[Edit] Võ Lâm Chi Vương Thoái Ẩn Sinh Hoạt
Chương 224 : Vô sỉ
Ngày đăng: 12:35 01/08/19
Nói đến đây thì kể chút truyền thống tốt đẹp của Đại La sơn chúng ta đi.
Dựa theo truyền thống của Đại La sơn, võ công môn hạ đệ tử tự sáng tạo chỉ cần qua pháp nhãn của chưởng môn là có tư cách đặt vào 'Tiếp Thiên Vân Sắc lâu', đó là Tàng Kinh các của Đại La sơn. Mỗi một đời chưởng môn nhất định phải tự mình làm ra bí tịch võ công, bên trong phải có không dưới mười môn võ học tự sáng tạo.
Bản thân thái sư phụ, viết tinh hoa võ học một đời vào « Đại La Ngũ Thần Kinh ». Trong Ngũ Thần Kinh bao la muôn vàn, chỉ chưởng pháp đã hơn ba mươi loại, cho nên hoàn toàn phù hợp điều kiện.
Mà sau đó, dạy dỗ ra sư phụ ta, lại thêm ám khí, quạt pháp, cầm nã thủ mấy môn võ công tinh xảo bất tận. Những võ công này sư phụ lại lượng tài thi giáo, tách ra dạy cho các sư huynh đệ muội của ta.
Đại La tâm pháp của thái sư phụ chú trọng hai chữ uyên bác, võ công sư phụ ta chú trọng một từ tinh diệu. Tính sư phụ háo sắc phóng đãng, khụ khụ, phóng khoáng ngang ngạnh, nhưng lại rất tỉ mỉ. Cho nên vô cùng am hiểu một ít võ công tinh tế. Võ công lão nhân gia người ghi vào một bản điển tịch gọi là « Thiên La Bảo Giám ». Ta cũng xem qua quyển sách này, chẳng qua là xem không hiểu. . . Dường như võ công sư phụ vừa vặn tương phản với con đường của ta, quá mức phức tạp làm cho ta không thể học a! Nếu nói luyện « Đại La Ngũ Thần Kinh » là đấu mệnh trường, thì « Thiên La Bảo Giám » phải nói tới thiên phú. Tất cả võ công của sư phụ là thiên mã hành không, chín ngoặt mười tám rẽ làm cho người ta nghĩ bể đầu vẫn không ra. Tỷ như trong Đảo Phản Kỳ Kinh, bộ phận nội công liên quan tới nghịch luyện kinh mạch ta còn có thể luyện, nhưng bộ phận chiêu thức cần phải đầu dưới chân trên đi bộ? Âu Dương Phong à ! ? Ta nghĩ đến bây giờ vẫn không minh bạch vì sao a! Có phải sư phụ lại chỉnh người không.
Mấy lượt môn hạ đệ tử, cũng chỉ ba người có thiên tư xuất sắc tu luyện « Thiên La Bảo Giám ». Một người trong đó chính là tiểu sư di, cho nên nói tiểu sư di khó gặp đối thủ trên giang hồ cũng không phải là may mắn.
Nguyên nhân chính là, nàng là người duy nhất trên Đại La sơn thông hiểu võ học ba đời. Cho dù là « Đại La Ngũ Thần Kinh », « Thiên La Bảo Giám » hay « Dạ La Thư » của ta, chỉ cần tiểu sư di nói muốn học ai dám không cho nàng a. Thái sư phụ thương biểu muội này nhất, muốn cái gì cho cái đó, còn thân hơn cháu gái ruột. Về phần sư phụ cùng ta, lúc đối mặt tiểu sư di thì khỏi nói, mất mặt. . .
Lại nói thế hệ của ta. Hiện nay năm vị sư đệ muội vẫn còn trong giai đoạn tập luyện công phu bản môn, cho nên những thứ trong « Dạ La Thư » đều là ta nhét bừa vào.
Bởi vì cho dù thái sư phụ cùng sư phụ học cứu thiên nhân, chỉ có ta từ đầu đến giờ, võ công học được. . . Nghiêm chỉnh mà nói, mặc dù ta luyện rất nhiều nội công, nhưng phương diện võ công thì không học được một môn hoàn chỉnh. Hiện nay gần hoàn chỉnh nhất chỉ có một bộ Thái Cực Quyền học được hơn phân nửa, một nửa Long Trảo Thủ, còn có khoảng một phần ba Thái Tổ Quyền Pháp.
