[Edit] Võ Lâm Chi Vương Thoái Ẩn Sinh Hoạt
Chương 97 : Tiểu bá vương chế bá toàn trường
Ngày đăng: 12:33 01/08/19
Không lâu trước.
Trong lúc Bạch Liên đang câu được câu mất tranh cãi với Minh Phi Chân.
Đường Dịch cùng Thiết Hàn Y cũng vừa kịch đấu vừa nói chuyện.
Chưởng kình của Thiết Hàn Y vừa bị một vòng Luân Hoa Chỉ Pháp của Đường Dịch phá, lui về phía sau nửa bước. Đường Dịch đuổi theo một thoái, lại bị Thiết Hàn Y nghiêng người tránh được.
Thiết Hàn Y vừa hết kinh ngạc lập tức cười to: "Đường lão đệ, chỉ pháp này của ngươi không tệ! Nhưng lại không thể sử dụng bằng hai tay, linh hoạt có thừa, trầm ổn không đủ. Nếu như ngươi nghĩ nhất tâm nhị dụng liền có thể đánh bại Thiết mỗ, không bằng hiện tại liền đầu hàng!"
Mắt hổ của Thiết Hàn Y tinh quang lóe lên, thân thể đứng vững, bất động như núi. Hai tay phát động thiết chưởng, kình lực như nước thủy triều, nội lực phụ trên lòng bàn tay ngưng trọng hơn xa chưởng pháp cùng chỉ pháp nhanh như gió của Đường Dịch, đương nhiên lực đạo cũng lớn hơn mấy lần.
Ban đầu Thiết Hàn Y không muốn chiếm tiện nghi của Đường Dịch, chỉ dùng sáu thành công lực. Để cho Đường Dịch hao phí nội lực ngay từ đầu có cơ hội dưỡng sức. Nhưng bản thân Huyết Dương Chân Khí của Đường Dịch không dễ vận dụng, cần thời gian để làm nóng người, hắn từ dưới lôi đài trở về trái lại có tác dụng làm nóng người, cuối cùng không tiêu hao bao nhiêu nội lực.
Thiết Hàn Y đánh tới bây giờ mới phát hiện Đường Dịch căn bản tinh thần sáng láng, nội khí hùng hậu cho nên cũng không lưu lực nữa.
Dưới lôi đài liền có người hô: "Thiết chưởng chưởng lực mạnh thật!"
Thiết Hàn Y đánh ra một chưởng, chấn cho lôi đài lung lay, bụi bay tán loạn, nơi chưởng phong đến, một cơn lốc xoáy lao theo. Đường Dịch dùng Luân Hoa Chỉ lần nữa, lại không thể điểm phá chưởng lực của hắn, đành phải hơi lui lại, nghiêng người tránh đi.
Đây là đấu pháp dốc hết toàn lực của Thiết Hàn Y, lại có hiệu quả khác thường. Chưởng pháp của Thiết Hàn Y trông như vụng về kỳ thực rất nhanh nhẹn, chưởng lực như sấm sét mùa xuân, lập tức kéo lại ưu thế nho nhỏ Đường Dịch mới lấy được, còn bức hắn lui lại không ít. Hai người lại bắt đầu giằng co, nhưng khác hoàn toàn với lúc đầu giấu giếm cơ phong, lúc này thế cục thay đổi trong nháy mắt, sơ ý một chút cũng có thể thua cả tràng luận võ.
Thiết Hàn Y cười nói: "Hiện tại thế nào!"
Nhưng vừa tiến lên một bước, chợt thấy không khí xung quanh đột biến, khô nóng vô cùng, phảng phất một bước này là từ trên lôi đài ở hoàng thành bước vào đại mạc bão cát gió nóng bức nhân, cơ hồ nghi ngờ thời không bị sai, không khỏi dừng chân lại. Ngay trong nháy mắt này, bóng đen nổi lên, Đường Dịch giống như một thanh đoạn kim lợi nhận, xé mở bão cát đại mạc, từ trong ảo giác xuyên qua đại mạc phi thân mà đến. Hóa tay thành đao, vô cùng mạnh mẽ một đao từ trên chém xuống!
