mọi người thì rất đơn giản, chỉ là việc hắn muốn lại không phải giết chết mà thôi.
- Vương Hiệp, còn bao lâu nữa?
Tiêu Hoành Luật đột nhiên mở miệng hỏi.
- Còn ba phút mười một giây...
Vương Hiệp ngẩng đầu nhìn lên trời, cũng không quay lại, đáp.
- Chính xác không? Vậy là đủ rồi. Bố cục lúc trước còn vài điểm cần điều chỉnh, chỉ với mấy người chúng ta còn chưa đủ để thu hút sự chú ý của hắn... Hoặc gọi là nó cũng được. Trước mắt, chuyện nó muốn làm nhất là hút cạn ánh sáng tâm linh của tất cả chung ta. Đúng rồi, trong nhà kho còn có vài người ánh sáng tâm linh rất mạnh, bọn họ còn chưa chết, hi vọng có thể trì hoãn thêm một chút...
- Được rồi, tiếp theo... Chúng ta tới chỗ Ác Ma đội. Trước khi đến lúc, chúng ta phải đấu với bọn chúng một trận!
Bảy người Ác Ma đội... Không, bốn người Ác Ma đội...
Sau khi bắn ra phát sét lúc trước, Ác Ma đội cũng bị Adam tấn công. Rất bất hạnh là, khoảng cách của bọn hắn gần Adam hơn Trung Châu đội, nói cách khác, công kích bọn hắn gặp phải cũng mạnh hơn công kích Tiêu Hoành Luật gặp phải nhiều. Nhất thời lập tức có ba người chết, ngoài Thomas ra, chỉ có cô gái phóng lôi điện, một thanh niên da đen cùng một người đàn ông da vàng thấp lùn, tổng cộng bốn người là còn sống sót, lúc này bọn họ đang nhanh chóng chạy ra xa.
- Rút cuộc là đã xảy ra chuyện gì? Tại sao lại đột nhiên xuất hiện mấy kẻ kỳ lạ như vậy? Hơn nữa vừa chạm phải bọn họ liền lập tức biến thành một đám bọt nước... Là ma pháp sao? Hay là công pháp gì khác? Nguyền rủa à?
Người phụ nữ xinh đẹp luôn miệng hỏi. Thật sự chính cô ta mới là người đầu tiên bị tấn công, nhưng may là Thomas ở ngay bên cạnh, kịp thời cứu cô ta. Sau đó hai người chuẩn bị đứng trên đài kim loại bay đi, không ngờ đài kim loại lại không chịu sử điều khiển của Thomas, bay ngược về phía Adam khiến hai người hoảng sợ chỉ có thể dùng chân chạy trốn.
- Không thể là công pháp hoặc mà pháp gì cả, ta nghĩ đó hẳn là công nghệ văn tự ký hiệu, thức Sở Hiên lúc nào cũng muốn có... Khốn kiếp, vậy mà lại có thể vượt qua ta, trực tiếp khống chế kim loại, trận chiến này biết đánh thế nào nữa?
Thomas cũng vừa kêu vừa chửi ầm ỹ hết cả lên, bộ dạng thật sự có chút hoảng loạn.
Người phụ nữ bên cạnh không nói gì nữa, bộ dạng tựa hồ đã sợ đến phát ngốc. Hai người chưa chạy được bao lâu, trước mặt lại có hai người khác sắc mặt trắng bệch đứng đó, ở cách họ không xa có ba đống bọt nước, có vẻ chính là ba người vừa chết.
- Còn ngây ra làm gì? Mau chạy đi!
Thomas cuống lên, vội quát lớn, nhưng tiếp theo hắn liền nhận thấy có chuyện không hợp lý, bởi vì bốn người không ngờ lại đang đối mặt về phía nhà kho. Vừa rồi họ rõ ràng là chạy trốn quay lưng về phía Adam, ai mà biết càng chạy lại càng tới gần, tất cả rõ ràng đều là Adam đang giở trò. Bọn họ không biết từ lúc nào đã lọt vào tầm khống chế của tên này.
- Khốn kiếp, rút cuộc là phải làm thế nào bây giờ?
- Thần chiến binh Obelisk!
Đây là tuyệt chiêu giữ nhà của Lưu Úc, vật triệu hồi cần dùng toàn bộ tinh thần lực mới có thể khống chế được, hơn nữa tinh thần lực tiêu hao cũng lớn đến kinh khủng. Lúc này Lưu Úc phải dựa vào Chiêm Lam dùng xiềng xích tâm linh truyền tinh thần lực sang mới có thể triệu hồi Thần chiến binh Obelisk mạnh mẽ như vậy, so với lúc hắn triệu hồi trong Chủ Thần không gian còn to lớn hơn, uy lực cũng mạnh hơn. Có thể nói không chút khoa trương là, một quyền vừa rồi nếu thật sự đánh trúng, một trăm têm Thomas cũng biến thành thịt vụn, làm gì có chuyện chỉ trọng thương bắn ra xa?