Đại La thắng ở uyên bác, Thiên La mạnh ở nhanh nhẹn linh hoạt, mà Dạ La ta, dường như không có đặc điểm gì, đại khái tư tưởng trung tâm là bắt người hải tước một hồi là được. . . Ta thực sự không biết phương pháp chiến đấu nào khác a! Chẳng lẽ đánh nhau không phải là đánh ngã đối phương sao! Mấy thứ chơi kiếm chơi ra hoa ta không học được a!
Liên quan tới chuyện hoàn thành « Dạ La Thư », đó là khảo đề sư phụ ra trước khi ta hai mươi hai tuổi xuống núi. Mặc dù trước đó ta xuống núi vô số lần, nhưng muốn chính thức nghệ mãn xuất sơn vẫn cần hoàn thành khảo nghiệm này.
Nhưng bởi vì ngoại trừ nội công, ta không có nhiều thứ đem ra được, thế là xem Dạ Bộ tự sáng tạo như thân pháp viết vào. Kỳ thực Dạ Bộ cũng là một loại nội công a, nhưng vì giao nộp ta đành phải bất chấp khó khăn viết vào. Mặt khác thực sự hết cách, ta không thể làm gì khác ngoài chạy đi chép võ công của tiền bối. . . Tiếp đó bỏ ra bảy ngày chép đông chép tây, cuối cùng mới biên thành một bản « Dạ La Thư ».
Bởi vậy chất lượng không tốt, sư phụ còn luôn chê « Dạ La Thư » của ta là rác rưởi. Nói là ngoại trừ Dạ Bộ ra, mấy bộ thần công ta tự sáng tạo, như Trảo X Long Trảo Thủ, Gắp Thức Ăn Như Thần Chỉ còn có Chân Giò Quy Ngã Đại Pháp, tất cả là võ công nhị hóa khó đến được nơi thanh nhã, làm cho Dạ La Thư của ta chịu không biết bao nhiêu bạch nhãn, đối với chuyện này ta mười phần không phục.
Không nói những cái khác, bộ Chân Giò Quy Ngã Đại Pháp kia ta chong đèn thâu đêm, ngày nối tiếp đêm, sao chép mấy đêm trong 'Tiếp Thiên Vân Sắc lâu', tham khảo một đống điển tịch võ học mới tập hợp ra a! Đừng nhìn gọi là Chân Giò Quy Ngã Đại Pháp, trong quán ăn nếu muốn làm được tất cả chân giò về mình vẫn rất khó a! Ta sao chép cách vận dụng của Không Chưởng mới làm ra a. Vì lừa gạt người, ta còn cho một cái tên Không Chưởng thứ hai phía trên a!
Hay là ngươi thấy gọi Chân Giò Quy Ngã Đại Pháp khó coi, nên học phong cách của ngươi gọi là Tuyết Hoa Kiếm, Táo Hoa Chưởng. Ta nói, đổi tất cả võ công của mình thành danh tự kỹ viện mới là mất mặt a! !
Đừng cho là ta chưa từng đi qua Tuyết Hoa quán, Táo Hoa tiểu viện a! Đại tỷ tỷ kéo đàn nơi đó rất ưa thích ta, khi còn bé thường cho ta ăn táo a! !
"Này!" Kim Vương Tôn hung hăng rống lên một tiếng: "Ngươi trốn trên cây ngẩn người, rốt cuộc có đánh hay không! ?"
A? Hình như ta rơi vào hồi tưởng, quên mất đang giao thủ với Kim Vương Tôn.
Khụ khụ, những chuyện vừa nãy đều là ngoài đề, không nói đến. Hiện giờ, phải nói đến thứ mà Kim Ngân tông mân mê trăm năm qua.
Ngày trước, lúc làm Dạ La bảo chủ, ta rất hay tán gẫu với Kim lão tông chủ. Lúc ấy hắn đã từng đề cập với ta, trăm năm qua trên dưới Kim Ngân tông đều làm một chuyện. Chính là sưu tập điển tịch võ học thiên hạ để hợp thành một bộ kỳ công kinh thế hãi tục.
