Vợ Nhỏ Mang Thai Hộ Tổng Tài
Chương 185 : Ôm đứa trẻ cảm nhận thấy hạnh phúc
Ngày đăng: 06:37 30/04/20
“Được, có thể, sau này các cháu gọi dì là mẹ đi, vậy các con có thể kể cho mẹ nghe chuyện trước đây không?” Ngữ khí của Tiêu Mộc Diên vẫn nhẹ nhàng như trước, giờ cô đột nhiên cảm thấy, ôm ba đứa trẻ này làm cô cảm nhận được một loại hạnh phúc, đúng vậy, vào giờ khắc này, cô thật sự cảm thấy hạnh phúc. Hạnh phúc này phát ra từ tận đáy lòng.
“Mẹ muốn biết chuyện trước đây sao?” Viễn Đan lập tức đổi giọng gọi mẹ, người mẹ này cậu dành được thật sự không dễ gì, cậu phải thật trân trọng, sau này nhất định phải gọi mẹ thật nhiều, không, cậu phải gọi tiếng mẹ cả đời.
“Mẹ, vậy con kể chuyện trước đây cho mẹ được không?” Nguyệt Nguyệt lập tức cũng đổi giọng gọi mẹ, khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy ý cười, chứng tỏ cô bé lúc này rất vui, vừa nghĩ đến nhận lại được mẹ, trong lòng cô bé liền kích động.
Chỉ có ánh mắt của Thịnh Tuấn Hạo là ảm đạm, cậu cũng rất muốn gọi mẹ, cũng rất muốn kể chuyện trước đây cho mẹ, nhưng cậu thật sự là chưa từng trải qua, cậu chỉ là đứa con bị mẹ bỏ rơi ở chỗ ba.
Tiêu Mộc Diên hình như cũng cảm thấy được biểu cảm của Thịnh Tuấn Hạo, bất giác nhíu mày, đứa bé này làm sao vậy, bình thường nó không phải nói cũng khá nhiều sao? Giờ sao lại buồn bã, là nhớ đến mấy chuyện buồn trước kia sao?
“Tuấn Hạo, con sao thế? Là nhớ đến chuyện buồn gì à?” Tiêu Mộc Diên lúc nói thì kéo lấy bàn tay bé nhỏ của Thịnh Tuấn Hạo, đứa bé này giờ là làm sao? Có chuyện gì lại đi buồn một mình.
Tuy rằng Tiêu Mộc Diên là thừa nhận sự thật này, nhưng cô đã mất đi ký ức trong sáu năm kia, vì thế, cô đối với những đứa trẻ trước mắt không có tình cảm sâu đậm, cho dù sẽ lo lắng, sẽ thương yêu, nhưng cô lại không tìm lại được cái cảm giác của một người mẹ.
“Vâng, mẹ, ngày trước là mẹ với Viễn Đan và Nguyệt Nguyệt sống cùng nhau, con và ba sống với nhau.” Thịnh Tuấn Hạo không tự chủ được nói, trong ánh mắt tựa như còn lộ vẻ bi thương.
Tiêu Mộc Diên gật đầu, hóa ra là vậy, nhưng cô không kết hôn với Thịnh Trình Việt, vậy tại sao lại sinh con cho anh ta? Chẳng trách Thịnh Trình Việt luôn vô lễ với cô, thì ra cô đã sớm sinh cho anh ta ba đứa con.
“Ừm, vậy trước đây mẹ không ở cùng với ba của các con sao?” Tiêu Mộc Diên khẽ hỏi, nhưng trong đầu lại nhớ không ra bất kỳ chuyện gì.
Trong bệnh viện, Thịnh Trình Việt nôn nóng nhìn bác sĩ.
“Cô ấy sao rồi? Sao lại đau như thế?”Anh liếc qua Cao Ngọc Mai, thì anh gần như thấy được trong mắt cô ý muốn tìm cái chết, cô như vậy, thật sự là dọa anh hết hồn.
“Cô ấy cũng không có chuyện gì quá nghiêm trọng, chỉ là viêm ruột thừa cấp tính, cần phải làm phẫu thuật ngay lập tức.” Bác sĩ quen thuộc nói, hoàn toàn không để ý sự lo lắng của Thịnh Trình Việt, ông mỗi ngày đều gặp rất nhiều người lo lắng, nếu đồng tình với mỗi một người thì ông cũng chẳng còn cách nào làm việc.
“Vậy không nhanh phẫu thuật đi!” Ngữ khí của Thịnh Trình Việt đột nhiên lạnh xuống, thấy Cao Ngọc Mai đau, trong lòng anh sẽ càng đau, không nhịn nổi mà phát giận với bác sĩ, thực ra anh cũng có ý xấu gì, chỉ là quá sốt ruột mà thôi.
Bác sĩ nhìn vẻ mặt của Thịnh Trình Việt, hơi sững lại, cả người anh phát ra ý lạnh, dường như nếu giờ ông không đi làm phẫu thuật, người đàn ông trước mặt này lập tức sẽ ra tay.
“Mời anh đi thanh toán trước.” Bác sĩ thong thả nói, đi bệnh viện chỗ nào mà chả phải trả tiền trước.
Thịnh Trình Việt phẫn nộ, triệt để bị ông bác sĩ này làm cho tức giận.
“Ngày mai ông không cần đi làm nữa, tôi là Thịnh Trình Việt, các ông nhận ra không?” Thịnh Trình Việt tức giận quát thét khắp phòng bệnh, đây là bệnh viện của anh, anh phải trả tiền gì, với cả mấy người này là thái độ gì, không muốn ngày mai đi làm à?
Mọi người giờ mới từ lời của Thịnh Trình Việt bừng tỉnh ra, có một bác sĩ nữ thấp thỏm đi đến trước mặt Thịnh Trình Việt, trong mắt còn sót lại chút sợ hãi.