[Edit] Võ Lâm Chi Vương Thoái Ẩn Sinh Hoạt

Chương 78 : Bán mặt mũi cho ta

Ngày đăng: 12:33 01/08/19

Ta lập tức mang theo Mạnh Giang Nam trở về trong mật thất, thủ hạ của hắn đã ít đi hơn phân nửa, hẳn là đều đi ra ngoài cứu hắn.
Mạnh Giang Nam vội vàng hô bọn thủ hạ trở về.
Ta thì rút cái bình phong, gỡ hai mảnh gỗ ra. Tiện tay treo bình phong phía trên cái hang lớn vừa rồi, tạm thời làm vật che chắn.
"Nếu Mạnh lão bản đã biết thân phận của ta, tin tưởng có thể kiên nhẫn nghe tại hạ nói đôi câu đi?"
"Vâng, vâng, cái này đương nhiên."
Nhìn Mạnh lão bản họa phong đột biến, một mực cung kính, tất cả sát thủ hộ vệ thủ hạ của hắn đều có chút khó mà chấp nhận. Hình như Mạnh lão bản thô kệch này ngay cả đối với cha ruột hắn cũng chưa từng khách khí như vậy.
Ta nói ra sự tình mấy ngày qua võ sĩ cửa công bị giết.
Mạnh Giang Nam nghe được mặt lộ vẻ khó khăn, nháy mắt với tiểu cô nương gọi là Thải Điệp kia. Tiểu cô nương lập tức biết ý mà dẫn thủ hạ ra ngoài, bản thân cũng lui xuống. Trước khi đi lại liếc nhìn ta.
Ta cười khẽ với nàng, khuôn mặt nhỏ của tiểu cô nương đỏ lên, cúi đầu đi ra ngoài. Thật đáng yêu a, thật muốn đem về làm nha hoàn hầu hạ ta a. Chẳng qua nghĩ cũng đừng nghĩ, nếu như bị tiểu sư di biết, ha ha ha. . .
"Mạnh lão bản, bây giờ có thể nói?"
"Chuyện này thực sự xin lỗi Minh bảo chủ, lão phu cũng thực sự không biết nội tình."
A? Ngươi đuổi toàn bộ người đi chỉ là vì nói cho ta ngươi không biết? Ta nghĩ lại, không đúng, ngươi con rùa này là vì không muốn mất thể diện trước mặt bọn thủ hạ đúng không?
"Việc này xác thực như là Minh bảo chủ nói, là Hắc Phong Thập Tam Dực làm." Mạnh Giang Nam khẳng định ý nghĩ của ta, "Nhưng mà Hắc Phong Thập Tam Dực làm chuyện này lại hoàn toàn không nói qua với Sát Liên, cũng không phải khách hàng chúng ta giới thiệu. Đơn thuần là tự bọn hắn hành động."
Lại là như vậy?
"Không phải là Sát Liên các ngươi phái Hắc Phong Thập Tam Dực, mà là Hắc Phong Thập Tam Dực tự mình nhận đơn của khách hàng khác?" Ta nháy mắt mấy cái, "Cái này nói không thông nha. Phân bộ kinh thành của các ngươi gần ngay trước mắt, bọn hắn tại sao phải tự mình tiếp đơn, đây chính là chuyện phong hiểm cao. Giới sát thủ làm quen không làm sinh, đây không phải là quy củ sao?"
"Lão phu cũng nghĩ như thế. Cho Minh bảo chủ một lời trong lòng, ngày đầu tiên Hắc Phong Thập Tam Dực làm chuyện này, lão phu giận tím mặt, đã từng chửi mắng đầu lĩnh bọn hắn một trận. Thế nhưng là bọn hắn kiên trì phải hoàn thành nhiệm vụ. Thậm chí lão phu uy hiếp muốn xoá tên bọn hắn khỏi Sát Liên, hắn cũng là không nghe. Ngay cả lão phu cũng không thể lý giải đây là vì cái gì?"
". . ."
Ta rơi vào trầm tư.
