[Edit] Võ Lâm Chi Vương Thoái Ẩn Sinh Hoạt
Chương 96 : Tiểu bá vương gánh nặng đường xa
Ngày đăng: 12:33 01/08/19
Tình hình trận chiến của Đường Dịch biến đổi bất ngờ. Thân thể hắn lăng không, không có chỗ mượn lực. Lấy công phu tay tinh thuần ảo diệu của hắn, chỉ cần có một nơi để mượn lực lập tức liền có thể trở về. Nhưng vừa rồi hắn va quá mạnh, bây giờ xung quanh hắn trống không, ngay cả lôi đài cũng cách khoảng một thân người.
Thiết Hàn Y cũng không muốn đối thủ của mình thua buồn cười như vậy, nhưng người đứng quá xa, rõ ràng muốn cứu mà không được.
Nhưng đúng lúc này một màn kinh ngạc đến ngây người phát sinh.
Đột nhiên một trận cuồng phong nổi lên, trong hoàng thành bốn bề tường cao đình sâu, từ trước đến nay luôn chắn được gió lớn. Nhưng không biết vì sao lúc này lại nổi lên một trận gió mạnh.
Thân thể đang rơi xuống của Đường Dịch tựa như được người nâng lên, đột nhiên bay lên một thước, ngoại nhân không nhìn ra được, nhưng thế rơi của Đường Dịch lại bởi vì trận này gió mà ngừng lại.
Vị trí lúc đầu của Đường Dịch là cước hướng lôi đài, đầu hướng khán đài. Hắn nắm thời cơ mượn lực gió mạnh, hai chân liên tục đạp giữa trời, cải biến vị trí của mình, tiếp theo uyên ương liên hoàn tổng cộng đá mười sáu thoái, miễn cưỡng quay một vòng trên không trung, biến thành đầu hướng lôi đài. Kỳ Lân Tí của Đường Dịch vươn ra, nắm chặt mấy cây cự mộc làm cột chống, tay kia thi triển thủ pháp khéo léo, du tẩu giữa mấy cây cự mộc. Lại hổ vồ một cái, rốt cuộc trở về chiến trường.
Thấy thế quần chúng vây xem huyên náo không dứt, sợ hãi thán phục trời trợ giúp kẻ này.
Đó đương nhiên không phải lão thiên hỗ trợ, là ta ở chỗ này dùng Xuân Phong Dạ Vũ Thần Công quạt gió mà thôi. Đường Dịch thua hay thắng thì hắn đều không sao, nhưng ta không muốn mất tiểu Minh Minh a!
Đường Dịch cảm kích liếc nhìn ta, ta trả hắn một ánh mắt kiên định. Trong chốc lát, tình huynh đệ rõ ràng trong lòng.
Đường Dịch làm thủ thế mời với Thiết Hàn Y.
Thiết Hàn Y lại không động một bước, liếc hắn nói: "Vừa rồi ngươi khẩn cấp vận công, tốn lực không ít. Thiết Hàn Y Ta không chiếm tiện nghi của người, ngươi cứ nghỉ ngơi, đến trạng thái vạn toàn lại nói."
Đường Dịch lại thản nhiên nói: "Cần người nhường, còn xứng gọi tiểu bá vương sao?"
A a a! ! Ta cứu Đường Dịch một lần, hắn chịu tự nhận tiểu bá vương a!
Vừa nói xong tiểu bá vương đẩy ra một chưởng, trong phạm vi ba thước quanh nơi chưởng lực lan đến, nhiệt độ không khí bỗng nhiên tăng cao, vừa ra tay đã là Huyết Dương Chân Khí sở thuộc.
Thiết Hàn Y quát: "Cuồng vọng!" Đưa tay chính là một chưởng.