Đây mới là chỗ diệu dụng của Huyết Dương Chân Khí. Thiết Hàn Y đứng vững bất động, Đường Dịch lại là tả hữu công nhanh, thuận đường lấy Huyết Dương Chân Khí toàn thân cải biến nhiệt độ không khí bốn phía. Chính là để Thiết Hàn Y sinh lòng kinh ngạc, làm cho hắn phân tâm trong nháy mắt.
Tình huống chiến đấu có thể thiên biến vạn hóa, bất kỳ một cái lỡ tay nào cũng là trí mạng. Hai người đối chiến, chẳng những phải xem võ công hai người thế nào, còn phải xem hai người vận dụng trí tuệ lúc chiến đấu như thế nào.
Thiết Hàn Y vô luận là kinh nghiệm hay võ công có lẽ đều cao minh hơn Đường Dịch, nhưng luận đến thiên phú chiến đấu, trái lại không bằng người trẻ tuổi tài hoa hơn người này. Lúc này Đường Dịch, cho dù trong mắt Thiết Hàn Y, hay là trong mắt bất kỳ người nào, cũng đều là tỏa sáng chói mắt.
Cơ hồ ngay cả bản thân Đường Dịch cũng cho rằng trận này mình đã thắng, thủ đao lực phách hoa sơn, trùng điệp chém vào bả vai Thiết Hàn Y. Một đao này hắn lấy từ một môn phái có tiếng tăm của võ lâm phương bắc - - Đoạn Đao môn, đao pháp không nhiều hoa xảo, chỉ dựa vào khí thế cùng thủ pháp nhất đao lưỡng đoạn.
Được Huyết Dương Chân Khí của Đường Dịch quán chú, thủ đao này uy lực không thua gì cương đao, có thể tước kim đoạn thiết. Nhưng lúc chạm phải bả vai Thiết Hàn Y lại phát ra một tiếng 'Keng' của kim thiết giao kích! Chấn cho màng nhĩ đau nhức.
Toàn thân Thiết Hàn Y được bao phủ một tầng chân khí như ám thiết, ngay cả làn da cũng thành thiết sắc. Phảng phất cả người đúc từ tinh thiết.
Thiết Hàn Y cười nói: "Đường lão đệ, ngươi rất thông minh. Nhưng lại quá coi thường Thiết Hàn Y ta. Chiêu số này có thể dùng một lần, nhưng không dùng được lần thứ hai!" Thiết Hàn Y lại lần nữa phát động thiết chưởng công phu. Sau khi hắn dùng 'Hàn Y Tráo Thể', chưởng lực tăng thêm một bậc. Chưởng này vừa đánh ra, xu thế càng thêm doạ người! Không bao lâu sau đánh cho Đường Dịch vướng trái vướng phải, đành phải liên tục né tránh. Dần dần bức hắn không thở nổi.
Đường Dịch thầm nghĩ: Khó trách năm đó hắn đánh bại Long Tại Thiên, chỉ chưởng lực đã hùng hậu hơn Long Tại Thiên nhiều.
Đường Dịch tự biết công lực của mình tuyệt đối không bằng thiết chưởng như liệt đào này, vội vàng dùng đến tay phải, tay trái lại lần nữa vận chưởng thành đao.
Chính là đao chiêu Bạch Liên khen không dứt miệng - - một chiêu 'Thay mận đổi đào' của Hồng Tụ Thần Đao. Đao pháp thần diệu, dẫn nhân trí thắng.
Thiết Hàn Y vận lên ngạnh công hộ thân, theo lý thuyết đã không sợ Đường Dịch công kích. Thế nhưng Đường Dịch vừa vận lên Hồng Tụ Thần Đao, tinh thần võ si của Thiết Hàn Y liền nổi lên. Thế mà muốn nhìn hết đường đao pháp này, tay không khỏi hơi chậm lại. Đường Dịch đang bị bức cho không thở nổi, lúc này mới có thể hồi khí.
Thủ đao trái y nguyên dùng Hồng Tụ Thần Đao, trong lòng hắn đã tính toán chiêu thức khác.
Thiết Hàn Y nhìn chiêu này, không khỏi thở dài: "Hay cho một chiêu thay mận đổi đào. Võ công của ngươi rất tốt, nhất là công phu hai tay. Ta chưa từng thấy ai có thể luyện công phu tay đến thuần thục như vậy. Vừa rồi tay ngươi hóa quyền chưởng đao kiếm, đều có thể sử dụng uy lực vốn có, điểm này trên giang hồ rất ít người có thể làm được. Tối thiểu trong triều hiện nay, không ai có thể làm được.
