[Edit] Võ Lâm Chi Vương Thoái Ẩn Sinh Hoạt
Chương 322 : Ba phần Lục Phiến · trung tâm đại điện
Ngày đăng: 12:37 01/08/19
“Khởi bẩm thánh thượng, Lục Phiến môn Minh Phi Chân —— đến!”
“Hoàng thượng! Thần đến rồi, đến rồi!” Ta vội vàng chạy đến, dù sao ta vẫn đến trong thời gian quy định ——
“Không kịp! Đến trễ rồi!”
Trên đầu bị một cô nương mười phần thanh tú động lòng người dùng sức đập một cái!
A? Trong hoàng cung đại nội còn có cô nương như vậy? Vị thiếu nữ này mặc một bộ võ sĩ phục màu lam, giống Tô Hiểu nhà ta như đúc a. Nàng có gương mặt hạt dưa, da thịt trắng như tuyết, mũi cao thẳng, dưới lông mi dày rậm là đôi mắt to đen láy, cũng rất giống Tô Hiểu nhà ta...... Ta lại nhìn cẩn thận, đây vốn là Tô Hiểu! !
Vì sao ta quen biết ngươi lâu như vậy, đến bây giờ vẫn có thể nhận lầm ngươi là muội tử a! ! !
Hơn nữa lá gan ngươi to lên không ít a! Dám đập đầu ta!
Tô Hiểu sẵng giọng: “Minh đại ca đại ngốc! Ngươi lại đến trễ! Sao lúc nào ngươi cũng đến trễ a!”
“Ta cũng không cố ý!”
Chẳng lẽ ta muốn ngủ quên sao!
Quá thất sách a. Lúc lão đại còn ở đây, chỉ họp trong Lục Phiến môn, ngủ quên chỉ bị lão đại nhắc vài câu, sau đó liền bỏ qua. Không nghĩ tới lão đại không ở kinh thành, ta lại phải thường xuyên vào cung diện thánh. Đường xa như vậy, ta còn phải đi ký danh sách vào cung, phiền toái muốn chết!
Lại nói bầu không khí trong đại điện này cũng hơi quỷ dị a. Vì sao nơi này chỉ có mấy thượng thư và thừa tướng, tiếp đó hoàng thượng không nói câu nào trừng mắt nhìn ta.
Hoàng thượng nói: “Minh Phi Chân, đến đây trả lời.”
“Ôi ôi! Thần đến rồi, đến rồi.”
Ta đi về phía trước mấy bước, lúc đi qua Đường Dịch liếc mắt nhìn hắn, hi vọng hắn dùng truyền âm nhập mật giải thích cho ta chuyện gì xảy ra. Ai biết mặc dù mặt hắn vẫn đơ, nhưng hôm nay lại lộ vẻ như vừa ăn đại tiện hiếm thấy...... Rốt cuộc, lúc ta đến trễ đã xảy ra chuyện gì a?
Ta đi tới trước điện hành lễ nói: “Thần, Lục Phiến môn Minh Phi Chân bái kiến ngô hoàng, nguyện ngô hoàng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế.”
Hoàng thượng một tay chống cằm, mặt ủ mày chau. Hắn nhìn ta cung cung kính kính hành lễ, lộ vẻ khinh thường: “Được rồi, được rồi, đừng làm những đồ chơi hư đầu hỏng não này với trẫm. Nếu ngươi tôn kính trẫm thật, cũng đừng hàng ngày đến trễ cho trẫm!”
“Ờ, kỳ thực thần không đến trễ. Là lạc đường, hoàng cung quá lớn, thần luôn tìm không ra đường, bởi vậy...... Xin hoàng thượng thứ tội.”
“Thôi đi!” Hoàng thượng khoát khoát tay: “Trẫm đã sắp thành thói quen. Cái tên nhà ngươi quá không đứng đắn, sao Y Nhân lại chọn ngươi làm đại biểu Lục Phiến môn. Được rồi, hôm nay trẫm triệu tập ba người các ngươi, là có một chuyện trọng yếu.”