Lúc ta nghe sáng ý này, suýt nữa thốt lên: "Mẹ nó đây không phải là « Đại La Ngũ Thần Kinh » của chúng ta a!" Ngũ Thần Kinh của thái sư phụ, chính là kỳ công hắn đi đạo văn khắp non sông. . . Khụ khụ, duyệt tận võ công thiên hạ ghi nhớ trong lòng, lại thêm kiến thức vô cùng cao minh cùng tu vi thâm hậu, mới viết ra. Vậy mà Kim Ngân tông đạo võ công của thái sư phụ ta, thật sự là quá vô sỉ!
Nhưng ta có thể hiểu ý tưởng này. Năm đó thái sư phụ đánh khắp thiên hạ vô địch thủ, hơn phân nửa dựa vào uy lực của Ngũ Thần Kinh -- mặc dù lúc ấy còn chưa biên thành một bộ, cũng có rất nhiều võ công hắn chưa sáng tạo ra, nhưng đã có hình thức ban đầu. Không thể không nói chính là, gừng càng già càng cay. Mặc dù « Thiên La Bảo Giám » của sư phụ rất mạnh, nhưng quá kén người. Muốn để môn phái truyền thế mà nói, phải là Ngũ Thần Kinh của thái sư phụ mới được.
Lúc ấy ta cho rằng đại khái tiên tổ Kim Ngân tông vừa vặn hành động theo ý nghĩ này. Muốn sáng chế một bộ võ học truyền thế như Ngũ Thần Kinh.
Không nghĩ tới Kim lão tông chủ nói cho ta, Kim gia lão tổ quyết định thu thập bí tịch là bởi vì năm đó giao thủ với thái sư phụ, bị thái sư phụ giáo huấn một trận, không phục nhiều năm, mới có ý nghĩ này.
Mẹ nó, thì ra là tư oán a! Bởi vì một ngụm oán khí không tiêu tan, ngươi làm hậu đại của mình bận rộn trên trăm năm a! Tử tôn nhà ngươi rất ngoan a! Nếu hậu đại nhà hoàng đế cũng nghe lời như thế, không cần phải thay vua đổi chúa thường xuyên a!
Hơn nữa ngươi muốn trả thù, lại dựa vào đạo sáng ý của thái sư phụ nhà ta! Ngươi đủ rồi a! !
Dựa theo truyền thống của Đại La sơn, võ công môn hạ đệ tử tự sáng tạo chỉ cần qua pháp nhãn của chưởng môn là có tư cách đặt vào 'Tiếp Thiên Vân Sắc lâu', đó là Tàng Kinh các của Đại La sơn. Mỗi một đời chưởng môn nhất định phải tự mình làm ra bí tịch võ công, bên trong phải có không dưới mười môn võ học tự sáng tạo.
Bản thân thái sư phụ, viết tinh hoa võ học một đời vào « Đại La Ngũ Thần Kinh ». Trong Ngũ Thần Kinh bao la muôn vàn, chỉ chưởng pháp đã hơn ba mươi loại, cho nên hoàn toàn phù hợp điều kiện.
Mà sau đó, dạy dỗ ra sư phụ ta, lại thêm ám khí, quạt pháp, cầm nã thủ mấy môn võ công tinh xảo bất tận. Những võ công này sư phụ lại lượng tài thi giáo, tách ra dạy cho các sư huynh đệ muội của ta.
Đại La tâm pháp của thái sư phụ chú trọng hai chữ uyên bác, võ công sư phụ ta chú trọng một từ tinh diệu. Tính sư phụ háo sắc phóng đãng, khụ khụ, phóng khoáng ngang ngạnh, nhưng lại rất tỉ mỉ. Cho nên vô cùng am hiểu một ít võ công tinh tế. Võ công lão nhân gia người ghi vào một bản điển tịch gọi là « Thiên La Bảo Giám ». Ta cũng xem qua quyển sách này, chẳng qua là xem không hiểu. . . Dường như võ công sư phụ vừa vặn tương phản với con đường của ta, quá mức phức tạp làm cho ta không thể học a! Nếu nói luyện « Đại La Ngũ Thần Kinh » là đấu mệnh trường, thì « Thiên La Bảo Giám » phải nói tới thiên phú. Tất cả võ công của sư phụ là thiên mã hành không, chín ngoặt mười tám rẽ làm cho người ta nghĩ bể đầu vẫn không ra. Tỷ như trong Đảo Phản Kỳ Kinh, bộ phận nội công liên quan tới nghịch luyện kinh mạch ta còn có thể luyện, nhưng bộ phận chiêu thức cần phải đầu dưới chân trên đi bộ? Âu Dương Phong à ! ? Ta nghĩ đến bây giờ vẫn không minh bạch vì sao a! Có phải sư phụ lại chỉnh người không.