Thiết Hàn Y bùi ngùi nói: "Nhưng vì sao ngươi lại vội vàng như thế? Tháng này ở kinh thành ngươi liên tục đánh võ quán, gây thù hằn vô số. Lại trở mặt với Kỳ Lân vệ, ngươi có biết làm như vậy không có chỗ tốt với tiền đồ của ngươi không?"
Thiết Hàn Y vừa nói vừa tiếp tục lấy thiết chưởng công phu hóa giải Hồng Tụ đao pháp. Hắn có Hàn Y Tráo Thể, gần như không sợ bất kỳ thế công nào, nếu không phải Hồng Tụ Thần Đao đao pháp kỳ diệu làm cho hắn hứng thú, hắn đã có thể thuận thế thủ thắng trong hai mươi chiêu.
Đường Dịch đau khổ chèo chống, không nói một lời.
Thiết Hàn Y nói: "Ta không phải tự đề cử mình. Mà là muốn giới thiệu ngươi cho Thiên Hồ cao thủ đệ nhất Quân Vương trắc ta."
Hai chữ Thiên Hồ vừa lọt vào tai, tim Đường Dịch không khỏi đập nhanh một hồi, hiển nhiên không thể không để ý đến lực uy hiếp phía sau cái tên này.
"Ngươi phải biết người có thể lấy thú làm tên trên Lục Phiến Thần Cơ Bảng đại biểu cho cái gì. Giống như người sáng tạo Lục Phiến môn ngươi Phi Ngư cùng tổ kiến Quân Vương trắc Ứng Long." Thiết Hàn Y hơi thu tay lại, để Đường Dịch có thể thở dốc trong nháy mắt, con mắt nhìn thẳng Đường Dịch, gằn từng chữ một: "Hắn, là vô địch thiên hạ."
". . ." Đường Dịch thu tay lại, từ lúc bắt đầu hắn vẫn trầm mặc không nói, bây giờ đột nhiên mở miệng: "Ta từ nhỏ vô luận võ công gì đều học rất nhanh, công phu cũng biết rất nhiều. Tự vấn võ công không kém, trong kinh thành chỉ có Tiềm Long Thập Thất Sĩ cùng Tuyệt Phong tam nhân mới là đối thủ của ta. Nhưng một tháng trước, trong thành Nam Kinh, ta thảm bại."
Đường Dịch đối mắt với Thiết Hàn Y, trong mắt tinh quang lóe lên, một bước không nhường: 'Trước khi ta đánh bại quái vật kia, không ai có thể dao động ta."
Nói xong tay trái lại bắt đầu động, vẫn là kình chiêu Hồng Tụ Thần Đao.
Thiết Hàn Y vẫn lấy công phu thiết chưởng ứng đối như trước, nhưng không ngờ Hồng Tụ Thần Đao của Đường Dịch dùng được một nửa, lại thu tay phải về, biến thủ thành chỉ, bắn vào ngực trái Thiết Hàn Y như bắn tên. Kình phong mạnh mẽ như kình tiễn dùng thiết thai đại cung bắn ra.
Bạch Liên vừa vặn thấy một màn này.
Một chỉ như lợi tiễn kia bay đi, chạm vào Hàn Y Tráo Thể của Thiết Hàn Y, phát ra một tiếng phanh, như túi đang phồng to bị một kiếm đâm rách.
Giữa sân lập tức liền có cao thủ hô lên.
"Là Xạ Dương Kiếm!"
Ngạnh công của Thiết Hàn Y dựa cả vào vận chân khí khắp toàn thân. Phàm là người tu luyện ngạnh công, sợ nhất chính là cao thủ nội gia điểm huyệt tiệt mạch. Ngạnh công tu vi của Thiết Hàn Y có cao hơn nữa cũng không thể nào trốn tránh quy luật này. Xạ Dương Kiếm chính là võ công có thể cắt đứt chân khí như vậy.
Quả nhiên ngực Thiết Hàn Y trúng chỉ, nhất thời khí tức cứng lại, một chỗ trên thân lộ ra sơ hở.