“Xin hỏi hoàng thượng là chuyện gì?”
Hoàng thượng ngồi ngay ngắn hơn, sau khi quét tất cả chúng ta một vòng, mới chậm rãi mở miệng. Lúc bắt đầu thuật lại, trong mắt hắn lộ vẻ tưởng nhớ.
“Cấp trên của ngươi, Thẩm phó tổng đốc. Nàng chính là danh môn chi hậu, tổ tiên Thẩm gia chính là trung lương công thần. Phụ thân nàng cũng là anh em kết nghĩa của trẫm. Năm đó kỳ công hiển hách, chính là anh hùng vì nước hi sinh. Bởi vậy cho tới bây giờ, trẫm vẫn coi Thẩm phó tổng đốc như thân sinh cốt nhục. Nơi này đều là người mình, trẫm cũng không giấu giếm. Trẫm từng có ý phong Y Nhân làm công chúa, nhưng nàng cự tuyệt vì Lục Phiến môn. Bởi vậy có thể biết, chấn hưng Lục Phiến môn, chính là chí hướng cả đời nàng.
Hoàng thượng nghiêm mặt nói: “Bản thân Lục Phiến môn, từ thái tổ khai quốc đến nay, chính là bộ môn triều ta cực kỳ coi trọng. Mặc dù mấy năm trước đây, bởi vì có người phạm sai lầm lớn, trẫm cố ý lạnh nhạt......”
Hoàng thượng, sao ta lại nghe nói bởi vì ngươi đi dạo kỹ viện bị Nhạn Thập Tam phát hiện, cho nên giáng hắn đi quét nhà xí a?
“Nhưng dưới sự dẫn dắt của Thẩm phó tổng đốc, đã dần dần khôi phục. Mặc dù về thực lực vẫn không thể so với Quân Vương trắc và Kỳ Lân vệ, nhưng các ngươi tự có ưu điểm của mình. Bởi vì các ngươi mới gia nhập, cho nên có nhiều người trẻ tuổi. Chính là bộ môn có nhân viên cốt cán trẻ tuổi nhất trong tam ti nha môn. Sức sống và nhiệt tình của các ngươi, chính là điểm hai nha môn khác không bằng. Ngự Tiền Luận Võ, sự kiện Trừng Không quân còn có sự kiện Kim Vương Tôn, trong ba chuyện này trẫm đều thấy tương lai của ba người các ngươi, có khả năng to lớn. Trẫm suy tư hồi lâu, một là triều đình, hai là Y Nhân, ba là Lục Phiến môn. Trẫm quyết định giúp đỡ các ngươi một tay.”
Ta nghe nửa ngày, lúc này rốt cuộc lấy lại tinh thần.
“Không biết, hoàng thượng có cao kiến gì?”
Hoàng thượng mỉm cười: “Ngươi có biết, hiện nay khiếm khuyết lớn nhất của ba người các ngươi là gì không?”
“Ờ...... Cái này a?” Hoàng thượng thấy ta do dự, đang muốn nói chuyện. Ta suy nghĩ một lát nói: “Kinh nghiệm, nhân mạch và địa vị a.”
“......”
Hoàng thượng lập tức hết chỗ nói, sau đó do dự đến mấy lần, cuối cùng không quá cao hứng nói: “Ừ...... Là như thế. Tóm lại, các ngươi cần những thứ này...... Cho nên trẫm hạ chỉ, mời sáu vị thượng thư và thừa tướng thu các ngươi làm học sinh. Dẫn các ngươi hành tẩu ở lục bộ, làm quen với người, học chút quy củ, tích lũy một chút kinh nghiệm.”
“A.” Ta gật gật đầu: “Đây là chuyện tốt a. Mấy vị thượng thư đại nhân đều là nhân kiệt đương thời, có thể học tập với bọn hắn đúng là không thể tốt hơn. Đa tạ ý đẹp của hoàng thượng.”
