Vô Hạn Tương Lai

Chương 213 : Nhân đạo (tam)

Ngày đăng: 10:03 18/04/20


Tuy đã có chút chuẩn bị trong nội tâm, nhưng khi nghe Lý Cương Lôi nói như vậy, Trương Hằng vẫn cảm thấy vô cùng khiếp sợ, một lúc lâu sau mới miễn cưỡng nói:



- Có thể đây vốn là do ta xếp đặt a, là một mình ta sáng tạo ra thế giới này, làm sao có thể còn có người khác giúp ta thiết kế chứ? Tất cả đều là dựa theo ý nghĩ của ta mà.



Lý Cương Lôi lại quay đầu đi chỗ khác, hắn chỉ tùy ý hỏi một câu:



- Thật sự là tất cả đều dựa theo ý nghĩ của ngươi mà ra sao? Như vậy nội dung tự phát triển... chuyện đó nên được giải thích như thế nào đây?



Trương Hằng lập tức trầm mặc, hắn không biết nên giải thích như thế nào, chuẩn xác mà nói, hắn không cách nào giải thích được... có lẽ thật sự có một "hắn" khác cũng nên.



Bất kể như thế nào, bọn họ đã thiên tân vạn khổ đến tận đây, làm sao có thể bởi vì nguyên nhân khó hiểu nào đó mà từ bỏ? Cho dù thực sự là vận mệnh trong cõi tối tăm, cũng không thể quyết định được một số chuyện, ví dụ như nhân tâm...



Theo thời gian trôi qua, bởi vì không gặp bất kỳ nguy hiểm nào trên đường đi, rốt cuộc ba người cũng đến được phía trước kim tự tháp, đây là một tòa kiến trúc cao chọc trời, độ cao ít nhất cũng đạt tới mấy nghìn mét, con người đứng trước tòa kim tự tháp này phảng phất như con kiến đứng trước con người vậy, loại cảm giác to lớn nguy nga này thật sự là khó có thể dùng ngôn ngữ để diễn tả, đứng dưới tòa kim tự tháp lớn đến mức khó có thể tưởng tượng này, suy nghĩ duy nhất trong đầu mọi người chỉ có thể là hai chữ nhỏ bé.



Nhìn tòa kim tự tháp trước mặt, trong lúc nhất thời cả ba người đều trầm mặc không ai nói gì, một lúc lâu sau, Trương Hằng mới lên tiếng trước:



- Đi thôi, vào bên trong, tầng đầu tiên, Nhân đạo...



Lý Cương Lôi lại đột nhiên hỏi:



- Cái không gian này đến cùng là tồn tại như thế nào, nghe ý của ngươi, mỗi tầng trong kim tự tháp đều lớn ngang với Châu Á?
- Đợi một chút, ngươi nói là tất cả sinh mạng thể bên trong Nhân đạo... chẳng lẽ cái tất cả này bao gồm cả chúng ta?



Trương Hằng cười hắc hắc nói:



- Đây không phải nói nhảm sao? Chúng ta không phải là Thánh nhân, làm sao có thể địch nổi quy tắc của Thánh nhân? Muốn miễn dịch với quy tắc trong thế giới này, như vậy ít nhất phải mở cơ nhân tỏa tầng thứ tư trung cấp mới được, hoặc là vượt qua tâm ma, nếu không đều sẽ bị vây hãm trong chu kỳ ba mươi ngày, không đơn thuần là thân thể... còn kể cả tư tưởng.



Lý Cương Lôi trầm mặc một lát rồi mới lên tiếng:



- Nói một cách khác, nếu không đến được Súc sinh đạo trong vòng ba mươi ngày, như vậy chúng ta sẽ phải ở đây vĩnh viễn? Bởi vì sau ba mươi ngày, chúng ta căn bản cũng không biết lần luân hồi trước của mình như thế nào, còn cho là vừa mới tiến vào không gian này, sau đó lại một lần trải qua những điều giống như trước, đi tới đi lui không ngừng, là như vậy sao?



Trương Hằng gật đầu nói:



- Đúng vậy, chính là ý này, có điều... bất kể như thế nào chúng ta cũng có thể qua được Nhân đạo, cho dù là không có nhận thức của ta đối với nơi này, các ngươi vẫn có thể đến được tầng tiếp theo, bởi vì trong không gian này có một người có thể miễn dịch... Trịnh Xá, khi tư tưởng của tất cả mọi người trở lại trạng thái ba mươi ngày trước, tư tưởng của hắn lại vẫn không hề thay đổi, nói một cách khác, chỉ cần có hắn ở trong thế giới này, bất kỳ ai cũng có thể theo hắn đi đến tầng tiếp theo, chỉ là cần nhiều hay ít thời gian mà thôi.



Lý Cương Lôi tưởng tượng thoáng qua một chút đã hiểu được ý tứ trong những lời của Trương Hằng, xác thực, cái thế giới này tương đương với một chương trình không ngừng lặp lại, chỉ cần lần đầu không vượt qua được, như vậy vĩnh viễn không cách nào vượt qua, nhưng nếu có một yếu tố không bị vòng lặp ảnh hưởng gia nhập vào, như vậy chương trình này nhất định sẽ bị đánh phá, chỉ là tiêu tốn bao nhiêu thời gian mà thôi.



- Đi thôi, ta không muốn bởi vì không vượt qua nổi Nhân đạo mà bị mấy người Trịnh Xá tìm được đâu, hơn nữa mục tiêu của chúng ta cũng không phải ở đây, mà là trong tầng sâu nhất mới đúng.



Trương Hằng cười lớn, tiếp đó đi về phía xa.