Thiết Hàn Y thầm nghĩ: Cho dù ngươi có tiệt mạch kiếm pháp, cũng không thể nào biết được sơ hở ở đâu trên người ta. Thời gian tác dụng của Xạ Dương Kiếm khí này chỉ là mấy tức, có ích lợi gì? Chẳng lẽ ngươi còn có thể đánh khắp người ta sao?
Trong lòng vừa nghĩ xong, đã thấy khuôn mặt lãnh đạm như băng của Đường Dịch lộ ra một nụ cười nhàn nhạt.
Đường Dịch thản nhiên nói: "Ta có thể."
Thiết Hàn Y lạnh cả tim, minh bạch đại sự không ổn.
Chuyện phát sinh kế tiếp, làm cho chính Bạch Liên cũng ngạc nhiên trợn mắt hốc mồm.
Hai tay Đường Dịch phảng phất có thể thiên biến vạn hóa trong chớp mắt.
Phảng phất hàng ngàn hàng vạn phi điểu cùng nhau tiến lên bao vây Thiết Hàn Y. Trước đó mỗi một chiêu, mỗi một thức của Đường Dịch đều xuất danh gia đã làm cho người giật mình không thôi, lúc này lại là hoàn toàn hòa thành một lò.
Đường Dịch tả hữu đổi chiêu, chưởng pháp, chỉ pháp, đao pháp, kiếm pháp, quyền pháp, không lặp lại dù chỉ một lần, không đến mấy tức liền đánh khắp toàn thân Thiết Hàn Y.
"Tìm được."
Lời còn chưa dứt, tay phải kiếm chỉ mới đâm trúng, tay trái liền vạch một vòng tròn, thủ đao đã thành hổ trảo, gào thét sinh phong, bất thiên bất ỷ chộp vào phần bụng bên trái lộ ra sơ hở của Thiết Hàn Y.
Thiết Hàn Y không thể tin nhìn một trảo này, dưới đài Bạch Liên duyên dáng kêu to: "U Linh Hổ Trảo!"
Nội lực của Đường Dịch vô pháp một trảo phá vỡ khí ngạnh công của Thiết Hàn Y, nhưng lại có thể ném hắn ra khỏi lôi đài.
Sấm dậy đất bằng, Đường Dịch hét lớn một tiếng, nâng thân thể giống như tháp sắt của Thiết Hàn Y lên, như ném như cự thạch ném ra ngoài. Khí tức toàn thân Thiết Hàn Y tắc nghẽn, không thể động đậy, Đường Dịch nắm cực chuẩn, đến khi Thiết Hàn Y cách mặt đất một trượng mới khôi phục năng lực hoạt động. Thiết Hàn Y xoay người một cái đứng vững, không bị mất mặt.
Thiết Hàn Y vừa bực mình vừa buồn cười, hắn không nghĩ tới mình lại bị nghiên cứu thấu triệt như thế, Đường Dịch tiểu tử này quả nhiên là có chuẩn bị mà đến.
Đường Dịch đi đến bên lôi đài, ở trên cao nhìn xuống Thiết Hàn Y, bỗng nhiên cười một tiếng.
"May mắn, trên đời này quái vật cũng không nhiều như vậy."
Thiết Hàn Y yên lặng, đành phải cười khổ.
Phía sau trọng tài thái giám hô: "Bên thắng —— Lục Phiến môn, Đường Dịch! !"
Đường Dịch thổn thức nhìn trời xanh, thấp giọng lầu bầu một câu: "Không phải Lục Phiến môn tiểu bá vương sao?" Trong đôi mắt anh tuấn kia lộ ra một chút tịch mịch.
"Làm tốt lắm!"
Dưới đài Minh Phi Chân giơ ngón tay cái, Đường Dịch chỉ cười lại một tiếng.
Nhưng kết quả trận chiến này vừa được tuyên bố, bỗng nhiên lôi đài bên kia xôn xao một mảnh, dường như có cuộc so tài đỉnh cấp sắp bắt đầu.
Chỉ nghe thanh âm của trọng tài thái giám bên kia mơ hồ lộ ra kích động, cố đè nén tâm tình hưng phấn, hô: "Kỳ Lân vệ Doãn Nhất Huyền, đối chiến —— Lục Phiến môn Tô Hiểu!"