- Sao có thể như vậy? Đó không phải kim loại sao? Tại sao ta lại không khống chế được!
Thomas ộc một tiếng, phun ra một ngụm máu đen. Xương sườn của hắn đã gãy gần hết, mấy đoạn đâm ngược vào phổi, các nội tạng khác cũng đều bị thương mức độ khác nhau. Có thể nói thương thế của hắn đã nặng đến mức tối đa, nếu không phải lúc này còn đang sử dụng kỹ năng Lĩnh vực, không biết chừng hắn đã trực tiếp hôn mê đi rồi.
Đây cũng là một trong những điểm Tiêu Hoành Luật đã tính đến khi bố cục lúc trước. Để cầm chân được Ác Ma đội, cũng để trước khi thời gian kết thúc bọn chúng vẫn chưa chết hết, hắn buộc phải làm cho Trung Châu đội có được sức mạnh mang tính áp đảo. Lá bài triệu hồi của Lưu Úc chính là một nhánh kỳ bình! Phối hợp với xiềng xích tâm linh của Chiêm Lam, trong thời gian ngắn không để cho Thần chiến binh tiêu hao sạch tinh thần lực của Lưu Úc nhưng toàn bộ tâm thần của Lưu Úc đều phải dùng để khống chế Thần chiến binh, nếu không một khi nó phát điên... Phía bên Trung Châu đội có lẽ cũng chẳng có ai chịu nổi một đòn của nó.
- Ngao!
Sau khi Thần chiến binh đánh bay Thomas đi, Bá Vương dẫn đầu rống lên một tiếng, cả người hóa thành một gã người sói to lớn, lao về phía Ác Ma đội. Hai người còn lại của Ác Ma đội bây giờ mới như định thần lại, một mặt kinh ngạc vì Thomas giết người lấy xác, mặt khiếp sợ vì thực lực thành viên Trung Châu đội, họ lập tức hét lên, sử sử dụng kỹ năng của mình như phát điên.
Người bị Thomas đánh lén giết chết lúc nãy là người da vàng thấp lùn, còn lại một nam một nữ. Người phụ nữ lập tức toàn thân lấp lóe ánh điện, ở gần quanh cô ta còn có từng khối cầu điện xuất hiện, đây rõ ràng là phản ứng plasma, uy lực một khối cầu điện đủ sánh với lựu đạn. Thanh niên da đen thì vung tay đánh xuống, một cây cột đồ đằng không biết từ lúc nào đã xuất hiện trong tay hắn, đâm ngập hẳn xuống đất. Phía trước đồ đằng lập tức xuất hiện một golem bằng đất cao bốn, năm mét, nhìn qua cũng có vẻ lợi hại, đáng tiếc so với Thần chiến binh Obelisk cao hơn hai mươi mét thì nó thật sự chẳng khác gì con chuột trước mặt con người. Còn chưa kịp chạy được bao xa, golem đã bị Thần chiến binh xông tới một cước đá bay, biến thành một đống đất vụn giữa không trung.
Bá Vương cùng các thành viên Trung Châu đội cũng theo sát sau lưng Thần chiến binh không ngừng tiến tới. Mắt thấy ba người Ác Ma đội đã nằm trong tầm công kích của nó, người phụ nữ rít lên một tiếng, một luồng sét lớn to hai, ba mét đánh thẳng vào ngực Thần chiến binh. Ầm một tiếng vang dội, phảng phất như sấm nổ ngay bên tai khiến cho tất cả mọi người đều đều đầu óc choáng váng. Cột sét lớn phát nổ, không ngờ lại đánh cho cả Thần chiến binh đang mạnh mẽ xông tới cũng phải ngã ngồi xuống đất, khiến cho ba người Ác Ma đội tạm thời hoàn hoàn được một chút. Có điều nhìn bộ dạng Thần chiến binh chẳng chút thương tổn, một khi nó đứng lên, chỉ cần một quyền một cước, mấy người Ác Ma đội thật sự chết chắc.
- Chết đi! Tất cả cùng chết đi!
Thomas đã gấp đến phát điên, toàn thân từ từ bay lên không, vô số tia máu nhỏ không ngừng bắn ra từ lỗ chân lông khắp người hắn. Màu sắc những tia máu bắn ra càng lúc càng nhạt, cho đến khi từng khối kim loại nhỏ bé xuất hiện bên trong dòng máu. Thomas không ngờ lại có thể trực tiếp khống chế các loại nguyên tố kim loại trong máu, sức điểu khiển thật không thể tưởng tượng nổi. Thanh niên da đen đứng gần hắn nhất chợt gào lên thảm thiết, máu tươi khắp người bắn ra càng thêm kịch liệt, chỉ trong một sát na phảng phất như đã biến thành xác khô. Người phụ nữ ở cách xa hơn một chút cũng bắt đầu phun máu. Dần dần trên người các thành viên Trung Châu đội cũng bắt đầu có máu trào ra ngoài cơ thể.