Mặc dù ta không quá quen thuộc với mấy vị thượng thư, nhưng trên đời này, đại khái không còn cấp trên biết mắng người hơn Thẩm lão đại. Hoàng thượng muốn chơi chút hoa dạng khác người, kỳ thực ta lại cảm thấy rất thú vị. Nếu học được công cụ nhanh chóng nấu cạn chân giò hầm tương với Công bộ thượng thư, vậy thì hạnh phúc!
A, nói như vậy, hẳn Đường Dịch và Tô Hiểu đều đã chọn lựa?
Hình như hoàng thượng biết ta đang nghĩ gì, trực tiếp hồi đáp: “Ba người các ngươi, chỉ có ngươi còn chưa gặp lão sư của mình. Bọn hắn đều đã biết.”
Ta nhìn về phía Đường Dịch, Đường Dịch nhìn về một nho sinh cách đó không xa. Đây không phải là Lại bộ Trương thượng thư sao? Khó trách Đường Dịch như ăn đại tiện! Nghe nói Trương thượng thư là người thủ lễ trọng tiết. Cho nên quy củ hắn lập ra đủ một cái sọt, đi theo hắn ngay cả đi bộ cũng phải gò bó theo khuôn phép.
Mà Tô Hiểu thì chỉ cho ta một nam tử trung niên bên kia. Dáng dấp không quá đặc sắc, nhưng con mắt sáng ngời có thần, lộ vẻ lăng lệ. Hình như đây là Hình bộ Lãnh thượng thư...... Biết rõ đầu óc Tô Hiểu có hố, còn an bài Tô Hiểu vào Hình bộ? ! Hoàng thượng, ngươi cẩn thận án oan sai cao phá kỷ lục a.
Bọn hắn đều có lão sư, vậy ta đây? “Hoàng thượng, ta đây......”
Hoàng thượng ngắt lời nói: “Trẫm không có ý kiến gì, mấy vị đại nhân này, ngươi chọn ai cũng được. Mặc dù không chắc mấy vị này đại nhân có thời gian......”
Này, ý là ta cứ tìm bừa sao! Tiền đồ ta vô lượng đấy!
“Tuy nói như thế, nhưng tình huống lại không như trẫm nghĩ.” Hoàng thượng khoát khoát tay, nhưng vẫn ra vẻ không quan trọng: “Trước đó, có một vị lão đại nhân nói với trẫm, muốn thu ngươi vào môn hạ. Trẫm nghĩ cơ hội này hiếm thấy như thế, bèn đáp ứng cho ngươi.”
“A, vậy xin hỏi hoàng thượng, người đảm nhiệm lão sư của vi thần là......”
“Lão phu ở đây.” Bên cạnh, một người đang ngủ như tượng gỗ đột nhiên sống lại, nở mấy nụ cười thật thà. Nhưng trong mắt ta, lại là mười phần khiêu khích cộng thêm dự cảm bất an.
“Không sai, chính là lão phu. Minh quân, ngươi vào môn hạ lão phu, lão phu đã thương thảo với thánh thượng. Hai chúng ta chỉ giáo nhiều hơn a.”
Người này không giới thiệu nhiều, hiển nhiên chính là Lý Tư lão thừa tướng! Tại Bát Tiên cư, mặc dù hắn bàn kinh ăn thua ta, nhưng quay đầu đã lừa ta mời khách a! Còn đen hơn ngoại đạo! Lão gia hỏa này còn xung phong nhận việc? Cũng quá kỳ quái a! Chắc chắn hắn ghi hận trong lòng a! !
“Tốt, nếu ba vị ái khanh đều có lão sư của mình, trẫm cũng nói quy tắc.”
Hoàng thượng ngồi thẳng người, nghiêm mặt nói: “Lần bái sư này, trẫm muốn cho ba vị ái khanh một cơ hội đề cao. Ngoại trừ học tập bên cạnh lão sư, bản thân cũng phải tiến bộ. Chỗ trẫm có ba vụ án. Sau khi ba người các ngươi đến bộ môn khác nhau, cần hiệp trợ lão sư của mình, phá giải ba vụ án này. Trước khi vụ án kết thúc, ba người các ngươi không thể về Lục Phiến môn!”