Thiết Hàn Y danh xưng Thiết Huyết Hàn Y, ngoại trừ ngạnh công hơn người, thiết chưởng công phu cũng là nhất tuyệt. Ngày đó hắn cứng đối cứng với Long Tại Thiên, chưởng lực của Long Tại Thiên mạnh mẽ như thế, vậy mà thua hắn một chiêu. Có thể thấy được công phu thiết chưởng của hắn tinh xảo đến mức nào.
Gương mặt trắng như tuyết của Bạch Liên đến gần, nàng hơi kiễng chân lên kề tai ta nói nhỏ: "Ngươi xem Đường Dịch của các ngươi, quả thực cuồng vọng không biên giới. Thiết Hàn Y võ công há lại dễ cản. Thật không ngờ hắn khinh cuồng như thế, ngay cả nghỉ ngơi cũng không cần." Hơi thở của nàng ấm áp, làm cho tâm ta có chút ngứa.
Ta hơi lim dim mắt: "Vậy cũng không chính xác. Tuy Đường Dịch của chúng ta kém thông minh, nhưng không phải đồ đần."
Thiết Hàn Y một chưởng vỗ ra, lại không tiếp được nửa điểm chưởng lực. Tựa như ra chưởng vào không khí. Đang kinh ngạc, lại thấy Đường Dịch thu hồi một chưởng vừa công ra, chân không ngừng chút nào, trượt đến bên người hắn, một chưởng khác nhanh tuyệt vô luân đánh úp về phía đại huyệt sau lưng hắn.
Cho dù Thiết Hàn Y thấy nhiều biết rộng, cũng không nghĩ tới cao thủ thiếu niên này biến chiêu nhanh như vậy. Lúc này chuyển động bàn tay, khuếch trương chưởng lực xoay chuyển thành một màng mỏng. Muốn làm cho Đường Dịch công không vào.
Nhưng tay Đường Dịch đánh được một nửa, chưởng biến chỉ pháp, luân chuyển như hoa, hư điểm ba độ, Huyết Dương Chân Khí tập trung thành một chùm, không tới ba lần liền đánh tan chưởng kình của Thiết Hàn Y.
Thiết Hàn Y kinh hô một tiếng: "Minh Kính cung Luân Hoa Chỉ Pháp!"
Võ công chiêu số các môn các phái, nếu như không liên quan đến nội công thì ta không nhận ra được toàn bộ, chẳng qua hình như chiêu này là võ công của Bắc Hải Minh Kính cung.
Bạch Liên hơi kinh ngạc: "Minh Kính cung Luân Hoa Chỉ, không ngờ hắn mới tuổi như vậy, đã có thể học vào tay. Đây chính là bí mật bất truyền của Minh Kính cung, bình thường người luyện thành tối thiểu cũng đã cuối ba mươi đầu bốn mươi tuổi."
Ta đắc chí: "Điều này cho thấy tiểu bá vương nhà ta thiên phú cao a."
Bạch Liên lại hừ nói: "Vậy cũng chưa chắc, Thiết Hàn Y há lại dễ dàng thu thập như thế."
Thiết Hàn Y dồn khí đan điền, trên dưới quanh người tối sầm lại, trông như dùng một lớp mây đen làm áo giáp. Ngạnh công của hắn là do luyện thiết chưởng công phu đến toàn thân tạo thành, cho nên một khi vận khí da dẻ toàn thân đều hiện ra ám thiết chi sắc, như một bộ áo giáp hình người, do đó gọi là Thiết Huyết Hàn Y. Khi hắn tiến vào trạng thái này, toàn thân sẽ đao thương bất nhập, không sợ đao kiếm quyền cước. Cho nên ngạnh khí công này cũng là công phu áp đáy hòm của Thiết Hàn Y.
Điều này nói rõ Đường Dịch rất gây uy hiếp với hắn, ngay cả bản thân hắn cũng không nghĩ tới phải lấy bản lĩnh thật sự ra nhanh như vậy.
Trải qua hàn y tráo thể, công phu thiết chưởng của hai tay cũng đại tăng uy lực. Huống chi hắn chỉ cần tiến công không cần phòng ngự, uy lực có thể nói là không chỉ lớn gấp đôi.
