Vô Hạn Tương Lai

Chương 43 : Bố cục, bạo tạc, đại biến (ngũ)

Ngày đăng: 10:02 18/04/20


Bất kể nói thế nào, cho dù Nam tử họ Lâm này thật sự là kẻ ngu ngốc, trải qua trường kỳ thí nghiệm cùng không ngừng phân tích, hắn cuối cùng cũng hiểu được một bộ phận về phương pháp sử dụng Phong Thần bảng, tuy còn không được đầy đủ toàn diện, nhưng dù sao cũng đang phát triển chậm rãi... Chỉ là loại phát triển này không có chút chỗ nào hay cái gì đáng để chờ mong...

( Đã minh bạch, muốn sinh ra vấn đề mà nói..., vậy thì cần nghĩ kỹ sinh ra cái ngoài ý muốn gì mới được... Mẹ nó, ta làm sao biết cần sinh ra cái gì ngoài ý muốn mới được, ví dụ như để cho hắn ngã một phát? Nói đùa gì vậy, chuyện như vậy không tận mắt thấy làm sao có thể khiến cho hắn sinh ra cái gì ngoài ý muốn?)

Nam tử họ Lâm yên lặng mắng chửi, bất quá hắn lập tức bắt đầu bừng tỉnh đại ngộ..., vì cái gì hôm đó Trần Hạo Thao lại một mực đi theo phía sau hắn, thẳng đến khi bị bắt mới thôi, nguyên lai là muốn nhìn thấy hắn để có thể xếp đặt thiết kế ngoài ý muốn. Nhưng nếu là như vậy, hôm đó thang máy đột nhiên rơi xuống lại là xảy ra chuyện gì? Chẳng lẽ là trong công ty có... gian tế khác hay sao? Nam tử họ Lâm nghĩ đông nghĩ tây, suy nghĩ cơ hồ sa vào đến trong trạng thái hỗn loạn, khi hắn phục hồi lại tinh thần, Phong Thần bảng theo dõi cho thấy Trương Hằng đã gặp qua vài tên cảnh sát đi tuần tra rồi, chỉ cần lại để cho Trương Hằng cùng mấy tên tuần cảnh này tách ra quá xa, khi đó cho dù xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn cũng không cách nào dẫn dụ được hoài nghi của đám cảnh sát...

( Còn có biện pháp nào, trời ạ, đến cùng còn có biện pháp nào có thể xác nhận hắn là sát thủ a, mẹ nó, nếu như có thể khiến hắn trực tiếp nổ súng giết cảnh sát thì tốt rồi, khi đó..., khoan, súng? Sát thủ? Ha ha, ta có biện pháp rồi! )

Nam tử họ Lâm lập tức bắt đầu cao hứng bừng bừng..., giống như thí sinh tìm được đáp án chính xác trong kỳ thi, hắn cầm lấy Phong Thần bảng cẩn thận suy nghĩ, trong đầu không ngừng nghĩ đến khiến cho súng của Trương Hằng lúc này cướp cò, lập tức cướp cò, cướp cò a cướp cò...

Giờ phút này, Trương Hằng quả nhiên đi ngang qua người mấy tên tuần cảnh, hắn nhưng lại tâm không sợ mặt không đỏ, tốt xấu hắn coi như là thâm niên sát thủ rồi, ở trên bảng xếp hạng sát thủ thế giới thực sự có danh hiệu của hắn, tuy rằng là nhị lưu sát thủ, lại là vì nữ nhân kia từ trước đến nay đối nghịch hắn, nếu bàn về năng lực sát thủ thực sự của hắn mà nói..., hắn đoán chừng rất tiếp cận top 10 sát thủ, mà cảnh sát bình thường tại đây làm sao có thể biết được hắn là ai? Chỉ cần không chính mình dọa mình là được, cho nên hắn đi trên đường ngược lại là rất thoải mái, cả người thoạt nhìn như sinh viên một trường nào đó, một điểm bất thường gì cũng không có.