A? Không được về Lục Phiến môn?
Ta và Tô Hiểu hai mặt hồ đồ, hai chúng ta ở chỗ nào đây? !
“Hoàng thượng! Thần đến rồi, đến rồi!” Ta vội vàng chạy đến, dù sao ta vẫn đến trong thời gian quy định ——
“Không kịp! Đến trễ rồi!”
Trên đầu bị một cô nương mười phần thanh tú động lòng người dùng sức đập một cái!
A? Trong hoàng cung đại nội còn có cô nương như vậy? Vị thiếu nữ này mặc một bộ võ sĩ phục màu lam, giống Tô Hiểu nhà ta như đúc a. Nàng có gương mặt hạt dưa, da thịt trắng như tuyết, mũi cao thẳng, dưới lông mi dày rậm là đôi mắt to đen láy, cũng rất giống Tô Hiểu nhà ta...... Ta lại nhìn cẩn thận, đây vốn là Tô Hiểu! !
Vì sao ta quen biết ngươi lâu như vậy, đến bây giờ vẫn có thể nhận lầm ngươi là muội tử a! ! !
Hơn nữa lá gan ngươi to lên không ít a! Dám đập đầu ta!
Tô Hiểu sẵng giọng: “Minh đại ca đại ngốc! Ngươi lại đến trễ! Sao lúc nào ngươi cũng đến trễ a!”
“Ta cũng không cố ý!”
Chẳng lẽ ta muốn ngủ quên sao!
Quá thất sách a. Lúc lão đại còn ở đây, chỉ họp trong Lục Phiến môn, ngủ quên chỉ bị lão đại nhắc vài câu, sau đó liền bỏ qua. Không nghĩ tới lão đại không ở kinh thành, ta lại phải thường xuyên vào cung diện thánh. Đường xa như vậy, ta còn phải đi ký danh sách vào cung, phiền toái muốn chết!
Lại nói bầu không khí trong đại điện này cũng hơi quỷ dị a. Vì sao nơi này chỉ có mấy thượng thư và thừa tướng, tiếp đó hoàng thượng không nói câu nào trừng mắt nhìn ta.
Hoàng thượng nói: “Minh Phi Chân, đến đây trả lời.”
“Ôi ôi! Thần đến rồi, đến rồi.”
Ta đi về phía trước mấy bước, lúc đi qua Đường Dịch liếc mắt nhìn hắn, hi vọng hắn dùng truyền âm nhập mật giải thích cho ta chuyện gì xảy ra. Ai biết mặc dù mặt hắn vẫn đơ, nhưng hôm nay lại lộ vẻ như vừa ăn đại tiện hiếm thấy...... Rốt cuộc, lúc ta đến trễ đã xảy ra chuyện gì a?
Ta đi tới trước điện hành lễ nói: “Thần, Lục Phiến môn Minh Phi Chân bái kiến ngô hoàng, nguyện ngô hoàng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế.”
Hoàng thượng một tay chống cằm, mặt ủ mày chau. Hắn nhìn ta cung cung kính kính hành lễ, lộ vẻ khinh thường: “Được rồi, được rồi, đừng làm những đồ chơi hư đầu hỏng não này với trẫm. Nếu ngươi tôn kính trẫm thật, cũng đừng hàng ngày đến trễ cho trẫm!”
“Ờ, kỳ thực thần không đến trễ. Là lạc đường, hoàng cung quá lớn, thần luôn tìm không ra đường, bởi vậy...... Xin hoàng thượng thứ tội.”
“Thôi đi!” Hoàng thượng khoát khoát tay: “Trẫm đã sắp thành thói quen. Cái tên nhà ngươi quá không đứng đắn, sao Y Nhân lại chọn ngươi làm đại biểu Lục Phiến môn. Được rồi, hôm nay trẫm triệu tập ba người các ngươi, là có một chuyện trọng yếu.”
“Xin hỏi hoàng thượng là chuyện gì?”