Sắc mặt Đường Dịch trầm tĩnh, không sợ ngạnh công của đối phương chút nào. Tay phải thu hồi, tay trái vận chưởng như đao ứng thủ mà ra, kình lực trên tay như ánh đuốc trong gió không ngừng phun ra nuốt vào, cổ tay chiêu số nhanh như gió táp, nhưng lại gọn gàng làm cho người ta kinh ngạc. Một minh một ám, kình lực cùng chiêu số phân thành hai phần, nhưng lại trật tự rõ ràng, chiêu số tuyệt diệu quả thật hiếm thấy.
Bạch Liên thấy thế mắt đẹp trợn to: "Hồng Tụ Thần Đao! Là bí truyền đao pháp của Giang Nam Tương Tư hạp bộ Thị!" Nói xong thở phì phò trợn trắng mắt nhìn ta: "Ngươi đã sớm biết có phải không?"
"Ta làm sao biết?" Ta oan uổng liếc nàng một cái: "Đó là đao pháp gì? Không phải chưởng pháp sao?"
Mặc dù ta tinh thông rất nhiều nội công của các môn phái, thế nhưng vừa nói đến võ công chiêu số ta liền không thông thạo. Hiện tại rõ ràng Đường Dịch đang dùng tay a.
Đao pháp? Ta có chút hoảng. . .
Bạch Liên ưỡn ngực, áo trắng dán sát vào người, hiện lên một đường cong âm nhu đẹp đẽ. Dường như nàng chưa nhận ra, bắp đùi thon dài tròn trịa tiến lên trước một bước, ra vẻ làm thầy thiên hạ.
"Hắn vận chưởng thành đao, sử dụng đao chiêu chính cống. Bộ đao pháp này gọi là Hồng Tụ Thần Đao, truyền lại từ một trong Bạch Vương thất quan Tương Tư hạp bộ Thị. Tinh diệu ở chỗ kình lực cùng đao pháp phân làm hai phần, tương hỗ là trong ngoài. Tương Tư hạp đao pháp có bốn mấu chốt lừng danh võ lâm, ngươi có biết không?"
"Ách, ta. . ."
Bạch Liên xem thường ta bĩu môi: "Bốn bí quyết của Hồng Tụ Thần Đao, đao nhanh mà kình chậm, đao chậm mà thế trầm, đao trầm mà lực loạn, đao loạn mà khí ngưng. Làm cho địch nhân không biết làm thế nào. Ngươi suy nghĩ một chút nếu như đao đã đến cổ, nhưng kình lực lại chậm rãi đến, ngươi muốn lưu lực đối phó, hay là nhanh chóng ngăn đao?"
"Cái này sao. . ."
Bạch Liên lão sư ngắt lời nói: "Chỉ sợ trong lúc nhất thời khó mà nghĩ rõ ràng? Huống chi thời điểm động thủ cực kỳ nguy cấp, càng khó mà ứng phó. Cho nên đại đa số người đột nhiên gặp phải chiêu 'Thay mận đổi đào' này, thường thường đều chỉ có thể bị giết lùi. Đường Dịch dùng chiêu này mạch lạc rõ ràng, minh ám phân chia rõ ràng, trong một chiêu bao gồm bộ Thị đao pháp tứ đại bí quyết, có thể nói kỳ diệu tới đỉnh cao. Thế hệ này của Tương Tư hạp nhân tài điêu linh, chỉ sợ ngay cả truyền nhân đích truyền của bộ Thị cũng không có cách nào dùng tay chém ra đao này. Đường Dịch này có họ hàng với Tương Tư hạp không? Cũng không đúng a, vừa rồi hắn dùng võ công của Bắc Hải Minh Kính cung."
Ta không nghe nữa, lấy ra một bao hạt dưa thoải mái đập.
Bạch tổng quản nhíu mày nói: "Uy, ta nói ngươi có nghe không?"
