[Edit] Võ Lâm Chi Vương Thoái Ẩn Sinh Hoạt

Chương 321 : Ba phần Lục Phiến · Liên, ta, vua moe

Ngày đăng: 12:37 01/08/19

Ta chịu một bạt tai, còn chưa kịp hoàn hồn.
Bạch tổng quản lặng lẽ đứng lên, cho dù trong trạng thái mặt không cảm xúc, tướng mạo quá kiều mị vẫn lộ vẻ ôn nhu làm say lòng người. Nàng duỗi tay sen thon dài, nhìn từ ngón tay non mịn như hành xuân đến ống tay áo, có thể thấp thoáng thấy cánh tay trắng nõn trơn bóng, càng hơn năm ngón tay.
Bạch tổng quản nhàn nhạt nói: “Khăn mặt.” Một tiểu cung nữ sau lưng lập tức chạy tới như bị nhím đâm vào mông, vội vàng thận trọng đưa khăn mặt tới. Phải nói, uy nghiêm của Bạch tổng quản trong cung thật không phải để trưng cho đẹp, một câu tùy tiện, người dưới tay cũng không dám lãnh đạm.
Bạch tổng quản tự lau, mặt vẫn không có chút xíu biểu cảm nói: “Rửa mặt.” Lập tức hai tiểu cung nữ chạy cực nhanh ra ngoài, không lâu sau đã có thể mang về hai chậu nước và mấy cái khăn thơm. Một người lau vết trắng có mùi sữa đậu nành trên người Bạch tổng quản, một người khác thì kéo thiếu niên được xưng là ‘Tử đại nhân’ sang một bên, cẩn thận lau sạch chỗ bẩn trên người cho hắn. Bạch tổng quản không cần nói nhiều, những hạ nhân này cũng biết làm việc thế nào, xem ra bình thường Bạch tổng quản dạy dỗ đúng cách.
So với phú nhị đại được xưng là ‘Tử đại nhân’ này, rất rõ ràng các cung nữ sợ nàng hơn......
Bạch tổng quản dọn dẹp vết sữa đậu nành trên người đâu vào đấy, giơ ngang hai cánh tay, lại nhàn nhạt nói: “Sửa sang.” Sau đó, hai tiểu cung nữ lập tức sửa y phục lộn xộn của Bạch tổng quản thành vuông vức thỏa đáng, dường như vừa rồi không xảy ra chuyện gì. Nhìn tình hình các nàng, hình như đã thành thói quen, cho nên tương đối ăn ý.
Cuối cùng Bạch tổng quản thu một tay về, một cánh tay vẫn giơ ngang, nhàn nhạt nói: “Đao.” Sau đó một tiểu cung nữ lập tức đưa lên một thanh Quỷ Đầu Đao, còn rất quan tâm lau dầu. Phối hợp này thật là, ngay cả đao cũng......
“Chậm đã, chậm đã, chậm đã, phối hợp thế này quá đáng a!”
Hơn nữa nơi này có nhiều đao như vậy, vì sao tiểu cung nữ này không nói gì cả trực tiếp chọn Quỷ Đầu Đại Đao a! Lưỡi kiếm gặp phải đao này cũng là nhất đao lưỡng đoạn a! Nàng hi vọng ta bị chém thành thịt muối đến mức nào a!
Bạch Liên một tay cầm Quỷ Đầu Đại Đao, vậy mà không tốn sức chút nào, trên cổ tay không nổi gân xanh. Hiển nhiên với nàng, Quỷ Đầu Đao nặng đến bốn năm mươi cân này không tính là gì. Nàng lạnh lùng nói: “Cha gia nói bao nhiêu lần. Cha gia hận nhất có người đùa giỡn cha gia như nữ nhân. Ngươi không biết ghi nhớ, có đầu cũng vô ích a.”
“Đúng thế, đúng thế!” Mấy tiểu cung nữ sau lưng rất phối hợp ứng tiếng nói.
Hiển nhiên mấy người này bị Bạch Liên điều giáo đến hoàn toàn phục tùng mệnh lệnh a!
Ta kêu lên thiên đại oan khuất: “Bạch tổng quản, ngươi như thế quá không có ý tứ a. Chúng ta cũng là tình nhân cũ! Ngươi còn so đo chuyện này với ta?”