"Adam, bây giờ xem ngươi làm thế nào! Một khi bọn ta chết, ánh sáng tâm linh của mấy người mạnh nhất ở đây sẽ hoàn toàn biến mất, đến lúc ấy xem ngươi chạy đi đầu tìm được thêm ánh sáng tâm linh, xem ngươi làm thế nào đối đầu với Trịnh Xá và Sở Hiên... Vì thế mau tới đây! Tới gần ta một chút, tới vị trí ta đã lựa chọn! Mau lên nào!"
Tiêu Hoành Luật đã bất chấp máu tươi trên người phun ra, cũng bất chấp phản kích điên cuồng trước khi chết của Thomas, hắn chỉ đưa mắt nhìn về phía Adam ở đằng xa, cùng với những đốm đen ở phía chân trời cách đó cực xa đang càng lúc càng rõ rệt... Bố cục của hắn chỉ còn thiếu một bước cuối cùng nữa, sứ mạng của hắn cũng chỉ còn thiếu một bước cuối cùng nữa. Đánh liều tính mạng của bao nhiêu đồng đội như vậy, đánh liều niềm tin của tất cả bọn họ... Bước cuối cùng này tuyệt đối không được thất bại!
Quả nhiên đúng như hắn kỳ vọng, Adam ở đang xa thật sự đang nhanh chóng tiến về phía bọn hắn. Việc hoàn thiện của Adam chưa được trọn vẹn, hắn không cách nào như thể hoàn thiện trọn vẹn, chỉ cần một ý nghĩ đã có thể bao trùm cả trái đất. Sức mạnh kỳ lạ của hắn cũng giống như một lĩnh vực, càng ở gần người hắn thì lực lượng càng mạnh, vì thế nếu hắn muốn trong thời gian ngắn hấp thu những người có tinh thần lực và ý niệm đều rất mạnh như phân đội Trung Châu và Ác Ma, hắn nhất định phải tới gần bọn họ... Hơn nữa còn phải tới gần trong thời gian ngắn nhất, ít nhất là trước khi Thomas giết chết tất cả mọi người. Cùng lúc ấy, bước quan trọng nhất trong bố cục của hắn cũng đã tới ngay trước mắt...
"Sắp phải chết sao? Ta sắp phải chết rồi sao? Khi bước cuối cùng của bố cục hoàn thành, ta sẽ chết đúng như dự tính... Ta thật sự sắp phải chết sao?"
Không biết có phải là ảo giác hay không, Tiêu Hoành Luật độ nhiên cảm thấy những chuyện trong quá khứ không ngừng hiện lên trước mắt hắn. Tuy thời gian mới chỉ được một hai giây nhưng hắn phảng phất như đã trải qua suốt mười mấy năm sống của mình, từ lúc sinh ra cho đến khi bị đưa tới bệnh viện. Từ lúc bị người ta nghiên cứu mà bắt đầu cô độc, phẫn nộ, cho đến khi gặp được chị ấy... Còn cả trận hỏa hoạn đó cùng với tuyệt vọng, còn cả đồng đội và chiến đấu sau khi tiến vào thế giới luân hồi... Tất cả mọi chuyện đều lướt qua trước mắt, xem ra hắn thật sự sắp phải chết rồi. Chỉ là hắn không hề cảm thấy sợ hãi, bởi vì hắn đã từng hồi sinh chăng? Hay là vì những đồng đội bên cạnh, cùng với cảm giác ấm áp trong lòng?
-...Đúng thế, ta thừa nhận từ rất lâu trước đây ta đã rất sợ cái chết. Khi bị người ta nghiên cứu trong bệnh viện, khi bày ra bố cục, kỳ thực ta rất sợ phải chết, bởi vì ngoài chết ra, ta không có thứ gì đáng để trân trọng. Rất kỳ quái phải không? Chính vì như thế nên ta thật sự sợ chết, bởi vì ta nghĩ sau khi có được thứ đáng để trân trân, sau khi chết mới không còn cô tịch, ta mới có thể bình thản đối mặt với cái chết... Bây giờ ta đã có tất cả những gì đáng để trân trọng rồi, vì thế ta thắng rồi! Adam! Lấy tính mạng ta làm mồi nhử, ngươi thua rồi!
Tiêu Hoành Luật hét lên, ánh mắt hắn đã bị máu tươi trào ra che mờ, cả thế giới trông giống như một mảng đỏ sậm. Nhưng cho dù như vậy, hắn vẫn có thể nhìn thấu những điểm đen phía chân trời đã bay tới không còn xa nữa, cũng sắp sửa rơi xuống đây rồi... Hắn thắng rồi, nhưng mà... Phụp!
- Bá Vương?
Bá Vương đã biến thành người sói, không biết từ lúc nào đã xuất hiện trước mắt hắn. Cũng không biết Bá Vương rút cuộc là đang gặp chuyện gì, không ngờ lại vung trảo đâm ngập vào ngực hắn. Trong lúc Tiêu Hoành Luật còn đang ngơ ngác, móng vuốt đã thâm thủng trái tim hắn, tiếp đó trước mặt thằng nhóc chợt tối đen, không còn cảm thấy gì nữa...