Vô Hạn Khủng Bố

Chương 300 : Hoàn thiện không trọn vẹn

Ngày đăng: 19:05 20/04/20


Adam…



Tuổi thơ là thế nào?



Đứng trong nhà giam, hướng qua chấn song sắt nhìn ra ngoài. Đám người mặc áo trăng liên tục dùng ánh mắt vừa sợ hãi vừa mong chờ nhìn hắn...



Gây mê, đặt hắn lên bàn mổ, cắ mở thân thẻ cài các loại dụng cụ vào trong, hoặc là lấy ra một phần nội tạng...



Vô số tài liệu bị ép nhồi vào trong đầu, nếu không học xong trong thời gian quy định sẽ bị điện giật. Hắn cảm thấy rất giống với thí nghiệm huấn luyện tinh tinh ăn chuối trong sách, đều bị nhốt lại, bị người ta nghiên cứu, sau đó bị điện giật...



Giết chết những người này được không? Không, giết chết tất cả con người đi, hễ là sinh vật tên là con người thì đều giết hết... Nếu như có đủ sức mạnh, giết hết tất cả thì tốt...



Còn cái gã chủ thể gen tên là Sở Hiên ấy nữa, tại sao gen của hắn lại bị trộm đến đất nước này? Tại sao mẫu gen đó lại bị nhân bản và ưu hóa? Hắn không phải là Sở Hiên, vì thế hắn có cảm giác, có vị giác, có khứu giác có đau đớn... Mặc dù rất yếu ớt nhưng thật sự có những cảm giác đó, thứ duy nhất không có là trí tuệ siêu cấp như đồn đại, vì như thế nên mới bị đối xử như vậy sao? Vì như thế nên mới bị coi là sản phẩm thất bại sao? Không, không phải vậy...



Tìm được cơ hội rồi, đã lấy được mật mã hệ thống tự hủy của căn cứ, tiếp theo là sắp xếp hợp lý... Săp xếp đường thoát cùng tương lai của hắn. Một thân phận mới, một thân phận có thể đạt được mục đích... Hủy diệt toàn nhân loại. Hủy diệt tất cả mọi sinh vật có tên là con người, những kẻ xấu xí, những kẻ bẩn thỉu, những kẻ...



Gặp lại nào, tuổi thơ...



Đúng rồi, tên gọi, khởi đầu của mọi thứ. Nếu đã là thân phận và cơ thể của con người, lại muốn vượt lên trên loài người, còn muốn hủy diệt bọn họ, không bằng gọi là Adam đi. Con người đầu tiên... Cũng là con người cuối cùng...



Adam phát động ánh sáng tâm linh của hắn, trên người dần dần xuất hiện một vòng ánh sáng nhu hòa. Không biết tại sao, trong mấy giây ngắn ngủi đó, trong đầu hắn đột nhiên xuất hiện tất cả mọi ký tức trải qua từ khi có ý thức đến nay, đặc biệt là ký ức trước khi hủy diệt căn cứ. Những thứ chôn vùi tận nơi sâu nhất của trí óc... Hắn vẫn chưa quên sao? Rõ ràng là đã rất lâu rồi chưa từng nhớ tới...



- Đây là ký ức cuộc đời xuất hiện trước khi con người tử vong sao? Đúng là mỉa mai, muốn hủy diệt nhân loại, nhưng lại mang theo ký ức của loài ngươi... Bộ phận là con người sắp sửa chết đi, còn lại sẽ là bộ phận của sinh mệnh thể tối cao, như vậy cũng tốt...



Bắt đầu từ lúc những ký ức lướt qua trong đầu Adam, cho đến khi ánh sáng tâm linh của hắn hoàn toàn tiếp xúc với trận đồ luyện kim, mọi chuyện chỉ diễn ra trong vài giây ngắn nhủi. Mọi người xung quanh chỉ thấy Adam tựa hồ hơi do dự một chút rồi đưa tay ra trước. Trong vài giây đó, mấy người đứng quanh đột nhiên toàn thân run rẩy kịch liệt, tiếp đó từ thân thể họ vụt mọc ra vô số xúc tu nhỏ bé... Đúng vậy, những người này từ lúc trước đã sớm bị virus siêu cấp vô thanh vô thức xâm nhập, đến bây giờ mấy người thực lực yếu nhất đã bắt đầu biến dị.