Mấy lượt môn hạ đệ tử, cũng chỉ ba người có thiên tư xuất sắc tu luyện « Thiên La Bảo Giám ». Một người trong đó chính là tiểu sư di, cho nên nói tiểu sư di khó gặp đối thủ trên giang hồ cũng không phải là may mắn.
Nguyên nhân chính là, nàng là người duy nhất trên Đại La sơn thông hiểu võ học ba đời. Cho dù là « Đại La Ngũ Thần Kinh », « Thiên La Bảo Giám » hay « Dạ La Thư » của ta, chỉ cần tiểu sư di nói muốn học ai dám không cho nàng a. Thái sư phụ thương biểu muội này nhất, muốn cái gì cho cái đó, còn thân hơn cháu gái ruột. Về phần sư phụ cùng ta, lúc đối mặt tiểu sư di thì khỏi nói, mất mặt. . .
Lại nói thế hệ của ta. Hiện nay năm vị sư đệ muội vẫn còn trong giai đoạn tập luyện công phu bản môn, cho nên những thứ trong « Dạ La Thư » đều là ta nhét bừa vào.
Bởi vì cho dù thái sư phụ cùng sư phụ học cứu thiên nhân, chỉ có ta từ đầu đến giờ, võ công học được. . . Nghiêm chỉnh mà nói, mặc dù ta luyện rất nhiều nội công, nhưng phương diện võ công thì không học được một môn hoàn chỉnh. Hiện nay gần hoàn chỉnh nhất chỉ có một bộ Thái Cực Quyền học được hơn phân nửa, một nửa Long Trảo Thủ, còn có khoảng một phần ba Thái Tổ Quyền Pháp.
Đại La thắng ở uyên bác, Thiên La mạnh ở nhanh nhẹn linh hoạt, mà Dạ La ta, dường như không có đặc điểm gì, đại khái tư tưởng trung tâm là bắt người hải tước một hồi là được. . . Ta thực sự không biết phương pháp chiến đấu nào khác a! Chẳng lẽ đánh nhau không phải là đánh ngã đối phương sao! Mấy thứ chơi kiếm chơi ra hoa ta không học được a!
Liên quan tới chuyện hoàn thành « Dạ La Thư », đó là khảo đề sư phụ ra trước khi ta hai mươi hai tuổi xuống núi. Mặc dù trước đó ta xuống núi vô số lần, nhưng muốn chính thức nghệ mãn xuất sơn vẫn cần hoàn thành khảo nghiệm này.
Nhưng bởi vì ngoại trừ nội công, ta không có nhiều thứ đem ra được, thế là xem Dạ Bộ tự sáng tạo như thân pháp viết vào. Kỳ thực Dạ Bộ cũng là một loại nội công a, nhưng vì giao nộp ta đành phải bất chấp khó khăn viết vào. Mặt khác thực sự hết cách, ta không thể làm gì khác ngoài chạy đi chép võ công của tiền bối. . . Tiếp đó bỏ ra bảy ngày chép đông chép tây, cuối cùng mới biên thành một bản « Dạ La Thư ».
Bởi vậy chất lượng không tốt, sư phụ còn luôn chê « Dạ La Thư » của ta là rác rưởi. Nói là ngoại trừ Dạ Bộ ra, mấy bộ thần công ta tự sáng tạo, như Trảo X Long Trảo Thủ, Gắp Thức Ăn Như Thần Chỉ còn có Chân Giò Quy Ngã Đại Pháp, tất cả là võ công nhị hóa khó đến được nơi thanh nhã, làm cho Dạ La Thư của ta chịu không biết bao nhiêu bạch nhãn, đối với chuyện này ta mười phần không phục.