Bạch Liên tức giận chỉ mũi đao vào ta: “Cái đầu ngươi! Ai là nhân tình với ngươi? !”
Ta sờ mũi cười nói: “Chính là ngày ấy, ở tiểu Nam môn này.”
Dường như nhớ tới ngày đó ta cưỡng hôn nàng ở đây, hai má Bạch tổng quản nổi lên hai đám mây đỏ. Tay cầm đao hơi run rẩy.
“Ngươi, ngươi! Ngươi đã nói một bút xóa bỏ! Sao còn nói!”
Nàng tức giận cắn môi châu, hình như giống ta, nhớ tới nụ hôn ngày đó, cảm thấy bờ môi nóng rực.
Chẳng qua không ngờ ta dùng chuyện hôn thái giám làm thẻ bài để uy hiếp...... Ta cũng càng ngày càng không đứng đắn......
Tiểu cung nữ sau lưng nghe được che mặt, không dám tin nhìn đại tổng quản xưa nay uy nghiêm.
Bạch đại tổng quản lại đỏ bừng mặt như thiếu nữ, đao chỉ vào người ta, dậm chân nói: “Im ngay! Nói thêm nữa, ta sẽ chặt chết ngươiiii! !”
Chữ ngươi cuối cùng kéo trường âm, nói thành ‘Ngươiiii ~’, tiểu nãi âm thật moe a!
Bạch tổng quản có thói quen xấu, lúc sốt ruột, thanh tuyến sẽ đột nhiên đề cao. Không giống bình thường cố ý trầm giọng xuống, giả vờ uy nghiêm chút nào. Âm thanh nguyên bản của nàng, là tiểu nãi âm còn mềm mại hơn thiếu nữ mười mấy tuổi.
Vừa rồi sốt ruột lên tiếng, lập tức hối hận. Mặt đỏ lên như uống mấy chén.
Mà các tiểu cung nữ sau lưng nàng, con mắt từng người đều bị moe đến lấp lánh ánh sao a! Hơn nữa có hai người còn đang giơ ngón cái với ta, đây là đang khen ngợi ta làm tốt sao? !
Nhưng Bạch tổng quản vừa quay đầu, đám gia hoả này lại giả bộ điềm nhiên như không. Không phải đám gia hỏa các ngươi sợ nàng sao? Thì ra coi Bạch tổng quản như moe vật a! Khó trách lại chán ghét ta, là bởi vì thấy ta khi phụ moe vật của các ngươi sao!
Bạch tổng quản vội vàng ho khan hai tiếng, tận lực đè thấp giọng nói vốn mềm nhũn, nhưng tiếc rằng trời sinh như thế, vẫn cao hơn nữ tử bình thường một chút.
“Tóm, tóm lại, nếu ngươi không im ngay, ta sẽ chặt ngươi.”
“Nếu ta đây im ngay, ngươi sẽ không chặt ta?”
“Nói nhảm, đương nhiên không được!” Bạch tổng quản duỗi tay nhỏ trắng nõn ra, làm số năm.
Ta hỏi: “Chém ta năm đao?”
“Tha cho ngươi năm đao, chỉ chém ngươi ba trăm đao.”
Ta nghe ngươi nói nhảm a!
Rõ ràng là ngươi thuận miệng soạn bậy a!
Chặt tới ba trăm đao còn bớt năm đao làm gì a! Lại nói vì sao lúc đầu ngươi quyết định chém ta ba trăm linh năm đao a! Một năm có ba trăm sáu mươi lăm ngày a! Giảm đi sáu mươi là ý gì a! Mười tháng mỗi ngày chém một đao sao! Vì sao dùng số ngày nữ nhân mang thai để quyết định số đao chém ta a! Nếu thật tính như vậy, ngươi quả thật là phụ nữ mang thai hung ác a! Hoài thai mười tháng, mỗi ngày chém người một đao không tốt cho thai nhi a, ngươi muốn nhi tử mình vừa sinh ra đã biết chém người sao!
Lại nói ngươi vốn là thái giám a! Không thể trở thành phụ nữ mang thai a!