"Mặc dù ta nghe không hiểu, nhưng tóm lại là rất lợi hại phải không."
Bạch Liên ra vẻ 'Đồ đần không thể dạy' trừng mắt nhìn ta rồi tập trung tinh thần vào lôi đài. Nhưng lại thấy một màn càng làm cho người ta kinh ngạc.
Thiết Hàn Y cũng không muốn đối thủ của mình thua buồn cười như vậy, nhưng người đứng quá xa, rõ ràng muốn cứu mà không được.
Nhưng đúng lúc này một màn kinh ngạc đến ngây người phát sinh.
Đột nhiên một trận cuồng phong nổi lên, trong hoàng thành bốn bề tường cao đình sâu, từ trước đến nay luôn chắn được gió lớn. Nhưng không biết vì sao lúc này lại nổi lên một trận gió mạnh.
Thân thể đang rơi xuống của Đường Dịch tựa như được người nâng lên, đột nhiên bay lên một thước, ngoại nhân không nhìn ra được, nhưng thế rơi của Đường Dịch lại bởi vì trận này gió mà ngừng lại.
Vị trí lúc đầu của Đường Dịch là cước hướng lôi đài, đầu hướng khán đài. Hắn nắm thời cơ mượn lực gió mạnh, hai chân liên tục đạp giữa trời, cải biến vị trí của mình, tiếp theo uyên ương liên hoàn tổng cộng đá mười sáu thoái, miễn cưỡng quay một vòng trên không trung, biến thành đầu hướng lôi đài. Kỳ Lân Tí của Đường Dịch vươn ra, nắm chặt mấy cây cự mộc làm cột chống, tay kia thi triển thủ pháp khéo léo, du tẩu giữa mấy cây cự mộc. Lại hổ vồ một cái, rốt cuộc trở về chiến trường.
Thấy thế quần chúng vây xem huyên náo không dứt, sợ hãi thán phục trời trợ giúp kẻ này.
Đó đương nhiên không phải lão thiên hỗ trợ, là ta ở chỗ này dùng Xuân Phong Dạ Vũ Thần Công quạt gió mà thôi. Đường Dịch thua hay thắng thì hắn đều không sao, nhưng ta không muốn mất tiểu Minh Minh a!
Đường Dịch cảm kích liếc nhìn ta, ta trả hắn một ánh mắt kiên định. Trong chốc lát, tình huynh đệ rõ ràng trong lòng.
Đường Dịch làm thủ thế mời với Thiết Hàn Y.
Thiết Hàn Y lại không động một bước, liếc hắn nói: "Vừa rồi ngươi khẩn cấp vận công, tốn lực không ít. Thiết Hàn Y Ta không chiếm tiện nghi của người, ngươi cứ nghỉ ngơi, đến trạng thái vạn toàn lại nói."
Đường Dịch lại thản nhiên nói: "Cần người nhường, còn xứng gọi tiểu bá vương sao?"
A a a! ! Ta cứu Đường Dịch một lần, hắn chịu tự nhận tiểu bá vương a!
Vừa nói xong tiểu bá vương đẩy ra một chưởng, trong phạm vi ba thước quanh nơi chưởng lực lan đến, nhiệt độ không khí bỗng nhiên tăng cao, vừa ra tay đã là Huyết Dương Chân Khí sở thuộc.
Thiết Hàn Y quát: "Cuồng vọng!" Đưa tay chính là một chưởng.
Thiết Hàn Y danh xưng Thiết Huyết Hàn Y, ngoại trừ ngạnh công hơn người, thiết chưởng công phu cũng là nhất tuyệt. Ngày đó hắn cứng đối cứng với Long Tại Thiên, chưởng lực của Long Tại Thiên mạnh mẽ như thế, vậy mà thua hắn một chiêu. Có thể thấy được công phu thiết chưởng của hắn tinh xảo đến mức nào.