Không nói những cái khác, bộ Chân Giò Quy Ngã Đại Pháp kia ta chong đèn thâu đêm, ngày nối tiếp đêm, sao chép mấy đêm trong 'Tiếp Thiên Vân Sắc lâu', tham khảo một đống điển tịch võ học mới tập hợp ra a! Đừng nhìn gọi là Chân Giò Quy Ngã Đại Pháp, trong quán ăn nếu muốn làm được tất cả chân giò về mình vẫn rất khó a! Ta sao chép cách vận dụng của Không Chưởng mới làm ra a. Vì lừa gạt người, ta còn cho một cái tên Không Chưởng thứ hai phía trên a!
Hay là ngươi thấy gọi Chân Giò Quy Ngã Đại Pháp khó coi, nên học phong cách của ngươi gọi là Tuyết Hoa Kiếm, Táo Hoa Chưởng. Ta nói, đổi tất cả võ công của mình thành danh tự kỹ viện mới là mất mặt a! !
Đừng cho là ta chưa từng đi qua Tuyết Hoa quán, Táo Hoa tiểu viện a! Đại tỷ tỷ kéo đàn nơi đó rất ưa thích ta, khi còn bé thường cho ta ăn táo a! !
"Này!" Kim Vương Tôn hung hăng rống lên một tiếng: "Ngươi trốn trên cây ngẩn người, rốt cuộc có đánh hay không! ?"
A? Hình như ta rơi vào hồi tưởng, quên mất đang giao thủ với Kim Vương Tôn.
Khụ khụ, những chuyện vừa nãy đều là ngoài đề, không nói đến. Hiện giờ, phải nói đến thứ mà Kim Ngân tông mân mê trăm năm qua.
Ngày trước, lúc làm Dạ La bảo chủ, ta rất hay tán gẫu với Kim lão tông chủ. Lúc ấy hắn đã từng đề cập với ta, trăm năm qua trên dưới Kim Ngân tông đều làm một chuyện. Chính là sưu tập điển tịch võ học thiên hạ để hợp thành một bộ kỳ công kinh thế hãi tục.
Lúc ta nghe sáng ý này, suýt nữa thốt lên: "Mẹ nó đây không phải là « Đại La Ngũ Thần Kinh » của chúng ta a!" Ngũ Thần Kinh của thái sư phụ, chính là kỳ công hắn đi đạo văn khắp non sông. . . Khụ khụ, duyệt tận võ công thiên hạ ghi nhớ trong lòng, lại thêm kiến thức vô cùng cao minh cùng tu vi thâm hậu, mới viết ra. Vậy mà Kim Ngân tông đạo võ công của thái sư phụ ta, thật sự là quá vô sỉ!
Nhưng ta có thể hiểu ý tưởng này. Năm đó thái sư phụ đánh khắp thiên hạ vô địch thủ, hơn phân nửa dựa vào uy lực của Ngũ Thần Kinh -- mặc dù lúc ấy còn chưa biên thành một bộ, cũng có rất nhiều võ công hắn chưa sáng tạo ra, nhưng đã có hình thức ban đầu. Không thể không nói chính là, gừng càng già càng cay. Mặc dù « Thiên La Bảo Giám » của sư phụ rất mạnh, nhưng quá kén người. Muốn để môn phái truyền thế mà nói, phải là Ngũ Thần Kinh của thái sư phụ mới được.
Lúc ấy ta cho rằng đại khái tiên tổ Kim Ngân tông vừa vặn hành động theo ý nghĩ này. Muốn sáng chế một bộ võ học truyền thế như Ngũ Thần Kinh.
Không nghĩ tới Kim lão tông chủ nói cho ta, Kim gia lão tổ quyết định thu thập bí tịch là bởi vì năm đó giao thủ với thái sư phụ, bị thái sư phụ giáo huấn một trận, không phục nhiều năm, mới có ý nghĩ này.
Mẹ nó, thì ra là tư oán a! Bởi vì một ngụm oán khí không tiêu tan, ngươi làm hậu đại của mình bận rộn trên trăm năm a! Tử tôn nhà ngươi rất ngoan a! Nếu hậu đại nhà hoàng đế cũng nghe lời như thế, không cần phải thay vua đổi chúa thường xuyên a!
Hơn nữa ngươi muốn trả thù, lại dựa vào đạo sáng ý của thái sư phụ nhà ta! Ngươi đủ rồi a! !