Hoàng thượng ngồi ngay ngắn hơn, sau khi quét tất cả chúng ta một vòng, mới chậm rãi mở miệng. Lúc bắt đầu thuật lại, trong mắt hắn lộ vẻ tưởng nhớ.
“Cấp trên của ngươi, Thẩm phó tổng đốc. Nàng chính là danh môn chi hậu, tổ tiên Thẩm gia chính là trung lương công thần. Phụ thân nàng cũng là anh em kết nghĩa của trẫm. Năm đó kỳ công hiển hách, chính là anh hùng vì nước hi sinh. Bởi vậy cho tới bây giờ, trẫm vẫn coi Thẩm phó tổng đốc như thân sinh cốt nhục. Nơi này đều là người mình, trẫm cũng không giấu giếm. Trẫm từng có ý phong Y Nhân làm công chúa, nhưng nàng cự tuyệt vì Lục Phiến môn. Bởi vậy có thể biết, chấn hưng Lục Phiến môn, chính là chí hướng cả đời nàng.
Hoàng thượng nghiêm mặt nói: “Bản thân Lục Phiến môn, từ thái tổ khai quốc đến nay, chính là bộ môn triều ta cực kỳ coi trọng. Mặc dù mấy năm trước đây, bởi vì có người phạm sai lầm lớn, trẫm cố ý lạnh nhạt......”
Hoàng thượng, sao ta lại nghe nói bởi vì ngươi đi dạo kỹ viện bị Nhạn Thập Tam phát hiện, cho nên giáng hắn đi quét nhà xí a?
“Nhưng dưới sự dẫn dắt của Thẩm phó tổng đốc, đã dần dần khôi phục. Mặc dù về thực lực vẫn không thể so với Quân Vương trắc và Kỳ Lân vệ, nhưng các ngươi tự có ưu điểm của mình. Bởi vì các ngươi mới gia nhập, cho nên có nhiều người trẻ tuổi. Chính là bộ môn có nhân viên cốt cán trẻ tuổi nhất trong tam ti nha môn. Sức sống và nhiệt tình của các ngươi, chính là điểm hai nha môn khác không bằng. Ngự Tiền Luận Võ, sự kiện Trừng Không quân còn có sự kiện Kim Vương Tôn, trong ba chuyện này trẫm đều thấy tương lai của ba người các ngươi, có khả năng to lớn. Trẫm suy tư hồi lâu, một là triều đình, hai là Y Nhân, ba là Lục Phiến môn. Trẫm quyết định giúp đỡ các ngươi một tay.”
Ta nghe nửa ngày, lúc này rốt cuộc lấy lại tinh thần.
“Không biết, hoàng thượng có cao kiến gì?”
Hoàng thượng mỉm cười: “Ngươi có biết, hiện nay khiếm khuyết lớn nhất của ba người các ngươi là gì không?”
“Ờ...... Cái này a?” Hoàng thượng thấy ta do dự, đang muốn nói chuyện. Ta suy nghĩ một lát nói: “Kinh nghiệm, nhân mạch và địa vị a.”
“......”
Hoàng thượng lập tức hết chỗ nói, sau đó do dự đến mấy lần, cuối cùng không quá cao hứng nói: “Ừ...... Là như thế. Tóm lại, các ngươi cần những thứ này...... Cho nên trẫm hạ chỉ, mời sáu vị thượng thư và thừa tướng thu các ngươi làm học sinh. Dẫn các ngươi hành tẩu ở lục bộ, làm quen với người, học chút quy củ, tích lũy một chút kinh nghiệm.”
“A.” Ta gật gật đầu: “Đây là chuyện tốt a. Mấy vị thượng thư đại nhân đều là nhân kiệt đương thời, có thể học tập với bọn hắn đúng là không thể tốt hơn. Đa tạ ý đẹp của hoàng thượng.”
Mặc dù ta không quá quen thuộc với mấy vị thượng thư, nhưng trên đời này, đại khái không còn cấp trên biết mắng người hơn Thẩm lão đại. Hoàng thượng muốn chơi chút hoa dạng khác người, kỳ thực ta lại cảm thấy rất thú vị. Nếu học được công cụ nhanh chóng nấu cạn chân giò hầm tương với Công bộ thượng thư, vậy thì hạnh phúc!