Gương mặt trắng như tuyết của Bạch Liên đến gần, nàng hơi kiễng chân lên kề tai ta nói nhỏ: "Ngươi xem Đường Dịch của các ngươi, quả thực cuồng vọng không biên giới. Thiết Hàn Y võ công há lại dễ cản. Thật không ngờ hắn khinh cuồng như thế, ngay cả nghỉ ngơi cũng không cần." Hơi thở của nàng ấm áp, làm cho tâm ta có chút ngứa.
Ta hơi lim dim mắt: "Vậy cũng không chính xác. Tuy Đường Dịch của chúng ta kém thông minh, nhưng không phải đồ đần."
Thiết Hàn Y một chưởng vỗ ra, lại không tiếp được nửa điểm chưởng lực. Tựa như ra chưởng vào không khí. Đang kinh ngạc, lại thấy Đường Dịch thu hồi một chưởng vừa công ra, chân không ngừng chút nào, trượt đến bên người hắn, một chưởng khác nhanh tuyệt vô luân đánh úp về phía đại huyệt sau lưng hắn.
Cho dù Thiết Hàn Y thấy nhiều biết rộng, cũng không nghĩ tới cao thủ thiếu niên này biến chiêu nhanh như vậy. Lúc này chuyển động bàn tay, khuếch trương chưởng lực xoay chuyển thành một màng mỏng. Muốn làm cho Đường Dịch công không vào.
Nhưng tay Đường Dịch đánh được một nửa, chưởng biến chỉ pháp, luân chuyển như hoa, hư điểm ba độ, Huyết Dương Chân Khí tập trung thành một chùm, không tới ba lần liền đánh tan chưởng kình của Thiết Hàn Y.
Thiết Hàn Y kinh hô một tiếng: "Minh Kính cung Luân Hoa Chỉ Pháp!"
Võ công chiêu số các môn các phái, nếu như không liên quan đến nội công thì ta không nhận ra được toàn bộ, chẳng qua hình như chiêu này là võ công của Bắc Hải Minh Kính cung.
Bạch Liên hơi kinh ngạc: "Minh Kính cung Luân Hoa Chỉ, không ngờ hắn mới tuổi như vậy, đã có thể học vào tay. Đây chính là bí mật bất truyền của Minh Kính cung, bình thường người luyện thành tối thiểu cũng đã cuối ba mươi đầu bốn mươi tuổi."
Ta đắc chí: "Điều này cho thấy tiểu bá vương nhà ta thiên phú cao a."
Bạch Liên lại hừ nói: "Vậy cũng chưa chắc, Thiết Hàn Y há lại dễ dàng thu thập như thế."
Thiết Hàn Y dồn khí đan điền, trên dưới quanh người tối sầm lại, trông như dùng một lớp mây đen làm áo giáp. Ngạnh công của hắn là do luyện thiết chưởng công phu đến toàn thân tạo thành, cho nên một khi vận khí da dẻ toàn thân đều hiện ra ám thiết chi sắc, như một bộ áo giáp hình người, do đó gọi là Thiết Huyết Hàn Y. Khi hắn tiến vào trạng thái này, toàn thân sẽ đao thương bất nhập, không sợ đao kiếm quyền cước. Cho nên ngạnh khí công này cũng là công phu áp đáy hòm của Thiết Hàn Y.
Điều này nói rõ Đường Dịch rất gây uy hiếp với hắn, ngay cả bản thân hắn cũng không nghĩ tới phải lấy bản lĩnh thật sự ra nhanh như vậy.
Trải qua hàn y tráo thể, công phu thiết chưởng của hai tay cũng đại tăng uy lực. Huống chi hắn chỉ cần tiến công không cần phòng ngự, uy lực có thể nói là không chỉ lớn gấp đôi.
