Vợ Khó Thoát Khỏi Bàn Tay Tôi

Chương 121 : Anh có định lấy tôi không

Ngày đăng: 16:28 19/04/20


Lúc Lâm Việt Thịnh trở về, Quách Thanh Tú đã tắm xong xuôi, cô cuộn tròn trên sô pha giống như một chú gấu con, trên tay cầm điều khiển tivi lơ đãng chuyển kênh liên tục, lời của Dương Hà Khuê quanh quẩn trong đầu trở thành gút mắc rất lớn trong lòng cô.



Lâm Việt Thịnh nới cà vạt rồi ngồi xuống bên cạnh cô làm sô pha lõm sâu xuống, cô không còn cách nào khác phải nghiêng người sang một bên.



“Hôm nay công việc có bận không anh?



Lâm Việt Thịnh dựa đầu lên người Quách Thanh Tú, khuôn mặt đẹp trai hiện lên nét mỏi mệt, hắn chầm chậm khép mắt lại, chọn tư thế thoải mái nhất nghỉ ngơi.



Còn Quách Thanh Tú giúp hắn xoa bóp huyệt thái dương.



“Cũng được, không bận lắm.”



Ngừng một lúc, Quách Thanh Tú lại hỏi: “Anh trai anh đi chưa?”



Nghe xong, Lâm Việt Thịnh đang hưởng thụ thoải mái liền mở mắt khó chịu, ánh mắt sắc bén đầy không vui.



“Kệ anh ta, sau này thấy anh ta thì tránh xa ra.”



“Hả? Anh ấy không phải thú dữ hung ác gì, sao anh lại căng thẳng như vậy?”



“Tôi không có căng thẳng, chỉ không thích em tiếp xúc với anh ta thôi.”



“Vâng!”



Trong ti vi đang chiếu bộ phim tình yêu thần tượng đang nổi đình nổi đám, Tình yêu từng ước hẹn, nội dung kể tình yêu giữa một cô gái nghèo 9x và chàng trai nhà giàu gia thế mạnh mẽ, trải qua rất nhiều gian khổ, hai người cuối cùng cũng được ở bên nhau, nhưng nhà của chàng trai lại cấm cản hai người kết hôn. Bọn họ li gián hai bên, cuối cùng còn dùng cái chết uy hiếp bắt chàng trai phải rời xa cô gái.



Lúc này, chàng trai và cô gái đang rơi vào cảnh tuyệt vọng, chàng trai bị kẹp giữa tình yêu và tình thân, anh ta không biết nên lựa chọn thế nào, còn cô gái lại cảm thấy đau khổ trước sự do dự của chàng trai, cô mong mỏi chàng trai sẽ nói một tiếng, anh yêu em!



Quách Thanh Tú chớp mắt nhìn ti vi, bình thường cô sẽ không thích xem những bộ phim kiểu này.



Nhưng không biết tại sao khi cô nhìn thấy cô gái không tiếc hết thảy để ở bên cạnh chàng trai, cô lại nghĩ về hoàn cảnh của mình, trái tim cô nhảy lên liên hồi.



Có lẽ bộ phim này có thể kích thích tới Việt Thịnh.



Cô nhìn màn hình ti vi ngẩn ngơ một lúc



Lâm Việt Thịnh bỗng thấp giọng kêu lên gì đó, Quách Thanh Tú giật mình, thì ra cô đã ấn trúng mắt của hắn.



“Này, Quách Thanh Tú, em đang xem cái gì mà thơ thẩn thế hả?”



“A, em đang xem ti vi.”



Lâm Việt Thịnh cảm thấy giọng nói Quách Thanh Tú có gì đó rất kỳ lạ, hắn ngồi dậy giữ chặt vai của Quách Thanh Tú, “Nhìn tôi này.”



Quách Thanh Tú cúi đầu không dám nhìn hắn, cuối cùng hắn phải lấy tay nhấc cằm cô lên.



Quả nhiên, đôi mắt cô rưng rưng đong đầy nỗi đau buôn, hàng lông mi vừa cong vừa dài còn lấp lánh vài giọt nước mắt.




Thân hình cô gái kia rất sexy, mái tóc vàng nhấp nhô như những đợt sóng, khuôn mặt trang điểm lại càng xinh đẹp quyến rũ.



Khi cô ta nhìn thấy Lâm Việt Thịnh, đôi mắt như sáng rực lên, thì ra ở đây còn có người đàn ông đẹp trai như vậy.



“Anh ơi, anh Lâm uống nhiều quá rồi, anh ấy bảo sống ở đây nên tôi đưa anh ấy về.”



Lâm Thanh Tùng đang dựa trên sô pha mơ màng ngủ, cô gái liền bắt chuyện với Lâm Việt Thịnh.



Đôi mắt không ngừng phóng điện với Lâm Việt Thịnh.



Quách Thanh Tú ngồi bên cạnh hắn bị cô ta coi như vô hình.



Lâm Việt Thịnh không thèm nhìn tới cô gái tóc vàng, tức giận vì chuyện tốt bị phá ngang, hắn quát lên: “Lê Hùng Việt!”



Lê Hùng Việt vội vàng bước vào, “Cậu chủ!”



“Đưa cô ta ra ngoài!”



“Ơ, tôi là bạn gái của anh Lâm, anh không thể...”



Cô gái không ngờ Lâm Việt Thịnh không những không thèm nhìn cô ta mà còn vô tình đuổi cô ra như vậy, dù sao cô ta cũng đã đưa Lâm Thanh Tùng trở về mà?



Cuối cùng cô gái bị Lê Hùng Việt kéo ra bên ngoài, Lâm Thanh Tùng vẫn đang nói nhảm gì đó, “Hani, đừng đi mà, đừng bỏ anh lại một mình, anh cô đơn lắm, Hani!”



Lâm Việt Thịnh xách Lâm Thanh Tùng lên quát: “Cút ra ngoài cho tôi!”



Lâm Thanh Tùng mơ màng mở mắt rồi bật cười.



Lâm Việt Thịnh buông tay, cả người anh ta trượt xuống dưới đất.



Quách Thanh Tú cười cười, “Anh ấy uống say rồi, Lê Hùng Việt, dọn dẹp một căn phòng để cậu hai nghỉ ngơi!”



Lê Hùng Việt liếc nhìn Lâm Việt Thịnh, Lâm Việt Thịnh hừ lạnh, “Còn không mau đi.”



Lê Hùng Việt vội vàng đi làm.



Quách Thanh Tú đã ôm chăn trở về phòng.



Lâm Việt Thịnh không đi theo.



Lâm Thanh Tùng cứ thế ở lại biệt thự nhà họ Lâm, từ khi có anh ta nơi đây lại càng trở nên ồn ào hơn.



Lâm Thanh Tùng đẹp trai phong độ, nhưng lại vô cùng phong lưu, hơn nữa còn nghiện rượu chè chơi gái, có thể nói trái ngược hoàn toàn với Lâm Việt Thịnh.



Mỗi ngày anh ta lại đưa một cô gái về, có khi còn thân mật ngay trong phòng khách.