Ngay khi hắn và vài tên tuần cảnh gặp thoáng qua, bỗng nhiên hắn trượt chân một cái, cả người lập tức mất cân bằng, bất quá lực phản ứng của thân thể hắn lại nhanh đến kinh người, cho nên chỉ trong chớp mắt hắn đã khôi phục bình thường, chỉ là thân thể của hắn dao động mãnh liệt khi bị vấp, BA~ một tiếng, trong lúc vấp vậy mà lại làm cho súng ngắn của hắn trong lồng ngực khai hỏa, sự tình không thể tưởng tượng được như vậy lại xảy ra, tỷ lệ phát sinh không thể nghi ngờ nhỏ đến kinh người, có thể trong một phần vạn khả năng cũng chưa chắc sẽ xảy ra, nhưng là một phát súng này xác thực là cướp cò rồi, lập tức viên đạn này xuyên thấu y phục của hắn bắn ra, bắn trúng đùi một gã tuần cảnh bên cạnh.
Trần Hạo Thao lạnh lùng cười cười, cho dù là hắn ngồi ở trong quán rượu, thân thể vẫn là thẳng tắp, phảng phất giống như một gã quân nhân hợp cách, hơn nữa cái nụ cười lạnh lùng này, lập tức làm cho nhóm thiếu nữ một mực chăm chú nhìn hắn cách đó không xa, đám bọn họ hai mắt tỏa ánh sáng, trong đó mấy thiếu nữ càng là chậm rãi chuyển động cơ thể về phía trước, tựa hồ giống như là muốn lại gần nói chuyện với hắn vậy.

-... Vô luận suy luận vừa rồi chính xác hay không, người phía sau màn ít nhất theo trí tuệ mà nói tuyệt đối không thể nào là người bình thường, thậm chí có thể cho là hắn là phi nhân... Như vậy tựu không khả năng bố trí bố cục lớn như thế để đối phó bốn tên ngu ngốc, bốn tên chỉ nhờ vào quan hệ bám váy đàn bà đạt được quyền lực cùng tiền tài, muốn giết chết bọn hắn có rất nhiều biện pháp, tùy ý một sự việc ngoài ý muốn có thể không kinh động bất luận kẻ nào tiêu diệt bọn hắn, nói một cách khác, bố trí bố cục lần này này là có dụng ý sâu xa khác, mục đích căn bản của hắn tuyệt đối không phải bốn người này, trừ phi…? Người đứng phía sau khẳng định trong vòng một tháng sẽ không đối phó với chúng ta, như vậy mục tiêu của bố cục tự nhiên không thể nào là ta hoặc Lăng Tân...

Trần Hạo Thao nhẹ nhàng vỗ tay một tiếng, một cái khả năng bỗng nhiên hiện lên trong đầu hắn...

- Là ngươi làm ra hết thảy đây sao? Lăng Tân? Nếu như không phải người giữ Phong Thần bảng khác trù tính hết thảy những chuyện này, như vậy khả năng lớn nhất là ngươi đã làm ra hết thảy những chuyện này... Mục đích của ngươi là gì đây?

Trần Hạo Thao nghĩ tới đây rốt cục hơi nở nụ cười, khuôn mặt lãnh tuấn đột nhiên trở nên ôn nhu, biến hóa như thế một lần nữa lại làm cho những... thiếu nữ hai mắt tỏa ánh sáng kia nhìn thấy mà ngây dại, mà Trần Hạo Thao sẽ không để ý đến những người này...trong mắt của hắn chỉ là con sâu cái kiến mà thôi, hắn chỉ là bỏ tiền lên bàn rồi xoay người rời đi, hắn còn có một số thứ cần phải đi xác nhận, đồng thời cũng phải chú ý đến sự phát triển của bố cục này, mặt khác tìm chỗ hẻo lánh rèn luyện lực lượng hắn mới lấy được... Một lực lượng phi thường thích hợp với hắn, một lực lượng do hoán đổi với Phong Thần mà ra...