[Edit] Võ Lâm Chi Vương Thoái Ẩn Sinh Hoạt
Chương 310 : Ba phần Lục Phiến · Y Nhân có triển vọng
Ngày đăng: 12:37 01/08/19
Phong tiêu tiêu hề dịch thủy hàn, tráng sĩ nhất khứ hề bất phục hoàn.
Câu này vốn dùng để hình dung tráng sĩ giết Tần gan dạ kinh thiên, không sợ sinh tử, nhưng gần đây trên phố lại xôn xao, dùng chuyện này hình dung một mãng nhân không tính là dũng sĩ.
Câu này phong hành ở kinh thành, gần đây lại dùng để hình dung chuyện tân nhiệm tông chủ Kim Ngân tông lớn mật mưu phản, phạm thượng, đã bị phán tử hình.
Người này còn ngầm luyện ma công, dùng thủ pháp tàn nhẫn hút thủ hạ trung thành tuyệt đối của mình thành cây khô, cướp đoạt công lực. Lại dựa vào ma công cái thế chém giết mấy chục vệ sĩ triều đình, ra tay tàn ngược, tình thế tàn khốc, nhất thời oanh động kinh thành.
Nếu Tiềm Long Thập Thất Sĩ không kịp thời chạy tới, lại có đệ tử Đại La sơn nổi tiếng thiên hạ, đứng đầu Thập Thất Giao Long, Vạn Lý Thừa Long Hồng Thập Bát xuất thủ, sợ rằng không ai có thể hàng phục kẻ này. Kim tông chủ phát rồ này tất sẽ làm ác kinh thành, họa lan vạn nhà.
Chỉ là thằng này thực sự giảo hoạt, không ngờ sau khi trọng thương còn giết ra khỏi trùng vây.
Trong đó, đoạn người ca ngợi nhất, chính là gia nô A Hổ của Kim Vương Tôn, bởi vì bất mãn tính nết bạo ngược của hắn, hăm hở phản kháng. Mặc dù cũng bị trọng thương, tốt xấu đoạt được truyền thế chi bảo Kim Ô Phệ Nguyệt của Kim Ngân tông từ trong tay hắn, đồng thời hiến cho đương kim thánh thượng.
Đương kim thánh thượng dùng lý do đại nghĩa diệt thân, bảo vệ chính đạo, lại thưởng Kim Ô Phệ Nguyệt cho hắn, cũng mệnh người trong Kim Ngân tông trừ bỏ thân phận gia nô của hắn, cần phải bồi dưỡng hắn thành một đời anh hào. Có triều đình nâng đỡ sau lưng, trong võ lâm chính đạo tất sẽ có thêm một đại hiệp hào kiệt, chuyện này biểu lộ hoàng thượng nhìn người rõ ràng, võ nhân kinh thành đều bàn luận say sưa.
Về phần Kim Vương Tôn mưu phản thì mỗi người nói một kiểu. Bởi vì sự kiện Trừng Không quân mới phát sinh không bao lâu, khiến dân gian phỏng đoán đủ kiểu. Có nói bởi vì hoàng thượng không muốn gả nữ nhi vào Kim Ngân tông, Kim Vương Tôn mới không cam lòng hoàn thủ. Có nói Kim Vương Tôn căn bản là đồng minh của Tranh vương, nhưng một người động thủ trước, một người động thủ sau, không phối hợp tốt. Có nói Kim Vương Tôn lòng lang dạ thú, vậy mà cấu kết Ma giáo. Có người lại nói đây là mưu đồ của hoàng thượng, muốn Kim Ngân tông mất mặt. Nhất thời miệng tiếng sôi trào, không ai biết được chân tướng.
Trong triều đình, cách nhìn với chuyện này cũng phân hoá lưỡng cực.
Phải biết, từ trước tới nay, với địa vị cùng quan hệ giữa Bạch Vương thất quan và triều đình, phát sinh loại chuyện này không chỉ là bất ngờ, quả thực là long trời lở đất.
Bạch Vương thất quan danh thùy trăm năm tại võ lâm Giang Nam, mỗi một quan trong Bạch Vương thất quan đều cầm binh tự trọng, tự thu thuế má, ngang ngửa cắt đất phong vương. Trong lãnh địa của hắn, thậm chí một tông chi chủ có quyền sinh sát với bách tính dưới quyền. Tuy rằng đất phong của Bạch Vương thất quan không lớn đến có thể trực tiếp ảnh hưởng thi hành triều chính, nhưng với vị trí bảo vệ xung quanh kinh thành, ý nghĩa trên quân sự chiến lược không như bình thường.
