Vợ Nhỏ Mang Thai Hộ Tổng Tài
Chương 184 : Anh không đồng ý cho cô kết hôn
Ngày đăng: 06:37 30/04/20
Cô đang nghĩ lung tung gì vậy, cô tại sao lại quan tâm đến suy nghĩ của Thịnh Trình Việt chứ, cô quan tâm tới anh làm gì? Kết hôn là chuyện của cô.
Thịnh Trình Việt không ngờ rằng Tiêu Mộc Diên sẽ nói như vậy, cô muốn nói gì với anh? Ánh mắt sâu thẳm phức tạp, nếu như là bình thường, cô tuyệt đối sẽ nói chuyện một mình với anh, bộ dạng nghiêm túc của cô hiện tại, liệu có phải là đã xảy ra chuyện gì rồi không, lòng anh dâng lên một dự cảm chẳng lành.
Sau bữa tối, để cho ba đứa nhỏ chơi trong nhà, Tiêu Mộc Diên và Thịnh Trình Việt đi ra ngoài. Thực ra Tiêu Mộc Diên vẫn chưa nghĩ xong nên nói thế nào với Thịnh Trình Việt, nhưng dù sao thì anh cũng sẽ biết, vậy nên cô chỉ hy vọng anh sẽ không gây chuyện thôi.
“Em muốn nói gì? Em đã đồng ý gì với anh ta?” Thịnh Trình Việt không nói gì đến Âu Vũ Đình, anh chỉ giả vờ muốn biết người mà Tiêu Mộc Diên gặp có phải là Âu Vũ Đình, anh muốn nghe xem cô sẽ nói như thế nào?
Tim Tiêu Mộc Diên thắt lại, ánh nhìn của Thịnh Trình Việt chính là mạnh mẽ như vậy, vừa nhìn đã thấu nội tâm cô, nếu ở bên anh, cô thực sự là quá nguy hiểm rồi.
Cô cố giữ cho mình thật bình tĩnh, dù sao Thịnh Trình Việt cũng không biết người cô gặp là Âu Vũ Đình, cô không quan tâm gì hết? Nghĩ đến đây, cô quả nhiên bình tĩnh hơn hẳn, cô trầm ngâm suy nghĩ, dường như là định nói chuyện kết hôn với anh.
“Tôi muốn nói với anh một chuyện, nhưng anh đừng vội kích động nhé?” Tiêu Mộc Diên dường như sớm sẽ đoán được tính cách của Thịnh Trình Việt, nếu như anh biết được cô phải kết hôn, chắc anh sẽ bóp chết cô mất.
Thịnh Trình Việt khẽ cau mày, đôi mắt thâm trầm nhìn chằm chằm Tiêu Mộc Diên.
Người phụ nữ này muốn gì đây? Tại sao lại trở nên nghiêm túc như vậy. Âu Vũ Đình rốt cục đã nói gì với cô?
“Tôi muốn…”
“Ba con thích mẹ nhất.” Nguyệt Nguyệt nhanh nhảu nói, mặt cười cười, đúng vậy, ba thích mẹ nhất.
Tiêu Mộc Diên cười nhẹ, không nói gì, thực ra cô cảm nhận được Thịnh Trình Việt đối xử rất đặc biệt với cô, xem ra anh nói muốn theo đuổi cô không phải nói dối, nhưng cô sẽ không chấp nhận anh, chuyện anh từng làm với cô, cô không thể nào dễ dàng tha thứ như vậy được.
Đặc biệt là khi ở sòng bạc, anh cầm một khẩu súng ngắn, để cô lên chiếc bàn xoay, khoảnh khắc súng bóp cò đó, cô đã rất tuyệt vọng, cô sợ hãi, cô mãi mãi không thể hiểu được, trong mắt anh, tất cả phụ nữ đều là trò chơi. Bây giờ anh có hứng thú với cô, là bởi vì cô từ chối sự theo đuổi của anh, anh không có hứng thú với cô, vậy nên anh mới cuốn lấy cô như vậy, chứ thực ra anh không hề yêu cô.
“Thật sao? Dì thực sự là mẹ của mấy đứa sao?” Tiêu Mộc Diên hỏi, ánh mắt mơ hồ, cô thực sự là mẹ của mấy đứa nhỏ này sao?
Nhìn đám trẻ trước mặt mình, tuổi của chúng ngang ngang nhau, chắc là sinh ba, cô trước kia sinh một lúc 3 đứa sao?
Tiêu Mộc Diên cười, đột nhiên thấy bản thân thật vĩ đại, sinh một lúc những 3 đứa.
“Đúng vậy, dì Diên là mẹ của chúng con.” Viễn Đan nghe thấy Tiêu Mộc Diên hỏi chuyện này, sợ cô sẽ không tin, cùng lúc này, ánh mắt ba đứa nhỏ lộ ra vẻ khát vọng, hy vọng Tiêu Mộc Diên chấp nhận chúng.
“Ừm, thực ra dì cũng nhìn thấy rồi.” Tiêu Mộc Diên nhẹ nhàng nói, cho dù cô không chấp nhận sự thật này, nhưng cô biết đây chính là sự thật, cho dù cô có chạy trốn như thế nào, cũng không thể chối bỏ nó.
“Vậy, dì Diên, chúng con có thể gọi dì là mẹ không? Nguyệt Nguyệt ngẩng đầu lên hỏi, đôi mắt long lanh sáng ngời nhìn Tiêu Mộc Diên, ánh mắt chờ đợi, cực kì chờ đợi.