Trong lúc Bạch Liên đang câu được câu mất tranh cãi với Minh Phi Chân.
Đường Dịch cùng Thiết Hàn Y cũng vừa kịch đấu vừa nói chuyện.
Chưởng kình của Thiết Hàn Y vừa bị một vòng Luân Hoa Chỉ Pháp của Đường Dịch phá, lui về phía sau nửa bước. Đường Dịch đuổi theo một thoái, lại bị Thiết Hàn Y nghiêng người tránh được.
Thiết Hàn Y vừa hết kinh ngạc lập tức cười to: "Đường lão đệ, chỉ pháp này của ngươi không tệ! Nhưng lại không thể sử dụng bằng hai tay, linh hoạt có thừa, trầm ổn không đủ. Nếu như ngươi nghĩ nhất tâm nhị dụng liền có thể đánh bại Thiết mỗ, không bằng hiện tại liền đầu hàng!"
Mắt hổ của Thiết Hàn Y tinh quang lóe lên, thân thể đứng vững, bất động như núi. Hai tay phát động thiết chưởng, kình lực như nước thủy triều, nội lực phụ trên lòng bàn tay ngưng trọng hơn xa chưởng pháp cùng chỉ pháp nhanh như gió của Đường Dịch, đương nhiên lực đạo cũng lớn hơn mấy lần.
Ban đầu Thiết Hàn Y không muốn chiếm tiện nghi của Đường Dịch, chỉ dùng sáu thành công lực. Để cho Đường Dịch hao phí nội lực ngay từ đầu có cơ hội dưỡng sức. Nhưng bản thân Huyết Dương Chân Khí của Đường Dịch không dễ vận dụng, cần thời gian để làm nóng người, hắn từ dưới lôi đài trở về trái lại có tác dụng làm nóng người, cuối cùng không tiêu hao bao nhiêu nội lực.
Thiết Hàn Y đánh tới bây giờ mới phát hiện Đường Dịch căn bản tinh thần sáng láng, nội khí hùng hậu cho nên cũng không lưu lực nữa.
Dưới lôi đài liền có người hô: "Thiết chưởng chưởng lực mạnh thật!"
Thiết Hàn Y đánh ra một chưởng, chấn cho lôi đài lung lay, bụi bay tán loạn, nơi chưởng phong đến, một cơn lốc xoáy lao theo. Đường Dịch dùng Luân Hoa Chỉ lần nữa, lại không thể điểm phá chưởng lực của hắn, đành phải hơi lui lại, nghiêng người tránh đi.
Đây là đấu pháp dốc hết toàn lực của Thiết Hàn Y, lại có hiệu quả khác thường. Chưởng pháp của Thiết Hàn Y trông như vụng về kỳ thực rất nhanh nhẹn, chưởng lực như sấm sét mùa xuân, lập tức kéo lại ưu thế nho nhỏ Đường Dịch mới lấy được, còn bức hắn lui lại không ít. Hai người lại bắt đầu giằng co, nhưng khác hoàn toàn với lúc đầu giấu giếm cơ phong, lúc này thế cục thay đổi trong nháy mắt, sơ ý một chút cũng có thể thua cả tràng luận võ.
Thiết Hàn Y cười nói: "Hiện tại thế nào!"
Nhưng vừa tiến lên một bước, chợt thấy không khí xung quanh đột biến, khô nóng vô cùng, phảng phất một bước này là từ trên lôi đài ở hoàng thành bước vào đại mạc bão cát gió nóng bức nhân, cơ hồ nghi ngờ thời không bị sai, không khỏi dừng chân lại. Ngay trong nháy mắt này, bóng đen nổi lên, Đường Dịch giống như một thanh đoạn kim lợi nhận, xé mở bão cát đại mạc, từ trong ảo giác xuyên qua đại mạc phi thân mà đến. Hóa tay thành đao, vô cùng mạnh mẽ một đao từ trên chém xuống!
Đây mới là chỗ diệu dụng của Huyết Dương Chân Khí. Thiết Hàn Y đứng vững bất động, Đường Dịch lại là tả hữu công nhanh, thuận đường lấy Huyết Dương Chân Khí toàn thân cải biến nhiệt độ không khí bốn phía. Chính là để Thiết Hàn Y sinh lòng kinh ngạc, làm cho hắn phân tâm trong nháy mắt.
