Vô Hạn Tương Lai
Chương 212 : Nhân đạo (nhị)
Ngày đăng: 10:03 18/04/20
Lý Cương Lôi nhìn xem quang cảnh bên ngoài cửa sổ, giờ phút này ngoài trời đã trở nên tối đen, nhưng lúc trước khi trời còn sáng, hắn từng thấy ở phía rất xa, có một tòa kiến trúc làm bằng đá xanh đứng vững, độ lớn quả thực là giống như một ngọn núi, so với kim tự tháp trên Trái đất thì lớn gấp trăm nghìn lần, mặc dù cách rất xa, nhưng khí thế của tòa kim tự tháp này vẫn vô cùng kinh người, thật sự là khó có thể tưởng tượng được trình độ văn minh của thời đại Hồng Hoang đã đạt đến mức nào.
Nếu như Lý Cương Lôi đã quyết định rời khỏi du thuyền, Trương Hằng và Nataya tự nhiên cũng không có khả năng phản đối, mỗi người mang theo một cái túi du lịch, bên trong đựng một ít nước uống cùng đồ ăn đơn giản, sau đó do Trương Hằng dẫn đầu đẩy cửa khoang bước ra ngoài, Nataya thì tận lực sử dụng tinh thần lực tảo miêu. Tuy chỉ có thể bao phủ phạm vi mười mét xung quanh, nhưng trong hoàn cảnh đêm tối như thế này, quét hình tinh thần lực vẫn là phương thức trinh sát tốt nhất có thể, Trương Hằng vừa tiến về phía trước vừa một mực tập trung quan sát bốn phía, điều khiển niệm động lực phù du pháo lơ lửng sau lưng, toàn thân ở trong trạng thái tùy thời đều có thể công kích.
- Lúc trước khi chúng ta bị hút vào không gian này, ước chừng có mấy chục con ấu thể bạch tuộc cũng bị kéo theo, thân thể của chúng cũng không lớn, nhưng một khi đến gần vẫn rất nguy hiểm, hơn nữa chính bởi vì thân hình rất nhỏ cho nên độ linh hoạt của chúng cũng cao đến mức đáng sợ. Lúc trước khi trời sáng, ta có rời khỏi du thuyền đi quan sát xung quanh, gần như tất cả cây cối đều là đại thụ che trời, không có thời gian mấy trăm năm căn bản không thể…
Lý Cương Lôi đi theo sau lưng Trương Hằng, hắn nói thông qua tâm linh tỏa liên, mà Trương Hằng thì chỉ nhẹ giọng cười:
- Mấy trăm năm? Ngươi xem thường nơi này rồi, nơi này chí ít đã mấy chục nghìn năm không có người đến, nếu cái bán vị diện này không có hệ thống tự động điều tiết, tại đây đã sớm trở thành rừng rậm nguyên thủy, không, hẳn là đầm lầy nguyên thủy, sao có thể chỉ là rừng rậm bình thường giống như hiện tại? Có điều trong rừng vẫn rất nguy hiểm, để tự nhiên hài hòa, tạo thành Thiên Nhân Hợp Nhất, lúc trước Thánh nhân phân hệ da đen đã bỏ vào nơi này không biết bao nhiêu sinh vật từ thời Hồng Hoang viễn cổ, sau nhiều vạn năm sinh sôi nảy nở như vậy, hơn nữa cái bán vị diện này nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ, đoán chừng số lượng sinh vật tại đây...
Trương Hằng còn chưa nói xong, trong phạm vi quét hình tinh thần lực đã xuất hiện một bộ da màu trắng đang treo vắt vẻo trên ngọn cây, vừa nhìn thoáng qua, cả ba người đều đã biết đó là thứ gì... Là da của ấu thể bạch tuộc, bộ da vẫn còn nguyên vẹn, không có bất kỳ vết thương nào, nhưng lượng thịt bên trong lại đã biến mất hoàn toàn.
Lý Cương Lôi lại nở nụ cười thần bí:
- Có lẽ suy đoán của ngươi đã sai rồi, thiết lập tại đây căn bản không phải vì Thiên Nhân Hợp Nhất... mà là vì ngươi!
- Hả? Vì ta? Tại sao?
Trương Hằng hỏi với vẻ khó hiểu, mà Lý Cương Lôi thì chỉ liếc nhìn hắn rồi nói với vẻ rất nghiêm túc:
- Vì để cho ngươi tiến vào kim tự tháp, nếu dùng thực lực hiện tại của chúng ta, xuất hiện ở nơi này, khả năng mất mạng gần như là 80%, hơn nữa còn có khả năng bị mấy người Trịnh Xá tùy thời tóm được. Suy ngẫm lại một chút đi, thứ nhất, quét hình tinh thần lực bị ngăn cản, nói một cách khác, chính là khiến mấy người Trịnh Xá không tìm ra chúng ta. Thứ hai, khiến cho những sinh vật kia rời xa nhân loại, nói một cách khác, chính là bảo vệ tính mạng của chúng ta, bất kể suy nghĩ như thế nào, loại xếp đặt này đều vô cùng có lợi cho chúng ta, sao có thể trùng hợp đến mức như vậy? Sao có khả năng tất cả đều diễn biến theo chiều hướng tốt nhất? Nếu không phải là do ngươi xếp đặt trước khi tiến vào Vô hạn thế giới, như vậy chính là có người giúp ngươi thiết kế những chi tiết này, mà mục đích của hắn chỉ có một... cho ngươi tiến vào kim tự tháp.