A, nói như vậy, hẳn Đường Dịch và Tô Hiểu đều đã chọn lựa?
Hình như hoàng thượng biết ta đang nghĩ gì, trực tiếp hồi đáp: “Ba người các ngươi, chỉ có ngươi còn chưa gặp lão sư của mình. Bọn hắn đều đã biết.”
Ta nhìn về phía Đường Dịch, Đường Dịch nhìn về một nho sinh cách đó không xa. Đây không phải là Lại bộ Trương thượng thư sao? Khó trách Đường Dịch như ăn đại tiện! Nghe nói Trương thượng thư là người thủ lễ trọng tiết. Cho nên quy củ hắn lập ra đủ một cái sọt, đi theo hắn ngay cả đi bộ cũng phải gò bó theo khuôn phép.
Mà Tô Hiểu thì chỉ cho ta một nam tử trung niên bên kia. Dáng dấp không quá đặc sắc, nhưng con mắt sáng ngời có thần, lộ vẻ lăng lệ. Hình như đây là Hình bộ Lãnh thượng thư...... Biết rõ đầu óc Tô Hiểu có hố, còn an bài Tô Hiểu vào Hình bộ? ! Hoàng thượng, ngươi cẩn thận án oan sai cao phá kỷ lục a.
Bọn hắn đều có lão sư, vậy ta đây? “Hoàng thượng, ta đây......”
Hoàng thượng ngắt lời nói: “Trẫm không có ý kiến gì, mấy vị đại nhân này, ngươi chọn ai cũng được. Mặc dù không chắc mấy vị này đại nhân có thời gian......”
Này, ý là ta cứ tìm bừa sao! Tiền đồ ta vô lượng đấy!
“Tuy nói như thế, nhưng tình huống lại không như trẫm nghĩ.” Hoàng thượng khoát khoát tay, nhưng vẫn ra vẻ không quan trọng: “Trước đó, có một vị lão đại nhân nói với trẫm, muốn thu ngươi vào môn hạ. Trẫm nghĩ cơ hội này hiếm thấy như thế, bèn đáp ứng cho ngươi.”
“A, vậy xin hỏi hoàng thượng, người đảm nhiệm lão sư của vi thần là......”
“Lão phu ở đây.” Bên cạnh, một người đang ngủ như tượng gỗ đột nhiên sống lại, nở mấy nụ cười thật thà. Nhưng trong mắt ta, lại là mười phần khiêu khích cộng thêm dự cảm bất an.
“Không sai, chính là lão phu. Minh quân, ngươi vào môn hạ lão phu, lão phu đã thương thảo với thánh thượng. Hai chúng ta chỉ giáo nhiều hơn a.”
Người này không giới thiệu nhiều, hiển nhiên chính là Lý Tư lão thừa tướng! Tại Bát Tiên cư, mặc dù hắn bàn kinh ăn thua ta, nhưng quay đầu đã lừa ta mời khách a! Còn đen hơn ngoại đạo! Lão gia hỏa này còn xung phong nhận việc? Cũng quá kỳ quái a! Chắc chắn hắn ghi hận trong lòng a! !
“Tốt, nếu ba vị ái khanh đều có lão sư của mình, trẫm cũng nói quy tắc.”
Hoàng thượng ngồi thẳng người, nghiêm mặt nói: “Lần bái sư này, trẫm muốn cho ba vị ái khanh một cơ hội đề cao. Ngoại trừ học tập bên cạnh lão sư, bản thân cũng phải tiến bộ. Chỗ trẫm có ba vụ án. Sau khi ba người các ngươi đến bộ môn khác nhau, cần hiệp trợ lão sư của mình, phá giải ba vụ án này. Trước khi vụ án kết thúc, ba người các ngươi không thể về Lục Phiến môn!”
A? Không được về Lục Phiến môn?
Ta và Tô Hiểu hai mặt hồ đồ, hai chúng ta ở chỗ nào đây? !