Vô Hạn Tương Lai

Chương 259 : Trở về (ngũ)

Ngày đăng: 10:04 18/04/20


Sau khi trải qua thời khắc sinh tử, ba người thậm chí sức lực để nói chuyện cũng không có, chỉ nằm lăn trên mặt đất thở dốc kịch liệt, không biết bao nhiêu lâu sau, đến khi có vài tiếng gầm rú truyền đến từ bên ngoài phòng điều khiển, Trịnh Xá mới uể oải đứng dậy, đi đến lối vào phòng điều khiển sau đó quát lớn:



- Tất cả biến ngay cho ta!



Bên ngoài phòng điều khiển là một số loại quái vật của Ngạ quỷ đạo, tuy hình thể xác thực rất khủng bố, nhưng đối với Vu tộc hoặc là Trịnh Xá mà nói, những sinh vật này thật sự không đáng để vào mắt, sau khi Trịnh Xá hét một tiếng, tất cả đều vội vàng chạy trốn, thậm chí một vài sinh vật có thực lực mạnh hơn càng là bị đè sấp xuống đất, cử động một chút cũng không thể.



Trịnh Xá thở ra một hơi, hắn bước đến trước mặt Trương Hằng, sau đó nói:



- Chúng ta lập tức trở về thế giới thực tế đi, thế giới phim kinh dị trọng điệp vẫn đang tiếp diễn, chúng ta đã ở trong Lục đạo luân hồi khoảng hai tháng rồi, có trời mới biết bên ngoài đã xảy ra những chuyện gì…



Do lúc trước khống chế Thiên địa huyền hoàng lung linh bảo tháp tiêu hao quá nhiều tinh lực, hiện tại Trương Hằng ngay cả sức lực để đứng dậy cũng không có, khi nghe Trịnh Xá nói như thế, hắn chỉ có thể cười khổ:



- Yên tâm đi, khi chúng ta tiến vào Lục đạo luân hồi, thời gian bên ngoài đã tạm thời đình chỉ, tương tự như lúc ở trong Chủ thần không gian, một thành viên hoán đổi thời gian tiến vào thế giới phim kinh dị để nghỉ ngơi hoặc là rèn luyện, tuy cá nhân người đó đã trải qua thời gian rất dài, nhưng đối với những người ở lại thì chỉ là một nháy mắt mà thôi.



Nghe vậy Trịnh Xá lập tức thở phào nhẹ nhõm, có điều hắn vẫn tiếp tục nói:



- Tuy là như thế, nhưng mà chúng ta cũng không thể ở trong thế giới này mãi được, chừng nào còn chưa giải quyết xong thế giới phim kinh dị, ta thực sự là không thể ngủ yên!


Trịnh Xá nhún vai với vẻ bất đắc dĩ:



- Những cái gì Thánh mẫu, đại tinh tinh, đầu đầy cơ bắp... là ngươi nói đùa đúng không? Hình tượng của ta hẳn không thể nào kém cỏi đến mức như vậy a? Mà trở lại chuyện chính, Phong Thần bảng lợi hại như vậy, ngươi lại là tác giả, có thể xếp đặt cốt truyện, vì cái gì ngươi không xếp đặt để lấy được Phong thần bảng sau đó dung hợp với bản thân? Không phải làm như vậy sẽ có thể lập tức đạt thành mục tiêu của ngươi sao?



Trương Hằng lắc lắc đầu:



- Làm sao có thể xếp đặt một cách đơn giản như vậy? Hơn nữa muốn lấy được bao nhiêu thì cũng phải mất đi bấy nhiêu, đây chính là định luật lớn nhất của Vô hạn thế giới, ngươi cho rằng ta là tác giả thì có thể là ngoại lệ chắc? Ngay cả ta cũng phải tuân thủ quy luật mình đã định ra lúc ban đầu, đồng dạng, Thánh nhân sinh ra nhờ dung hợp với Phong thần bảng, kỳ thực cũng chỉ là ngụy Thánh nhân mà thôi, không phải Thánh nhân chân chính, hơn nữa còn có một tai hoạ ngầm tiềm ẩn rất lớn. Khi bọn họ sử dụng năng lượng của đa nguyên vũ trụ đến một mức độ nhất định, toàn bộ vũ trụ đều sẽ tiến hành bài xích đối với bọn họ, khi đó sẽ phát sinh chuyện gì ngay cả ta cũng không thể tưởng tượng được. Bởi vì lúc trước ta chỉ thiết lập đến đó thôi, kế tiếp có chuyện gì xảy ra là do nội dung tự phát triển quyết định.



Nghe được một số bí mật của Vô hạn thế giới, Trịnh Xá cũng rất hứng thú, khi Trương Hằng nói xong, hắn mới cầm thức ăn lên, bắt đầu ăn một cách ngon lành, kể cả bình rượu Mao Đài cũng uống cạn, sau đó vừa vỗ bụng vừa nói:



- Lúc trước ngươi có nói đến Thánh nhân nội vũ trụ, đó là cấp độ như thế nào? Với lại sau khi Hồng hoang đại chiến kết thúc, những Thánh nhân của nhân loại đã đi đâu? Đối với những vấn đề liên quan đến Thánh nhân và hệ thống lực lượng ta còn muốn hỏi ngươi rất nhiều, dù sao ngươi cũng là tác giả.



Trương Hằng lại lắc đầu, hắn thở dài:



- Sau khi Hồng hoang đại chiến chấm dứt có chuyện gì xảy ra, vì sao Thánh nhân và tập đoàn Tu chân giả lại biến mất, bọn họ đang ở đâu. Những điều này ta đều không biết, nhưng mà ta cảm thấy, có một âm mưu phía sau tất cả những chuyện này, một kế hoạch rất lớn...



- Có lẽ, Thánh nhân và tập đoàn Tu chân giả đang chăm chú quan sát chúng ta từ nơi nào đó... Có lẽ, chúng ta gần kề chỉ là quân cờ mà thôi.