Thiếu niên thay quần áo mới bên cạnh đột nhiên chen lời: “Ta có nghi vấn! Ngày đó xảy ra chuyện gì a?”
Bạch Liên vội vàng nói: “Tử, Tử đại nhân, ngươi đừng nghe lưu manh này nói chuyện. Một chữ của hắn cũng không thể nghe, tai sẽ mục nát.”
Ôi ôi! Không ngờ ngươi nói xấu tình nhân cũ như thế, tiểu Liên tử, xem ra ta cần phải trị ngươi.
Ta khoanh tay nhìn bầu trời, ra vẻ thương nhớ: “Ta nhớ đó là một buổi chiều mùa thu ấm áp, công tử ta thấy nơi đây trên đường, muốn một bát nước uống. Bạch tiểu nương tử đi từ tiểu Nam môn tới, chính là đôi mắt ôn nhu kia, câu đi tình ý của ta. Sau đó......”
“Sau đó em gái ngươi!”
Rốt cuộc Bạch tổng quản tức đến nổ phổi vẫn bổ tới một đao!
Này này! Ta muốn nói là sau đó hai chúng ta quen biết a! Sao ngươi phải tức giận a! Mới đến gặp gỡ thôi a!
Cánh tay Bạch tổng quản vụt qua, một đạo hàn quang lấp lóe, mười phần nhanh chóng. Ngay cả kỹ xảo đao pháp của Bạch tổng quản ta cũng không phân biệt được. Quỷ Đầu Đại Đao đã vung tới bên cổ ta.
Ở đây nhiều người phức tạp, không tiện sử dụng võ công. Hơn nữa chỉ một Bạch tổng quản có nhãn lực cao minh đã đủ rồi.
Ta vừa tránh ra, đao của Bạch Liên đã đuổi sát theo.
“Này! Ngươi làm thật a!”
“Ai đùa giỡn với ngươi?” Bạch Liên cả giận nói: “Ta nói bao nhiêu lần, không cho phép đùa giỡn ta như nữ nhân!”
Ta vội vã né tránh, cơ hồ lưỡi đao xẹt qua cổ. Trong lúc cấp bách vẫn phải trả một câu: “Nhưng đùa giỡn ngươi như nam nhân thì khẩu vị cũng quá mặn a.”
“Ngươi lại muốn chết!” Bạch Liên cực kỳ tức giận: “Quả nhiên bình thường không nên dung túng ngươi! Chém chết ngươiiii! Chém chết ngươiiiii!”
Mặc dù không bị chặt trúng, nhưng thốt lên tiểu nãi âm, làm ta và năm cung nữ đồng thời có cảm giác sắp bị moe chết.
Thiếu niên vẫn luôn bàng quan không hiểu đối thoại của chúng ta lắm, nhưng thấy đánh nhau, mắt lại sáng lên, hô: “Liên tỷ tỷ! Ngươi muốn đánh nhau với sư phụ sao?”
Bạch Liên chỉ đỏ mặt lên, lại nói: “Tử đại nhân, ngươi yên tĩnh chút, chờ cha gia bắt giữ lưu manh này, lại nói rõ với ngài.”
Này! Tiểu tử này hoàn toàn coi ngươi là nữ a!
Ta còn tưởng tỷ tỷ hắn nói là Liên tỷ tỷ (Sen) hay là Liên tỷ tỷ (Sóng), thì ra là Liên (Thương) nhà ngươi a! Thế này quá không công bằng a! Vì sao ngươi chỉ chém một mình ta a!
“Thế này không công bằng!” Ta lại né tránh vài đao, kêu oan nói: “Liên tỷ tỷ! Vì sao hắn có thể coi ngươi là nữ mà ta thì không được!”
“Ngươi!” Khuôn mặt nhỏ trắng nõn của Bạch Liên, lập tức thành một mảnh vải đỏ chót, “Không cho ngươi gọi ta như vậy!” Đao trong tay múa còn nhanh hơn.
Võ công Bạch tổng quản tương đối không yếu, tiếp tục như thế cũng không phải biện pháp. Ta bước một bước dài ra sau lưng thiếu niên, một tay bế hắn lên, chặn giữa ta và Bạch tổng quản.