Trải qua trăm năm, bao nhiêu đại sự chiến loạn mưu phản, không có Bạch Vương thất quan xuất thủ, có lẽ triều đình đã không phải triều đình hôm nay.
Bởi vậy trong võ lâm, trong dân chúng, danh vọng Bạch Vương thất quan lớn lao, cơ hồ sắp áp đảo triều đình. Cho tới bây giờ không thể nghi ngờ thực lực của Bạch Vương thất quan, phán xét của bọn hắn, lực thống trị của bọn hắn, có địa vị tuyệt đối ở Giang Nam. Không đề cập tới võ sĩ danh hiệp trong tay, với dân chúng mà nói, cơ hồ bảy vị tông chủ đều là nhân vật sống trong truyền thuyết. Có thể nhìn thấy một người đã là tước thiên chi hạnh.
Những đại nhân vật sống trên đám mây này, cho tới nay cơ hồ thành tâm bệnh của triều đình. Bọn hắn không cần làm gì, chỉ cần biển chữ vàng vang dội đó, đã là trùng kích với uy vọng của triều đình. Nhưng bây giờ, bảy biển chữ vàng này, lại có một biển bị cởi mất áo ngoài quang vinh, kéo xuống từ đám mây, rơi thẳng vào bụi đất. Đối với danh vọng không tội trạng của Bạch Vương thất quan, chính là một trọng thương.
Kim Vương Tôn rơi đài, đối với quan hệ giữa Bạch Vương thất quan và triều đình, đối với bản đồ toàn bộ võ lâm Giang Nam, đều có ảnh hưởng cực kỳ sâu sắc.
Không phải sao, tin tức Kim Vương Tôn bị tước vị trí tông chủ còn có truy nã quảng cáo thiên hạ. Võ lâm Giang Nam lập tức chấn động.
Cùng một buổi chiều, Bạch Vương thất quan siêu nhiên vật ngoại, từ trước tới nay ngày lễ ngày tết cũng không để ý triều đình. Vậy mà có năm môn phái trong bảy quan truyền thư tới, nhao nhao bày tỏ Kim Vương Tôn vô liêm sỉ, tôn kính thăm hỏi hoàng thượng, thậm chí mắng cả lão tông chủ Kim Ngân tông nuôi con không dạy.
Nhưng không bàn mà giống, sau đó đều xoay bút một vòng, nói rằng chuyện này chính là sự vụ nội bộ Kim Ngân tông, triều đình không nên nhúng tay. Phế lập tông chủ là chuyện lớn, hoàng thượng chớ hành động thiếu suy nghĩ, chờ Kim Ngân tông tự giải quyết là tốt nhất.
Hoàng thượng lập tức giận tím mặt, trên triều đình cười lạnh không thôi: "Các ngươi xem, tất cả các ngươi xem. Mới bao lâu, tảo triều trước trẫm tuyên bố tin tức, bây giờ bọn hắn đã có thể đồng loạt đặt thư trên bàn trẫm. Nếu trẫm thật cần bọn hắn, không có mười ngày nửa tháng thì bọn hắn không trả lời được một câu! Phế lập tông chủ là chuyện lớn, trẫm không nên quản? Đây là đặt giang hồ trên triều đình a. Hoàng đế trẫm, trong mắt bọn hắn, còn không bằng chưởng môn một phái ở võ lâm Giang Nam. Những người này, mỗi năm đòi tiền luyện binh từ trẫm, luyện binh nhà ai? Thời điểm then chốt, rốt cuộc những binh này, bảo vệ trẫm, hay bảo vệ bọn hắn?"
Nhất thời không ai dám tiếp tra, mấu chốt là mấy phong thư này đến quá chỉnh tề, quả thực như có người an bài. Cũng không trách hoàng thượng tức giận, bởi vì hai môn phái không viết thư đến, một là Kim Ngân tông không còn mặt mũi, một bên khác chính là cha vợ hoàng thượng ở Ô Y bang. Ô Y bang là thân hoàng phái chính cống, có thái độ hoàn toàn phụ họa với chuyện này.