Adam lúc này đã bắt đầu bước cuối cùng của kế hoạch hoàn thiện loài người. Tuy hắn cũng đã phát hiện sự khác thường của mấy người kia nhưng không thể phân tâm suy tính gì được cả, chỉ dùng ánh sáng tâm linh bao trùm trường thương Loginus, tiếp đó đưa mũi thương chĩa thẳng vào ngực mình. Khi xung quanh không ngừng có người bắt đầu phát run, Adam đẩy mũi thương từ từ đâm ngập vào ngực.Trong nháy mắt, một cảm giác cũng không hẳn là đau đớn bao trùm lấy hắn, đó là cảm giác phảng phất như đang tiến vào một nơi nào đó, không thể diễn tả, không thể hình dung nổi. Nếu như phải diễn tả thì có thể nói là tiến vào một trời đất mới, tiến vào lĩnh vực của Thần, tiến vào cấp độ sinh mệnh cao hơn, hoặc có thể nói là.. Đạo!



- Hóa ra là như vậy. Thế giới mà chúng ta chúng ta đang ở, hình thức sinh mệnh của chúng ta, chỉ vỏn vẹn là... Sinh mệnh thể đang sáng tạo ra những thế giới ấy, rất nhanh, rất nhanh thôi, chúng ta sẽ gặp mặt...



Mũi thương Loginus hoàn toàn xuyên thủng cơ thể Adam, ánh sáng tâm linh nguyên bản của hắn biến thành vô số sợi tơ sáng, lơ lửng ở sau lưng, phảng phất như mười mấy đôi cánh. Những sợi tơ do ánh sáng tâm lình này cũng không lơ lửng trôi nổi ngẫu nhiên mà hướng về phía mười mấy người tinh thần lực mạnh mẽ đứng xung quanh. Người đứng đầu không kịp phòng ngự liền bị những sợi tơ sáng đó quấn lấy, hắn lập tức hét lên, toàn thân bộc phát ra xung động giống như ánh sáng tâm linh, những sóng xung động đó thuận theo tơ sáng truyền vào người Adam. Cùng lúc ấy theo trường thương đâm ngập vào ngực Adam, cả trận đồ luyện kim cũng bắt đầu tỏa sáng, hơn nữa còn tạo thành hình ảnh lập thể to lớn. Một trận đồ lập thể bao trùm toàn bộ nhà kho, nếu từ bên ngoài nhìn lại sẽ thấy hình ảnh trận đồ bằng ánh sáng to lớn như ẩn như hiện ở trên nóc nhà kho, không những thế nó còn càng lúc càng rõ ràng.



- Trận đồ ánh sáng đó...



Những người mai phục bên ngoài kho hàng nhìn qua một cái là thấy được trận đồ ánh sáng đang càng lúc càng to lớn và rõ ràng. Trận đồ có vô số hình vẽ, văn tự ký hiệu phức tạp, trong đó rõ ràng nhất là mười ba hình vẽ giống như con mắt, trong mỗi con mắt đều có phù hào riêng biệt, bên ngoài là một đôi cánh rõ nét. Ngoài vòng ngoài trận đồ do mười ba con mắt chiếm chỗ ra, ở trên đỉnh cao nhất còn có một vòng tròn cực lớn, tất cả tập trung lại nhìn như một gốc cây. Phía dưới gốc cây là rất nhiều nhánh rễ, tận cùng mỗi nhánh rễ là một con mắt, mỗi nhánh rễ kéo lên trên hợp trành trụ chúng, trung tâm của trụ chính là vòng tròn lớn kia, thứ này... Chính là trận đồ Cây sự sống.