Sắc mặt Đường Dịch trầm tĩnh, không sợ ngạnh công của đối phương chút nào. Tay phải thu hồi, tay trái vận chưởng như đao ứng thủ mà ra, kình lực trên tay như ánh đuốc trong gió không ngừng phun ra nuốt vào, cổ tay chiêu số nhanh như gió táp, nhưng lại gọn gàng làm cho người ta kinh ngạc. Một minh một ám, kình lực cùng chiêu số phân thành hai phần, nhưng lại trật tự rõ ràng, chiêu số tuyệt diệu quả thật hiếm thấy.
Bạch Liên thấy thế mắt đẹp trợn to: "Hồng Tụ Thần Đao! Là bí truyền đao pháp của Giang Nam Tương Tư hạp bộ Thị!" Nói xong thở phì phò trợn trắng mắt nhìn ta: "Ngươi đã sớm biết có phải không?"
"Ta làm sao biết?" Ta oan uổng liếc nàng một cái: "Đó là đao pháp gì? Không phải chưởng pháp sao?"
Mặc dù ta tinh thông rất nhiều nội công của các môn phái, thế nhưng vừa nói đến võ công chiêu số ta liền không thông thạo. Hiện tại rõ ràng Đường Dịch đang dùng tay a.
Đao pháp? Ta có chút hoảng. . .
Bạch Liên ưỡn ngực, áo trắng dán sát vào người, hiện lên một đường cong âm nhu đẹp đẽ. Dường như nàng chưa nhận ra, bắp đùi thon dài tròn trịa tiến lên trước một bước, ra vẻ làm thầy thiên hạ.
"Hắn vận chưởng thành đao, sử dụng đao chiêu chính cống. Bộ đao pháp này gọi là Hồng Tụ Thần Đao, truyền lại từ một trong Bạch Vương thất quan Tương Tư hạp bộ Thị. Tinh diệu ở chỗ kình lực cùng đao pháp phân làm hai phần, tương hỗ là trong ngoài. Tương Tư hạp đao pháp có bốn mấu chốt lừng danh võ lâm, ngươi có biết không?"
"Ách, ta. . ."
Bạch Liên xem thường ta bĩu môi: "Bốn bí quyết của Hồng Tụ Thần Đao, đao nhanh mà kình chậm, đao chậm mà thế trầm, đao trầm mà lực loạn, đao loạn mà khí ngưng. Làm cho địch nhân không biết làm thế nào. Ngươi suy nghĩ một chút nếu như đao đã đến cổ, nhưng kình lực lại chậm rãi đến, ngươi muốn lưu lực đối phó, hay là nhanh chóng ngăn đao?"
"Cái này sao. . ."
Bạch Liên lão sư ngắt lời nói: "Chỉ sợ trong lúc nhất thời khó mà nghĩ rõ ràng? Huống chi thời điểm động thủ cực kỳ nguy cấp, càng khó mà ứng phó. Cho nên đại đa số người đột nhiên gặp phải chiêu 'Thay mận đổi đào' này, thường thường đều chỉ có thể bị giết lùi. Đường Dịch dùng chiêu này mạch lạc rõ ràng, minh ám phân chia rõ ràng, trong một chiêu bao gồm bộ Thị đao pháp tứ đại bí quyết, có thể nói kỳ diệu tới đỉnh cao. Thế hệ này của Tương Tư hạp nhân tài điêu linh, chỉ sợ ngay cả truyền nhân đích truyền của bộ Thị cũng không có cách nào dùng tay chém ra đao này. Đường Dịch này có họ hàng với Tương Tư hạp không? Cũng không đúng a, vừa rồi hắn dùng võ công của Bắc Hải Minh Kính cung."
Ta không nghe nữa, lấy ra một bao hạt dưa thoải mái đập.
Bạch tổng quản nhíu mày nói: "Uy, ta nói ngươi có nghe không?"
"Mặc dù ta nghe không hiểu, nhưng tóm lại là rất lợi hại phải không."
Bạch Liên ra vẻ 'Đồ đần không thể dạy' trừng mắt nhìn ta rồi tập trung tinh thần vào lôi đài. Nhưng lại thấy một màn càng làm cho người ta kinh ngạc.