Bạch Vương thất quan có phản ứng này, kỳ thực cũng không kỳ quái.
Bởi vì bọn hắn có thể luôn bảo trì địa vị tự thân siêu phàm, là ở chỗ hoàng quyền không thể can thiệp trực tiếp vào lãnh địa của bọn hắn. Cho dù chỉ có một viên ngói một viên gạch, nếu hoàng thượng không thể can thiệp, vậy đây cũng biến thành lãnh địa giang hồ quý báu nhất. Bởi vì ngươi muốn tàng ô hay nạp cấu, không ai có thể quản ngươi. Bọn hắn không quan tâm tông chủ Kim Ngân Tông rơi đài, bọn hắn chỉ để ý hoàng thượng có thể trực tiếp đối phó bọn hắn hay không.
Trong triều đình, tranh cãi vì chuyện này mấy ngày, đến nay không thể có kết luận.
Do Binh bộ Thượng thư cầm đầu, phái cách tân chủ trương muốn mượn cơ hội chèn ép Bạch Vương thất quan, thế không để trên đời này có thế lực có thể chống đỡ hoàng quyền.
Nhưng phái chủ hòa do Lại bộ thượng thư cầm đầu, lại cho rằng triều đình không có năng lực thoáng cái thay thế lực lượng khổng lồ của Bạch Vương thất quan, tam ti nha môn cũng không thể thoáng chốc tiếp quản giang hồ. Bởi vậy hai bên nói văng nước miếng.
Về phần lão thừa tướng Lý Tư thì trung lập, ba phải đánh thái cực ở giữa, không có một điểm chính sự. Lúc đầu tâm tình hoàng thượng còn sục sôi, đến lúc sau tai đã sắp mọc kén, không thể không chạy đến bên lão thừa tướng, uống bát trà.
Hôm nay, Nguyên Thánh đế lại ngồi cao long ỷ, triệu tập chủ quản sáu bộ và Lý Tư thừa tướng đến Văn Hoa điện.
Chủ đề luôn cãi đi cãi lại chung quy không có hồi kết, thế là hôm nay hoàng thượng dự định nói chuyện khác.
"Chuyện ngày hôm nay, cũng không liên quan tới Kim Vương Tôn. Chính là trẫm muốn đề bạt nhân tài trong triều đình, giúp đỡ người mới, các vị nghĩ thế nào?"
Câu này vốn dùng để hình dung tráng sĩ giết Tần gan dạ kinh thiên, không sợ sinh tử, nhưng gần đây trên phố lại xôn xao, dùng chuyện này hình dung một mãng nhân không tính là dũng sĩ.
Câu này phong hành ở kinh thành, gần đây lại dùng để hình dung chuyện tân nhiệm tông chủ Kim Ngân tông lớn mật mưu phản, phạm thượng, đã bị phán tử hình.
Người này còn ngầm luyện ma công, dùng thủ pháp tàn nhẫn hút thủ hạ trung thành tuyệt đối của mình thành cây khô, cướp đoạt công lực. Lại dựa vào ma công cái thế chém giết mấy chục vệ sĩ triều đình, ra tay tàn ngược, tình thế tàn khốc, nhất thời oanh động kinh thành.
Nếu Tiềm Long Thập Thất Sĩ không kịp thời chạy tới, lại có đệ tử Đại La sơn nổi tiếng thiên hạ, đứng đầu Thập Thất Giao Long, Vạn Lý Thừa Long Hồng Thập Bát xuất thủ, sợ rằng không ai có thể hàng phục kẻ này. Kim tông chủ phát rồ này tất sẽ làm ác kinh thành, họa lan vạn nhà.
Chỉ là thằng này thực sự giảo hoạt, không ngờ sau khi trọng thương còn giết ra khỏi trùng vây.
Trong đó, đoạn người ca ngợi nhất, chính là gia nô A Hổ của Kim Vương Tôn, bởi vì bất mãn tính nết bạo ngược của hắn, hăm hở phản kháng. Mặc dù cũng bị trọng thương, tốt xấu đoạt được truyền thế chi bảo Kim Ô Phệ Nguyệt của Kim Ngân tông từ trong tay hắn, đồng thời hiến cho đương kim thánh thượng.