Tình huống chiến đấu có thể thiên biến vạn hóa, bất kỳ một cái lỡ tay nào cũng là trí mạng. Hai người đối chiến, chẳng những phải xem võ công hai người thế nào, còn phải xem hai người vận dụng trí tuệ lúc chiến đấu như thế nào.
Thiết Hàn Y vô luận là kinh nghiệm hay võ công có lẽ đều cao minh hơn Đường Dịch, nhưng luận đến thiên phú chiến đấu, trái lại không bằng người trẻ tuổi tài hoa hơn người này. Lúc này Đường Dịch, cho dù trong mắt Thiết Hàn Y, hay là trong mắt bất kỳ người nào, cũng đều là tỏa sáng chói mắt.
Cơ hồ ngay cả bản thân Đường Dịch cũng cho rằng trận này mình đã thắng, thủ đao lực phách hoa sơn, trùng điệp chém vào bả vai Thiết Hàn Y. Một đao này hắn lấy từ một môn phái có tiếng tăm của võ lâm phương bắc - - Đoạn Đao môn, đao pháp không nhiều hoa xảo, chỉ dựa vào khí thế cùng thủ pháp nhất đao lưỡng đoạn.
Được Huyết Dương Chân Khí của Đường Dịch quán chú, thủ đao này uy lực không thua gì cương đao, có thể tước kim đoạn thiết. Nhưng lúc chạm phải bả vai Thiết Hàn Y lại phát ra một tiếng 'Keng' của kim thiết giao kích! Chấn cho màng nhĩ đau nhức.
Toàn thân Thiết Hàn Y được bao phủ một tầng chân khí như ám thiết, ngay cả làn da cũng thành thiết sắc. Phảng phất cả người đúc từ tinh thiết.
Thiết Hàn Y cười nói: "Đường lão đệ, ngươi rất thông minh. Nhưng lại quá coi thường Thiết Hàn Y ta. Chiêu số này có thể dùng một lần, nhưng không dùng được lần thứ hai!" Thiết Hàn Y lại lần nữa phát động thiết chưởng công phu. Sau khi hắn dùng 'Hàn Y Tráo Thể', chưởng lực tăng thêm một bậc. Chưởng này vừa đánh ra, xu thế càng thêm doạ người! Không bao lâu sau đánh cho Đường Dịch vướng trái vướng phải, đành phải liên tục né tránh. Dần dần bức hắn không thở nổi.
Đường Dịch thầm nghĩ: Khó trách năm đó hắn đánh bại Long Tại Thiên, chỉ chưởng lực đã hùng hậu hơn Long Tại Thiên nhiều.
Đường Dịch tự biết công lực của mình tuyệt đối không bằng thiết chưởng như liệt đào này, vội vàng dùng đến tay phải, tay trái lại lần nữa vận chưởng thành đao.
Chính là đao chiêu Bạch Liên khen không dứt miệng - - một chiêu 'Thay mận đổi đào' của Hồng Tụ Thần Đao. Đao pháp thần diệu, dẫn nhân trí thắng.
Thiết Hàn Y vận lên ngạnh công hộ thân, theo lý thuyết đã không sợ Đường Dịch công kích. Thế nhưng Đường Dịch vừa vận lên Hồng Tụ Thần Đao, tinh thần võ si của Thiết Hàn Y liền nổi lên. Thế mà muốn nhìn hết đường đao pháp này, tay không khỏi hơi chậm lại. Đường Dịch đang bị bức cho không thở nổi, lúc này mới có thể hồi khí.
Thủ đao trái y nguyên dùng Hồng Tụ Thần Đao, trong lòng hắn đã tính toán chiêu thức khác.
Thiết Hàn Y nhìn chiêu này, không khỏi thở dài: "Hay cho một chiêu thay mận đổi đào. Võ công của ngươi rất tốt, nhất là công phu hai tay. Ta chưa từng thấy ai có thể luyện công phu tay đến thuần thục như vậy. Vừa rồi tay ngươi hóa quyền chưởng đao kiếm, đều có thể sử dụng uy lực vốn có, điểm này trên giang hồ rất ít người có thể làm được. Tối thiểu trong triều hiện nay, không ai có thể làm được.