"Thế giới này... Sáng tạo ra một thế giới, trước tiên cần phải cấu tạo nên thế giới quan, sau đó là cấp độ sức mạnh, tiếp theo là hệ thống sinh vật... Quan trọng nhất chính là lịch sử. Ừm, Một vũ trụ bình thường, sinh vật thì khác với hiện thực một chút, sinh vật lúc ban đầu có sức mạnh cực lớn. Đó là thời sơ khai của trái đất, sớm hơn cả khủng long, sớm hơn cả côn trùng khổng lồ... Những sinh vật đó rất mạnh mẽ, nhưng do hoàn cảnh trái đất thay đổi mà dần dần biến mất, những sinh vật còn lại hoặc là ngủ say, hoặc là tiến hóa. Đó là những sinh vật mạnh mẽ nhất, còn cấp độ tiến hóa của sinh vật bình thường thì giống như hiện thực, đúng rồi, tiến hóa... Thay đổi cấp độ sức mạnh một chút đi, để tiến hóa thành lực lượng chủ yếu. Cơ nhân tỏa tầng thứ nhất, cơ nhân tỏa tầng thứ hai, tổng cộng sáu cơ nhân tỏa, tầng thứ năm là cao cấp nhất, còn tầng thứ sáu... Cứ định ra một tầng như vậy, không thể có sinh mệnh thể tiếp xúc tới, nhưng lại có thể thu hút độc giả, để họ tràn ngập mơ tưởng. Đặt như vậy đi, tầng thứ sáu sẽ có thể phá vỡ gông cùm của thế giới này, còn sẽ đi tới đâu thì... tạm thời chưa nghĩ ra."
Tiếng của Adam lại truyền đến. Tiêu Hoành Luật trong lòng máy động, vốn hắn đang sắp sửa suy tính xem bố cục lần này có còn dùng được nữa hay không, nhưng Adam liên tiếp hai lần đều biết được suy nghĩ của hắn. Hắn cũng không dám tính toán cái gì bố cục nữa, toàn toàn chôn sâu nó vào trong nội tâm, chỉ tiếp tục suy nghĩ về lời nói của Adam.



"Được rồi, tạm thời coi ngươi là tồn tại chí cao vô thượng đi. Lúc trước trong kho hàng chắc chắn là đã có chuyện gì đó xảy ra, khiến Adam trong thời gian ngắn như vậy có được sức mạnh khổng lồ này. Ngoài ra sức mạnh này chắc chắn không phải hắn loáng cái đã có được, nếu không hắn căn bản không cần trốn trong nhà kho, cũng không cần tập trung Liên minh Thiên sứ, nếu chỉ tập trung lại rồi mới giết, hắn cũng không phải loại người rỗi hơi như vậy... Chờ một chút, tập trung lại rồi mới giết, trong thời gian ngắn có được sức mạnh cực lớn, chẳng lẽ là hắn hấp thu sức mạnh của những người này?"



Tiêu Hoành Luật ngắt ngắt tóc trán, đột nhiên hắn cảm thấy có gì đó không thích hợp, thân thể hình như có chút khó chịu, nhưng cụ thể là chỗ nào trong người không đúng, cẩn thận cảm nhận lại thì lại chẳng thấy gì cả, tựa hồ chỉ là ảo giác của hắn mà thôi.



"Nếu theo hướng này, hắn hấp thu ít nhất là mấy tinh thần lực khống chế giả, tinh thần lực vượt xa người bình thường như chúng ta, lại cộng thêm người cận chiến, người bắn tỉa tầm xa, cùng với kỹ năng và công pháp ma pháp truyền thuyết. Đúng rồi, thanh đao vừa nãy có thể coi là võ kỹ của Tống Thiên, cứ như vậy, cho dù Adam chưa đạt tới cơ nhân tỏa tầng thứ năm, thực lực của hắn cũng vượt xa sự tưởng tượng của chúng ta, ít nhất là ở vào đẳng cấp của Trịnh Xá và Sở Hiên..."



"Hoặc là, thật sự như hắn nói, trở thành tồn tại chí cao vô thượng, nhưng như vậy hắn cũng là bản không hoàn chỉnh, ít nhất hắn còn chưa nhìn thấu được tương lại và nhân tâm..."



"Tương lai và nhân tâm à? Đúng là một thằng nhóc thú vị, chỉ là... Ngươi còn cách Sở Hiên bao xa đây?"



"Khoảng cách giữa ta và Sở Hiên ư? Xa đến mức không thể hình dung nổi, cái gọi là chí cao vô thượng... Nếu như ta cũng có thể đứng ở cùng một cao độ với hắn thì tốt quá..."