Đương kim thánh thượng dùng lý do đại nghĩa diệt thân, bảo vệ chính đạo, lại thưởng Kim Ô Phệ Nguyệt cho hắn, cũng mệnh người trong Kim Ngân tông trừ bỏ thân phận gia nô của hắn, cần phải bồi dưỡng hắn thành một đời anh hào. Có triều đình nâng đỡ sau lưng, trong võ lâm chính đạo tất sẽ có thêm một đại hiệp hào kiệt, chuyện này biểu lộ hoàng thượng nhìn người rõ ràng, võ nhân kinh thành đều bàn luận say sưa.
Về phần Kim Vương Tôn mưu phản thì mỗi người nói một kiểu. Bởi vì sự kiện Trừng Không quân mới phát sinh không bao lâu, khiến dân gian phỏng đoán đủ kiểu. Có nói bởi vì hoàng thượng không muốn gả nữ nhi vào Kim Ngân tông, Kim Vương Tôn mới không cam lòng hoàn thủ. Có nói Kim Vương Tôn căn bản là đồng minh của Tranh vương, nhưng một người động thủ trước, một người động thủ sau, không phối hợp tốt. Có nói Kim Vương Tôn lòng lang dạ thú, vậy mà cấu kết Ma giáo. Có người lại nói đây là mưu đồ của hoàng thượng, muốn Kim Ngân tông mất mặt. Nhất thời miệng tiếng sôi trào, không ai biết được chân tướng.
Trong triều đình, cách nhìn với chuyện này cũng phân hoá lưỡng cực.
Phải biết, từ trước tới nay, với địa vị cùng quan hệ giữa Bạch Vương thất quan và triều đình, phát sinh loại chuyện này không chỉ là bất ngờ, quả thực là long trời lở đất.
Bạch Vương thất quan danh thùy trăm năm tại võ lâm Giang Nam, mỗi một quan trong Bạch Vương thất quan đều cầm binh tự trọng, tự thu thuế má, ngang ngửa cắt đất phong vương. Trong lãnh địa của hắn, thậm chí một tông chi chủ có quyền sinh sát với bách tính dưới quyền. Tuy rằng đất phong của Bạch Vương thất quan không lớn đến có thể trực tiếp ảnh hưởng thi hành triều chính, nhưng với vị trí bảo vệ xung quanh kinh thành, ý nghĩa trên quân sự chiến lược không như bình thường.
Trải qua trăm năm, bao nhiêu đại sự chiến loạn mưu phản, không có Bạch Vương thất quan xuất thủ, có lẽ triều đình đã không phải triều đình hôm nay.
Bởi vậy trong võ lâm, trong dân chúng, danh vọng Bạch Vương thất quan lớn lao, cơ hồ sắp áp đảo triều đình. Cho tới bây giờ không thể nghi ngờ thực lực của Bạch Vương thất quan, phán xét của bọn hắn, lực thống trị của bọn hắn, có địa vị tuyệt đối ở Giang Nam. Không đề cập tới võ sĩ danh hiệp trong tay, với dân chúng mà nói, cơ hồ bảy vị tông chủ đều là nhân vật sống trong truyền thuyết. Có thể nhìn thấy một người đã là tước thiên chi hạnh.
Những đại nhân vật sống trên đám mây này, cho tới nay cơ hồ thành tâm bệnh của triều đình. Bọn hắn không cần làm gì, chỉ cần biển chữ vàng vang dội đó, đã là trùng kích với uy vọng của triều đình. Nhưng bây giờ, bảy biển chữ vàng này, lại có một biển bị cởi mất áo ngoài quang vinh, kéo xuống từ đám mây, rơi thẳng vào bụi đất. Đối với danh vọng không tội trạng của Bạch Vương thất quan, chính là một trọng thương.
Kim Vương Tôn rơi đài, đối với quan hệ giữa Bạch Vương thất quan và triều đình, đối với bản đồ toàn bộ võ lâm Giang Nam, đều có ảnh hưởng cực kỳ sâu sắc.
Không phải sao, tin tức Kim Vương Tôn bị tước vị trí tông chủ còn có truy nã quảng cáo thiên hạ. Võ lâm Giang Nam lập tức chấn động.
Cùng một buổi chiều, Bạch Vương thất quan siêu nhiên vật ngoại, từ trước tới nay ngày lễ ngày tết cũng không để ý triều đình. Vậy mà có năm môn phái trong bảy quan truyền thư tới, nhao nhao bày tỏ Kim Vương Tôn vô liêm sỉ, tôn kính thăm hỏi hoàng thượng, thậm chí mắng cả lão tông chủ Kim Ngân tông nuôi con không dạy.