Thiết Hàn Y bùi ngùi nói: "Nhưng vì sao ngươi lại vội vàng như thế? Tháng này ở kinh thành ngươi liên tục đánh võ quán, gây thù hằn vô số. Lại trở mặt với Kỳ Lân vệ, ngươi có biết làm như vậy không có chỗ tốt với tiền đồ của ngươi không?"
Thiết Hàn Y vừa nói vừa tiếp tục lấy thiết chưởng công phu hóa giải Hồng Tụ đao pháp. Hắn có Hàn Y Tráo Thể, gần như không sợ bất kỳ thế công nào, nếu không phải Hồng Tụ Thần Đao đao pháp kỳ diệu làm cho hắn hứng thú, hắn đã có thể thuận thế thủ thắng trong hai mươi chiêu.
Đường Dịch đau khổ chèo chống, không nói một lời.
Thiết Hàn Y nói: "Ta không phải tự đề cử mình. Mà là muốn giới thiệu ngươi cho Thiên Hồ cao thủ đệ nhất Quân Vương trắc ta."
Hai chữ Thiên Hồ vừa lọt vào tai, tim Đường Dịch không khỏi đập nhanh một hồi, hiển nhiên không thể không để ý đến lực uy hiếp phía sau cái tên này.
"Ngươi phải biết người có thể lấy thú làm tên trên Lục Phiến Thần Cơ Bảng đại biểu cho cái gì. Giống như người sáng tạo Lục Phiến môn ngươi Phi Ngư cùng tổ kiến Quân Vương trắc Ứng Long." Thiết Hàn Y hơi thu tay lại, để Đường Dịch có thể thở dốc trong nháy mắt, con mắt nhìn thẳng Đường Dịch, gằn từng chữ một: "Hắn, là vô địch thiên hạ."
". . ." Đường Dịch thu tay lại, từ lúc bắt đầu hắn vẫn trầm mặc không nói, bây giờ đột nhiên mở miệng: "Ta từ nhỏ vô luận võ công gì đều học rất nhanh, công phu cũng biết rất nhiều. Tự vấn võ công không kém, trong kinh thành chỉ có Tiềm Long Thập Thất Sĩ cùng Tuyệt Phong tam nhân mới là đối thủ của ta. Nhưng một tháng trước, trong thành Nam Kinh, ta thảm bại."
Đường Dịch đối mắt với Thiết Hàn Y, trong mắt tinh quang lóe lên, một bước không nhường: 'Trước khi ta đánh bại quái vật kia, không ai có thể dao động ta."
Nói xong tay trái lại bắt đầu động, vẫn là kình chiêu Hồng Tụ Thần Đao.
Thiết Hàn Y vẫn lấy công phu thiết chưởng ứng đối như trước, nhưng không ngờ Hồng Tụ Thần Đao của Đường Dịch dùng được một nửa, lại thu tay phải về, biến thủ thành chỉ, bắn vào ngực trái Thiết Hàn Y như bắn tên. Kình phong mạnh mẽ như kình tiễn dùng thiết thai đại cung bắn ra.
Bạch Liên vừa vặn thấy một màn này.
Một chỉ như lợi tiễn kia bay đi, chạm vào Hàn Y Tráo Thể của Thiết Hàn Y, phát ra một tiếng phanh, như túi đang phồng to bị một kiếm đâm rách.
Giữa sân lập tức liền có cao thủ hô lên.
"Là Xạ Dương Kiếm!"
Ngạnh công của Thiết Hàn Y dựa cả vào vận chân khí khắp toàn thân. Phàm là người tu luyện ngạnh công, sợ nhất chính là cao thủ nội gia điểm huyệt tiệt mạch. Ngạnh công tu vi của Thiết Hàn Y có cao hơn nữa cũng không thể nào trốn tránh quy luật này. Xạ Dương Kiếm chính là võ công có thể cắt đứt chân khí như vậy.
Quả nhiên ngực Thiết Hàn Y trúng chỉ, nhất thời khí tức cứng lại, một chỗ trên thân lộ ra sơ hở.
