Vợ Khó Thoát Khỏi Bàn Tay Tôi
Chương 196 : Kết cục không thể né tránh
Ngày đăng: 16:28 19/04/20
Lâm Việt Thịnh cúi đầu hôn Quách Thanh Tú.
Đã trải qua nhiều mưa gió như vậy, cuối cùng hai người cũng đi đến bên nhau.
Quách Thanh Tú ôm chặt lấy tay hắn, sợ sẽ mất đi hắn.
Ba ngày sau, Tăng Thanh Hải bị đưa về thành phố S. Quách Thanh Tú và Lâm Việt Thịnh đang định khởi tố Tăng Thanh Hải.
Tăng Thanh Hải yêu cầu được gặp Lâm Việt Thịnh một lần.
Sau khi Lâm Việt Thịnh và Tăng Thanh Hải gặp mặt xong, đêm đó Tăng Thanh Hải tự sát trong cục cảnh sát.
Không ngờ anh ta lại giấu thuốc độc trong thắt lưng, thừa dịp cảnh sát lơ là tự sát.
Nhà họ Lâm, Quách Thanh Tú và Lâm Việt Thịnh cùng nhau ngồi trên sofa.
Bệnh tình của Quách Thanh Tú dần dần khôi phục. Một tuần sau khi trở về từ nước Mỹ, hai chân của cô bắt đầu đi lại được.
Hơn nữa, tóc cũng dần mọc lại.
Có lẽ Tăng Thanh Hải đã cho cô uống thuốc giải từ lâu rồi.
“Lâm Việt Thịnh, lúc gặp anh Tăng Thanh Hải đã nói gì vậy?”
Lâm Việt Thịnh bất mãn híp mắt: “Hắn ta đã chết rồi, em còn nhớ mãi không quên hắn à?”
“Không phải, em chỉ… Được rồi, anh ta nói gì cũng không còn quan trọng nữa.”
Lâm Việt Thịnh nhìn về phương xa, sắc mặt cũng trở nên âm trầm.
“Lâm Việt Thịnh, anh tức giận à? Sau này em không nhắc tới anh ta nữa được không?”
Lâm Việt Thịnh khẽ nhíu mày: “Mai là lễ tang của hắn, em muốn đi không?”
“Không đi!”
Quách Thanh Tú kiên quyết nói. Anh ta làm hại cô còn ít sao?
Lâm Việt Thịnh xoay người, dùng sức ôm chặt Quách Thanh Tú.
Cứ vậy yên lặng ôm cô, không nói một lời.
“Nếu có một ngày anh không ở bên cạnh em, em có thể sống tốt được không?” Lâm Việt Thịnh hỏi.
Quách Thanh Tú nâng cằm lên: “Anh lại muốn chia tay với em nữa hả?”
Nói xong cô còn bổ sung thêm: “Lâm Việt Thịnh, anh có ấu trĩ không? Trò chia tay chỉ chơi một lần là đủ rồi, đừng chơi lần thứ hai nữa.”
Lâm Việt Thịnh nhéo mũi Quách Thanh Tú, cúi đầu hôn lên môi cô.
Hai người trao đổi từng tiếng thở dốc nặng nề cho nhau. Quách Thanh Tú vươn tay ra ôm lấy cổ hắn.
Lâm Việt Thịnh thuận thế đặt Quách Thanh Tú lên bàn.
Quách Thanh Tú nghịch cây bút trong tay, cười gian xảo: “Bên trên còn chưa ký tên đâu!”
Liszt liếc nhìn, quả nhiên, đây là một tấm chi phiếu phải ký tên thì mới có hiệu lực! Hắn lập tức nhăn mặt lại.
“Anh điều tra tiếp cho tôi đi. Có manh mối của hắn rồi tôi lại ký tên cho anh.”
“Vậy…. Cô Quách, sao cô có thể làm thế được?”
“Thế thì đã sao? Tôi đã thanh toán mấy chục triệu cho anh rồi, anh Li, nếu anh không thể phát huy tác dụng của mình thì tôi thà tiêu tiền đi mời người khác.”
“Được rồi. Cô Quách, tôi sẽ tìm được nhiều manh mối hơn.”
Liszt đành phải bực tức rời đi.
Quách Thanh Tú nhìn bóng lưng của hắn, lâm vào trầm tư.
Nếu hắn thật sự đang ở trong thành phố này thì chắc chắn hắn có thể nhìn thấy cô.
Quách Thanh Tú dùng bút gõ mặt bàn. Thật lâu sau, cô bấm điện thoại. Một lúc sau, thư ký vội đi đến.
“Lần trước cô nói có đài truyền hình nào muốn phỏng vấn tôi.”
“Là Mars, kênh thời trang giới trẻ.”
“Ừ, đi thu xếp một chút, gọi cô ta đến tìm tôi phỏng vấn trong vòng ba ngày…”
“Vâng!”
Ba ngày sau, trên tiết mục tin tức của kênh thời trang giới trẻ của đài truyền hình nào đó, trong đa số những người tóc vàng mắt xanh, Quách Thanh Tú có vẻ cực kỳ thanh tú. Cô có mái tóc đen dài, đeo kính vuông thời trang, có vẻ cực kỳ thành thục, thời thượng và tao nhã.
Một bộ suit màu đen làm cho thân hình cô càng thêm thướt tha gợi cảm.
Trước màn hình, cô cực kỳ thong dong.
“Chủ tịch Quách, chào chị. Rất cảm ơn chị đã đến làm khách tiết mục thời trang giới trẻ của chúng tôi…”
MC nói lời dạo đầu một cách thành thạo.
“Xin chào người dẫn chương trình…” Quách Thanh Tú bình tĩnh bắt tay với MC.
Lúc này, trước TV, một đôi mắt tối đen vẫn không chớp mắt nhìn chằm chằm vào người phụ nữ xinh đẹp này.
“Nghe nói chị chỉ dùng thời gian ba năm để đưa một công ty nhỏ đạt đến tiêu chuẩn thời trang quốc tế. Xin hỏi trong quá trình này, cảm nhận lớn nhất của chị là gì?”
“Ừm… Tôi cảm thấy hẳn là phải cố gắng nhiều hơn người thường, cộng thêm một chút may mắn!”
…
Trò chuyện tiến hành mười phút, MC bỗng hài hước hỏi: “Chị Quách có bạn trai chưa?”
Đôi mắt tối đen kia bỗng trở nên căng thẳng.