Nhưng không bàn mà giống, sau đó đều xoay bút một vòng, nói rằng chuyện này chính là sự vụ nội bộ Kim Ngân tông, triều đình không nên nhúng tay. Phế lập tông chủ là chuyện lớn, hoàng thượng chớ hành động thiếu suy nghĩ, chờ Kim Ngân tông tự giải quyết là tốt nhất.
Hoàng thượng lập tức giận tím mặt, trên triều đình cười lạnh không thôi: "Các ngươi xem, tất cả các ngươi xem. Mới bao lâu, tảo triều trước trẫm tuyên bố tin tức, bây giờ bọn hắn đã có thể đồng loạt đặt thư trên bàn trẫm. Nếu trẫm thật cần bọn hắn, không có mười ngày nửa tháng thì bọn hắn không trả lời được một câu! Phế lập tông chủ là chuyện lớn, trẫm không nên quản? Đây là đặt giang hồ trên triều đình a. Hoàng đế trẫm, trong mắt bọn hắn, còn không bằng chưởng môn một phái ở võ lâm Giang Nam. Những người này, mỗi năm đòi tiền luyện binh từ trẫm, luyện binh nhà ai? Thời điểm then chốt, rốt cuộc những binh này, bảo vệ trẫm, hay bảo vệ bọn hắn?"
Nhất thời không ai dám tiếp tra, mấu chốt là mấy phong thư này đến quá chỉnh tề, quả thực như có người an bài. Cũng không trách hoàng thượng tức giận, bởi vì hai môn phái không viết thư đến, một là Kim Ngân tông không còn mặt mũi, một bên khác chính là cha vợ hoàng thượng ở Ô Y bang. Ô Y bang là thân hoàng phái chính cống, có thái độ hoàn toàn phụ họa với chuyện này.
Bạch Vương thất quan có phản ứng này, kỳ thực cũng không kỳ quái.
Bởi vì bọn hắn có thể luôn bảo trì địa vị tự thân siêu phàm, là ở chỗ hoàng quyền không thể can thiệp trực tiếp vào lãnh địa của bọn hắn. Cho dù chỉ có một viên ngói một viên gạch, nếu hoàng thượng không thể can thiệp, vậy đây cũng biến thành lãnh địa giang hồ quý báu nhất. Bởi vì ngươi muốn tàng ô hay nạp cấu, không ai có thể quản ngươi. Bọn hắn không quan tâm tông chủ Kim Ngân Tông rơi đài, bọn hắn chỉ để ý hoàng thượng có thể trực tiếp đối phó bọn hắn hay không.
Trong triều đình, tranh cãi vì chuyện này mấy ngày, đến nay không thể có kết luận.
Do Binh bộ Thượng thư cầm đầu, phái cách tân chủ trương muốn mượn cơ hội chèn ép Bạch Vương thất quan, thế không để trên đời này có thế lực có thể chống đỡ hoàng quyền.
Nhưng phái chủ hòa do Lại bộ thượng thư cầm đầu, lại cho rằng triều đình không có năng lực thoáng cái thay thế lực lượng khổng lồ của Bạch Vương thất quan, tam ti nha môn cũng không thể thoáng chốc tiếp quản giang hồ. Bởi vậy hai bên nói văng nước miếng.
Về phần lão thừa tướng Lý Tư thì trung lập, ba phải đánh thái cực ở giữa, không có một điểm chính sự. Lúc đầu tâm tình hoàng thượng còn sục sôi, đến lúc sau tai đã sắp mọc kén, không thể không chạy đến bên lão thừa tướng, uống bát trà.
Hôm nay, Nguyên Thánh đế lại ngồi cao long ỷ, triệu tập chủ quản sáu bộ và Lý Tư thừa tướng đến Văn Hoa điện.
Chủ đề luôn cãi đi cãi lại chung quy không có hồi kết, thế là hôm nay hoàng thượng dự định nói chuyện khác.
"Chuyện ngày hôm nay, cũng không liên quan tới Kim Vương Tôn. Chính là trẫm muốn đề bạt nhân tài trong triều đình, giúp đỡ người mới, các vị nghĩ thế nào?"