Thiết Hàn Y thầm nghĩ: Cho dù ngươi có tiệt mạch kiếm pháp, cũng không thể nào biết được sơ hở ở đâu trên người ta. Thời gian tác dụng của Xạ Dương Kiếm khí này chỉ là mấy tức, có ích lợi gì? Chẳng lẽ ngươi còn có thể đánh khắp người ta sao?
Trong lòng vừa nghĩ xong, đã thấy khuôn mặt lãnh đạm như băng của Đường Dịch lộ ra một nụ cười nhàn nhạt.
Đường Dịch thản nhiên nói: "Ta có thể."
Thiết Hàn Y lạnh cả tim, minh bạch đại sự không ổn.
Chuyện phát sinh kế tiếp, làm cho chính Bạch Liên cũng ngạc nhiên trợn mắt hốc mồm.
Hai tay Đường Dịch phảng phất có thể thiên biến vạn hóa trong chớp mắt.
Phảng phất hàng ngàn hàng vạn phi điểu cùng nhau tiến lên bao vây Thiết Hàn Y. Trước đó mỗi một chiêu, mỗi một thức của Đường Dịch đều xuất danh gia đã làm cho người giật mình không thôi, lúc này lại là hoàn toàn hòa thành một lò.
Đường Dịch tả hữu đổi chiêu, chưởng pháp, chỉ pháp, đao pháp, kiếm pháp, quyền pháp, không lặp lại dù chỉ một lần, không đến mấy tức liền đánh khắp toàn thân Thiết Hàn Y.
"Tìm được."
Lời còn chưa dứt, tay phải kiếm chỉ mới đâm trúng, tay trái liền vạch một vòng tròn, thủ đao đã thành hổ trảo, gào thét sinh phong, bất thiên bất ỷ chộp vào phần bụng bên trái lộ ra sơ hở của Thiết Hàn Y.
Thiết Hàn Y không thể tin nhìn một trảo này, dưới đài Bạch Liên duyên dáng kêu to: "U Linh Hổ Trảo!"
Nội lực của Đường Dịch vô pháp một trảo phá vỡ khí ngạnh công của Thiết Hàn Y, nhưng lại có thể ném hắn ra khỏi lôi đài.
Sấm dậy đất bằng, Đường Dịch hét lớn một tiếng, nâng thân thể giống như tháp sắt của Thiết Hàn Y lên, như ném như cự thạch ném ra ngoài. Khí tức toàn thân Thiết Hàn Y tắc nghẽn, không thể động đậy, Đường Dịch nắm cực chuẩn, đến khi Thiết Hàn Y cách mặt đất một trượng mới khôi phục năng lực hoạt động. Thiết Hàn Y xoay người một cái đứng vững, không bị mất mặt.
Thiết Hàn Y vừa bực mình vừa buồn cười, hắn không nghĩ tới mình lại bị nghiên cứu thấu triệt như thế, Đường Dịch tiểu tử này quả nhiên là có chuẩn bị mà đến.
Đường Dịch đi đến bên lôi đài, ở trên cao nhìn xuống Thiết Hàn Y, bỗng nhiên cười một tiếng.
"May mắn, trên đời này quái vật cũng không nhiều như vậy."
Thiết Hàn Y yên lặng, đành phải cười khổ.
Phía sau trọng tài thái giám hô: "Bên thắng —— Lục Phiến môn, Đường Dịch! !"
Đường Dịch thổn thức nhìn trời xanh, thấp giọng lầu bầu một câu: "Không phải Lục Phiến môn tiểu bá vương sao?" Trong đôi mắt anh tuấn kia lộ ra một chút tịch mịch.
"Làm tốt lắm!"
Dưới đài Minh Phi Chân giơ ngón tay cái, Đường Dịch chỉ cười lại một tiếng.
Nhưng kết quả trận chiến này vừa được tuyên bố, bỗng nhiên lôi đài bên kia xôn xao một mảnh, dường như có cuộc so tài đỉnh cấp sắp bắt đầu.
Chỉ nghe thanh âm của trọng tài thái giám bên kia mơ hồ lộ ra kích động, cố đè nén tâm tình hưng phấn, hô: "Kỳ Lân vệ Doãn Nhất Huyền, đối chiến —— Lục Phiến môn Tô Hiểu!"