Vô Hạn Tương Lai
Chương 217 : Súc sinh đạo (tam)
Ngày đăng: 10:03 18/04/20
Trong khi đang nói chuyện, ba người Trương Hằng, Lý Cương Lôi và Nataya đã xuống đến độ sâu hơn năm nghìn mét dưới lòng đất, lúc này, phía dưới liên tục có những luồng không khí nóng xông thẳng lên, cả ba đều cảm thấy giống như đang ở bên cạnh một chiếc nồi hơi, hơn nữa, càng đi xuống, nhiệt độ cũng trở nên càng cao.
- Ồ? Nham thạch sao? Nhưng mà không có mùi lưu huỳnh.
Lý Cương Lôi khịt khịt mũi nói.
- Không, không phải nham thạch... Ta nghĩ ta đã đoán được có thứ gì dưới đó rồi.
Trương Hằng cười lạnh:
- Hỏa Kỳ Lân?
- Súc sinh đạo... Nơi đó tập trung một lượng lớn sinh vật từ thời Hồng hoang viễn cổ, cộng với rất nhiều loại sinh vật cải tạo gien do Thánh nhân cùng Tu chân giả chế tạo, thậm chí một số sinh vật tồn tại trong thần thoại cũng có. Lúc trước ta đã nói rồi, mục đích Thánh nhân phân hệ da đen chế tạo cái di tích này chính là để bảo tồn một số thứ trân quý, chẳng những có kho gien của nhân loại mà còn có kho gien của rất nhiều sinh vật kỳ dị.
Lý Cương Lôi gật đầu nói:
- Đó không phải là điều ta muốn biết, vấn đề của ta chỉ có một... Những sinh vật này có nguy hiểm không?
- Làm sao có thể không nguy hiểm?
- Do đó, tuy Atula đạo là một thế giới cực độ nguy hiểm, nhưng lại xác thực thiếu khuyết chấp niệm, cũng tức là thiếu hi vọng. Chính vì vậy Chủ thần không gian mới đưa ra cái giá 50.000 điểm để rời khỏi thế giới luân hồi, đây chính là hi vọng, mà khi tuyển chọn tân nhân, Chủ thần cũng sẽ lựa chọn người đã cực độ thất vọng hoặc là tuyệt vọng đối với thế giới thực tế của mình. Chính bởi vì trước kia có hi vọng quá lớn, hoặc là nguyện vọng không thể hoàn thành, cho nên mới trở nên thất vọng cùng tuyệt vọng, mà người như vậy, có chấp niệm vô cùng lớn!
Lý Cương Lôi trầm tư một lát, sau đó mới gật đầu nói:
- Đúng vậy, nhân tâm vốn là thứ yếu ớt nhất, đồng thời cũng là thứ kiên cường nhất. Nếu có hi vọng tồn tại, như vậy nhân tâm có thể đối mặt với bất kỳ khổ cực nào. Nếu như đã mất đi hi vọng, không khỏi biến thành xác không hồn...
( Hi vọng sao? Chính như thế giới thực tế vậy, rất nhiều người đã là xác không hồn, bởi vì bọn họ đã mất đi hi vọng, hơn nữa cũng đã minh bạch, thế giới này vốn không tồn tại cái gọi là hi vọng... )
Trương Hằng âm thầm thở dài trong nội tâm, bất quá hắn lại tự cảm thấy có chút may mắn, ít nhất hắn đã đến Vô hạn thế giới, ít nhất hắn đã có hi vọng...
Trong lúc Trương Hằng và Lý Cương Lôi nói chuyện, ba người đã đi được thêm gần nghìn mét, nhiệt độ xung quanh vẫn càng lúc càng cao, đã gần đạt đến năm mươi độ. Đừng nói là thân thể không chút sinh khí của Lý Cương Lôi, ngay cả thân thể trải qua vô số rèn luyện của Trương Hằng cùng NaTaya cũng sắp không chịu đựng nổi, cho dù như vậy Lý Cương Lôi vẫn cố gắng bước đi, chỉ là sắc mặt của hắn càng lúc càng trở nên trắng bệch, xem bộ dạng phảng phất như tùy thời đều có thể ngã xuống đất.
Trên đường đi, Trương Hằng đã từng đề nghị để hắn cõng Lý Cương Lôi, nhưng Lý Cương Lôi lại lấy lý do có thể Trương Hằng sẽ cần phải chiến đấu, cưỡng ép cự tuyệt đề nghị, kiên trì dùng sức mình tự đi xuống, dùng tố chất thân thể của hắn mà nói, có thể đi đến vị trí này, đã là ý chí kiên cường người bình thường khó có thể tưởng tượng rồi, có điều thể lực của hắn xác thực là đã đạt tới cực hạn.
-... Ngươi và Nataya chờ ta ở đây một lát, ta xuống giết chết Hỏa Kỳ Lân xong rồi sẽ quay lại, trong khoảng thời gian này các ngươi cũng có thể nghỉ ngơi khôi phục lại thể lực.
Trương Hằng quay đầu sang nhìn Lý Cương Lôi cùng Nataya, sau đó tập trung quan sát Hỏa Kỳ Lân đang ở trong phạm vi quét hình tinh thần lực... Phía dưới vị trí của ba người vài trăm mét, một sinh vật dài hơn mười mét đang nằm, toàn thân sinh vật này là hỏa diễm đỏ rực, bùn đất cùng nham thạch dưới chân nó đều đã kết tinh hóa, mà ở phía sau lưng nó thì có một khu vực sương mù mông lung hình dáng không rõ, đó chính là cửa vào Súc sinh đạo!