Vợ Khó Thoát Khỏi Bàn Tay Tôi

Chương 111 : Hôn lễ không thể ngăn cản

Ngày đăng: 16:27 19/04/20


“Ba, anh Hải đặt khách sạn ngày mai xong rồi, để ba gặp mặt bác Tăng...”



Quách Hoàng Tùng ngồi trên sô pha đọc báo, sau khi vào công ty Á Hân, ông ta đã thay đổi rất nhiều.



Ông ta mặc vest đi giày da trông vô cùng có sức sống, hoàn toàn không giống dáng vẻ sa sút lúc đầu gặp mặt.



Quách Thanh Tú ngồi bên cạnh Quách Hoàng Tùng, nghiêm túc nói.



Quách Hoàng Tùng di chuyển tờ báo trong tầm mắt, thờ ơ nói: “Mai không có thời gian, ngày mai Á Hân có một hội nghị quan trọng, liên quan đến phát triển Á Hân tương lai...”



“Ba...” Quách Thanh Tú kéo dài giọng, nũng nịu ôm lấy cổ Quách Hoàng Tùng, “Ba, sao ba cứ phản đối việc cưới xin của con với anh Hải vậy?”



Quách Hoàng Tùng đặt tờ báo lên mặt bàn, sắc mặt cực kì nghiêm túc, “Không, ba không phản đối, là ba không tán thành.”



“Ba, sao ba có thể như vậy, rõ ràng ba biết con với anh Hải...”



“Thanh Tú, bất luận thế nào đi chăng nữa, ba cũng không tán thành hai đứa ở bên nhau!”



Thái độ cứng rắn của Quách Hoàng Tùng làm Quách Thanh Tú vô cùng chán nản.



“Ba, cho dù ba có đồng ý hay không, con cũng sẽ lấy anh Hải.”



Quách Thanh Tú tức giận bỏ lại câu này, đùng đùng chạy ra khỏi nhà.



Ba, đã nhiều năm như vậy, trong lòng ba có từng thật sự quan tâm đến con chưa?



Lúc con chịu đựng đau khổ, ba chỉ trốn trong bóng tối nhìn con, nếu ba thật sự quan tâm con thì sẽ không một mực không xuất hiện như vậy.



Oán hận đối với ba mười mấy năm qua đã in thật sâu trong trái tim Quách Thanh Tú.



“Anh Hải, dẫn em đi!”



Tăng Thanh Hải nhận điện thoại của Quách Thanh Tú, trong điện thoại vang lên giọng nói nghẹn ngào của Quách Thanh Tú.



Trong lòng Tăng Thanh Hải dâng lên một dự cảm không tốt, “Thanh Tú, em sao vậy? Có phải xảy ra chuyện gì rồi không?”


Quách Thanh Tú lúc này mới dằn lại mớ cảm xúc hỗn độn, cô đang làm gì vậy? Cô kết hôn với anh Hải rồi, tại sao vẫn còn nghĩ tới Lâm Việt Thịnh.



Người đàn ông kia đã từng dẫm cô dưới chân, hắn ta thô bạo tàn nhẫn như vậy, thế mà cô còn nghĩ hắn ta tốt, thật là buồn cười.



Hai người nắm tay nhau, chầm chậm đi đến chính giữa bục hôn lễ, có lời chúc mừng của người chứng hôn cho bọn họ.



“Anh Tăng Thanh Hải, anh có đồng ý cưới cô Quách Thanh Tú, cho dù cô ấy bệnh tật hay nghèo khó cũng không rời không bỏ không?”



“Tôi đồng ý!” Lời này mong chờ đã lâu, Tăng Thanh Hải không hề nghĩ mà nói ngay.



“Cô Quách Thanh Tú, cô có đồng ý lấy anh Tăng Thanh Hải, cho dù anh ấy bệnh tật nghèo khó cũng không hối hận không?”



Quách Thanh Tú mở to đôi mắt long lanh, ngẩng mặt lên nhìn Tăng Thanh Hải. Người đàn ông này, là thanh mai trúc mã từ bé của cô. Mười mấy năm nay, vì một người bình thường như cô, anh không rời không bỏ, ôn nhu chăm sóc cô, cô có gì không đồng ý cơ chứ.



Cô mỉm cười rạng rỡ, đôi mắt lấp lánh ánh nước, đó là xúc động và chờ mong.



“Tôi đồng ý!”



Tôi đồng ý!! Trên bục hôn lễ, cô dâu thuần khiết nói ra ba từ tôi đồng ý với một người đàn ông khác trước mắt bao người.



Tim Lâm Việt Thịnh như bị một mũi dao vô hình hung hăng đâm xuống. Hắn yêu cô, thương cô, chiều cô, thế nhưng, cô lại gả cho người khác.



Nỗi đau đớn trong lòng hắn không ai có thể nhìn thấy, hắn hận không thể lao lên trên cướp Quách Thanh Tú đi.



Hắn đang nhẫn nhịn, các đốt ngón tay nắm lại kêu răng rắc.



“Bây giờ, mời cô dâu và chú rể trao nhẫn...”



Có phù rể nâng hộp đựng nhẫn đi lên trước, Tăng Thanh Hải dịu dàng nhìn Quách Thanh Tú xinh đẹp động lòng người, giơ chiếc nhẫn lên đang định đeo lên ngón tay cô.



Bất thình lình, một giọng nói gấp gáp như từ trên trời vọng xuống, “Từ từ đã!”



Ngay tức khắc, tất cả mọi người đều nhìn về phía phát ra âm thanh.



Cửa lớn lễ đường, một bóng người vội vã chạy đến, phía sau ông ta còn có một đám phóng viên...