Chuyện này mặc dù cổ quái, nhưng như vậy nhưng cũng giải thích nghi ngờ trong lòng ta. Ta đã nói Sát Liên không có khả năng đi làm loại chuyện ngu xuẩn khiêu khích triều đình, để cho mình thân hãm nguy cơ này. Đừng nhìn thế lực tà phái trên giang hồ bá đạo, thế nhưng là hơi dính đến triều đình tất cả đều chuyển sang hoạt động bí mật, không dám lên tiếng. Bởi vì bọn hắn biết vô luận trên giang hồ thế lực của bọn hắn mạnh cỡ nào, đơn độc mà nói bọn hắn đều không có năng lực thay đổi triều đại. Bởi vậy bọn hắn tuyệt đối sẽ không làm địch của triều đình con quái vật khổng lồ này.
Đừng nhìn Hắc Phong Thập Tam Dực mấy ngày nay xuân phong đắc ý, giết người chơi vui. Triều đình lúc nào cũng có thể móc ra tổ tông mười tám đời của bọn hắn, khác biệt chỉ là sớm muộn mà thôi.
Ta nhìn về phía Mạnh Giang Nam: "Đã như vậy, các ngươi không sợ bị triều đình để mắt tới sao?"
Mạnh Giang Nam cười khổ nói: "Ai nói không sợ đây? Một chuyến này sợ nhất chính là bị quan gia để mắt tới. Bởi vậy những ngày này lão phu tăng cường cảnh giác bốn phía, không dám có chút chủ quan. Vừa rồi thất lễ với Minh bảo chủ như thế, xin ngài thứ lỗi."
Ta khoát khoát tay ra hiệu không sao.
Nói như vậy hết thảy đều nói thông được. Chẳng qua là động tĩnh của Hắc Phong Thập Tam Dực lại thành câu đố.
"Mạnh lão bản, có thể liên lạc Hắc Phong Thập Tam Dực cho ta không?"
"Cái này. . ." Mạnh Giang Nam mặt lộ vẻ khó xử, "Ngài lão hẳn phải biết chúng ta nghề này có quy củ. Đừng nói là ngài, tư liệu trong tay lão phu, liền xem như đối với Sát Liên minh chủ lão nhân gia người, lão phu cũng là giữ bí mật. Lão phu không thể đưa cho ngài phương thức liên lạc Hắc Phong Thập Tam Dực a."
Ta giả vờ cả giận nói: "Hừ, lão bản, cô nương nhà ngươi nạm vàng sao! Liên lạc một người cũng không cho!"
Mạnh Giang Nam lộ ra nụ cười nịnh bợ: "Thực sự thật xin lỗi, nếu không thì đổi cho ngài một người, Thải Điệp được không?"
Ngươi cái này cũng tiếp được?
Ân, tên béo này tuyệt không thể tả.
Hai ta diễn xong vở kịch thiếu gia ác bá ra Nghi Xuân viện cua gái không được, trong lòng tức giận. Chọc cho Thải Điệp tiểu cô nương hai má phiếm hồng, rất là khả ái.
Mạnh lão bản cuối cùng xin lỗi cười nói: "Cao hứng thì cao hứng, nhưng đây là quy củ, ta vẫn là cái gì cũng không thể nói."
Ta đưa tay ngăn cản Mạnh lão bản nói tiếp.
"Yên tâm đi, Mạnh lão bản. Yêu cầu quá đáng, ta là không có. Ta chỉ muốn Mạnh lão bản bán mặt mũi cho Minh Phi Chân ta, ngươi đi liên lạc Hắc Phong Thập Tam Dực, thay ta thuật lại là được. Bọn hắn muốn làm cái gì ta không xen vào, cũng không muốn quản. Nhưng ta tại Lục Phiến môn làm việc, không muốn có quá nhiều phiền toái, nghe hiểu không?"
Mạnh Giang Nam khẽ giật mình, lập tức cười ha ha: "Này, ta cứ tưởng là chuyện gì cơ. Nguyên lai Minh bảo chủ có việc phải làm tại Lục Phiến môn, muốn lão phu chuyển hai câu nói. Vậy đơn giản, ta thông báo cho Hắc Phong Thập Tam Dực một tiếng, bảo bọn hắn thu liễm một chút. Rốt cuộc lão phu bán mặt mũi cho Minh bảo chủ, thế nào?"
"Như thế tốt lắm, ta cũng nên đi."
Như vậy liền xem như bài bố hoàn thành, về sau liền chờ con cá tự mình mắc câu thôi. Ta cùng Mạnh lão bản nhìn nhau cười, bước ra khỏi trà lâu của hắn.