Bạch tổng quản quay người muốn tiến lên, thấy ta coi thiếu niên như lá chắn, lập tức ngừng lại. Đao cũng lập tức giấu sau lưng, dường như không dám chỉ lưỡi đao vào hắn.
“Minh Phi Chân, ngươi làm gì! Ngươi có biết không, người trước mặt ngươi là ......”
Nói được một nửa lại ngừng lời. Ta đương nhiên không biết, thiếu niên ta ôm trong tay, lúc này nháy mắt với Bạch Liên. Cũng chỉ một ánh mắt, đã khiến vị đại nội tổng quản này im lặng.
“Ngươi nói cái gì? Hắn là ai?”
Ta cúi đầu nhìn lại, thiếu niên nhẹ như không có vật gì trong ngực, vừa vặn ra vẻ ngây thơ ngẩng đầu lên, bốn mắt đối nhau với ta.
Thiếu niên nở một nụ cười như dương quang: “Ta à, ta gọi là Tử Tử. Sư phụ cứ gọi ta cứ như vậy đi.”
“......”
Tử Tử, cho nên là Tử đại nhân a? Danh tự này đặt đủ tùy tiện a.
“Ta không phải sư phụ ngươi. Người trong võ lâm bái sư là chuyện nghiêm túc, nào có qua loa như thế.” Ta đặt tiểu tử như quen thuộc này xuống, tức giận nói: “Vừa rồi ngươi còn vỗ hư một túi sữa đậu nành của ta đấy.”
Thiếu niên ôm đầu nói: “A! Ta không cố ý! Vừa nãy ta muốn xem thử võ công của sư phụ a!”
Thôi đi, chỉ với bản lĩnh của ngươi. Người ta ngực vỡ tảng đá lớn cũng có thể quăng ngươi ba con phố, còn thử võ công người khác.
Bạch Liên thấy ta đặt Tử Tử xuống, vội vàng che chở nói: “Tử đại nhân, chớ qua lại với người này. Hắn là cầm thú nam nữ không chừa, tuyệt không nên tiếp cận.”
Tử Tử lại nói: “Liên tỷ tỷ, võ công của người này thật là cao!”
Bạch Liên cau mày nhìn ta, ta nhún nhún vai làm động tác bất đắc dĩ: Tiểu hài tử nói ngươi cũng tin?
Bạch tổng quản nhàn nhạt nói: “Tử đại nhân, đến thời gian đọc sách. Bạch Mai, Vạn Tử, hai người các ngươi đưa Tử đại nhân về.”
Tử Tử hô: “Này! Đừng a. Nhanh như thế đã, sư phụ! Sư phụ! Ngươi nhớ đến thăm ta a!” Sau đó bị hai cung nữ một mạch kéo đi.
Bạch Liên đợi Tử Tử rời đi, lập tức nghiêm gương mặt xinh đẹp.
“Minh Phi Chân, ngươi tiếp cận Tử đại nhân, có mục đích gì?”
“Không phải đã nói rồi sao? Ta lạc đường, lạc đường cũng ngươi không cho sao. Ngươi ở đây làm gì? Trông tiểu hài cho vương công đại thần?”
“Ta cũng không có nhiều thời gian rỗi như ngươi.” Bạch tổng quản lạnh lùng thốt: “Bên ngoài nơi này chính là khố phòng, ta đang dẫn người xử lí đồ vật của lãnh cung. Gần đây trong cung có một đám đồ cổ không cánh mà bay, ta đang điều tra chuyện này. Gặp phải Tử đại nhân chỉ là bất ngờ.”
Nói đến đây, dường như cảm thấy mình không cẩn thận nói quá nhiều, Bạch tổng quản tức giận nói: “Trái lại ngươi, rốt cuộc đến hoàng cung làm gì? Lục Phiến môn các ngươi cũng không cần trực a.”
“Đó là đương nhiên, bây giờ hoàng cung nhân thủ sung túc, cần chúng ta trực ban làm gì. Ta tới......”
A đúng rồi?
“Con mẹ nó! ! Hoàng thượng còn đang chờ ta a! !”
Thế là ta chìm trong ánh mắt như nhìn thiểu năng của Bạch tổng quản, chạy tới Vũ Anh điện.