Bốp!



Tiêu Hoành Luật đột nhiên cảm thấy trên mặt đau đớn, Vương Hiệp đứng bên cạnh vụt xốc hắn lên, chạy ra xa. Chỗ Tiêu Hoành Luật vừa đứng đột nhiên xuất hiện một tên Sở Hiên, lúc nãy hắn chỉ còn cách Sở Hiên chưa tới một mét. Cũng may Vương Hiệp cứu được Tiêu Hoành Luật, nếu không một khi hắn chạm vào Sở Hiên sẽ trực tiếp biến thành bọt nước.



Khi hai người chạy ra xa hơn mười mét, tên Sở hiên đó liền biết mất tăm, phảng phất như vừa rồi không hề có ai tồn tại. Mọi thành viên Trung Châu đội đều tâm thần phát lạnh, Tiêu Hoành Luật vừa rồi giống như bị ma làm, cứ tự nói tự trả lời, tiếp đó tên Sở Hiên kia bỗng dưng xuất hiện, hắn không ngờ lại không tránh không né, đến khi sắp sửa chạm vào mới bị Vương Hiệp đánh tỉnh, mà nhìn thần tình hắn có vẻ căn bản không hề biết Sở Hiên xuất hiện vậy.



- Đúng thế, sức mạnh này không hoàn chỉnh! Có tồn tại bán kính công kích tối đa! Chúng ta mau lùi về sau! Zero, ngươi cho hắn một phát trước đã!



Tiêu Hoành Luật giật bắn người, hắn lập tức nhảy xuống khỏi vai Vương Hiệp đồng thời cũng kêu lên. Lúc nãy, trong một khoảnh khắc, hắn đã tiếp xúc với thế giới của Adam... Hoặc có thể gọi là thế giới của thể tập hợp các sinh mệnh kia, một tập hợp của vô số sinh mạng, có con người, có gián chuột, có sâu bọ, có vi khuẩn, có virus, càng ở gần xung quanh Adam, các sinh vật sống tại đó càng tập hợp lại nhanh. Đây quả nhiên là một sinh mệnh thể chí cao vô thượng, càng mạnh mẽ, lực thu hút cũng càng lớn... Nguồn truyện: TruyệnFULL.vn



- Nhưng chúng ta vẫn còn cơ hội! Ta đã đánh giá thực lực của hắn quá cao, ít nhất là đánh giá quá cao thực lực trong giai đoạn này. Hắn vẫn chỉ là một con người mà thôi, vì vậy cũng có các loại tình cảm... Không giết hết chúng ta, không tụ tập đủ sức mạnh, hắn làm sao dám đi đối mặt với mấy người Trịnh Xá, Sở Hiên? Chính vì thế, chúng ta vẫn còn cơ hội!



"Đúng vậy, bố cục của Sở Hiên thành công rồi. Số virus đó không những khiến Ác Ma đội không thể không nhanh chóng phái ra tiểu phân đội, mà còn khiến Adam không hấp thu được đầy đủ nhân số, dù sao thì ánh sáng tâm linh của vi khuẩn so với của con người cũng giống như là cát bụi và biển cả... Đây là cơ hội cuối cùng rồi, cũng là trận chiến cuối cùng rồi, bố cục của ta..."



Tiêu Hoành Luật ngẩng đầu nhìn lên trời, lúc này sắc trời đã bắt đầu tối đen, từng ngôi sao sáng sắp sửa xuất hiện trên đỉnh trời. Cả vũ trụ này rộng lớn vô hạn, còn hắn... Thậm chí là cả cái sinh mệnh thể tối cao kia, bọn hắn chỉ vỏn vẹn là một hạt cát giữa biển khơi... Cái gì mà siêu việt, cái gì mà đạt tới, chẳng qua chỉ là một hạt cát lớn hơn mà thôi, chỉ cần sự vô hạn đó vẫn còn tiếp tục thì chiến đấu sẽ vĩnh viễn không ngừng lại.



- Đúng vậy, hắn, ta cũng cũng nhìn thấy hắn rồi, đó là kẻ chế tạo cái hộp sao? Đó là cái hộp sao?



- Chẳng trách...



- Chúng ta lại như vậy...