Vợ Nhỏ Mang Thai Hộ Tổng Tài

Chương 21 : Chìm vào đêm dục vọng

Ngày đăng: 06:35 30/04/20


Câu trả lời của Tiêu Mộc Diên giống như đang mời gọi vậy, Thịnh Trình Việt không chịu được nữa, anh xé mạnh quần áo trên người cô, tiến vào ngay khoảnh khắc đó.



"Aa……" Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiêu Mộc Diên lập tức trở nên đau đớn, trong nháy mắt, cô từ trong cơn mê man trở về với hiện thực, thân dưới truyền tới một cơn đau như bị xé rách.



Ngoài đêm đó thì cô chưa từng làm chuyện này một lần nào nữa, hơn nữa bây giờ đã cách lần đó tới sáu năm, sự chặt chẽ của cô chẳng khác gì so với trinh nữ.



Thịnh Trình Việt đột nhiên ngừng động tác, khi anh tiến vào trong người cô, anh dường như cảm nhận được sự chặt chẽ của cô, chỗ đó của cô rất khít, nếu không phải nhìn thấy cô có hai đứa con, anh sẽ cho rằng đây là lần đầu tiên của cô mất.



"Ngoan… Thả lỏng nào!" Cơ thể của Thịnh Trình Việt dần chuyển động, nếu anh còn không tiếp tục thì chắc chắn anh sẽ phát nổ.



Cô dần dần thích ứng với sự tồn tại của anh, phối hợp với anh hơn.



Thịnh Trình Việt cảm nhận cơ thể bên dưới người mình, cô khiến anh mơ hồ nhớ lại người phụ nữ đã mang thai hộ vào sáu năm trước, trên người cô ấy cũng có mùi hương bách hợp này, rất thơm.



Hai người cùng chìm đắm, cùng bước lên đỉnh trời cao, cùng hưởng thụ cảm xúc mãnh liệt mà người kia mang đến.



Cứ như vậy, cũng không biết Thịnh Trình Việt đã muốn Tiêu Mộc Diên bao nhiêu lần, anh cũng không biết, đã bao lâu anh chưa điên cuồng như bây giờ, anh vẫn mang máng nhớ rằng người phụ nữ mang thai hộ kia cũng từng cho anh một đêm điên cuồng như vậy.



Tiêu Mộc Diên cũng dần dần tỉnh tảo lại, nhìn thấy khung cảnh vô cùng lộn xộn trước mặt, lại nhìn vào thứ mà Thịnh Trình Việt vẫn còn để lại trên người cô, cô vừa xấu hổ vừa tức giận, không ngờ người đàn ông này lại lợi dụng lúc người ta khó khăn như thế.



Tiêu Mộc Diên vừa suy nghĩ vừa vùng vẫy phản kháng lại, cô nhớ lại lời người đàn ông này từng nói, muốn dùng hai trăm triệu để cô ngủ cùng anh một đêm, từ trong tiềm thức của anh đã xem cô là loại phụ nữ như vậy, nên anh mới có thể tùy tiện động vào cô.



"Cút!" Lần này Tiêu Mộc Diên thật sự tức giận, chuyện gì cô cũng có thể nhịn, nhưng anh đã chạm đến giới hạn cuối cùng của cô, sỉ nhục sự tự tôn của cô.



Thịnh Trình Việt vốn đã chìm vào giấc ngủ rồi nhưng Tiêu Mộc Diên làm loạn như vậy khiến anh có phản ứng rõ ràng, thứ anh còn để trong người cô cũng lập tức căng phồng lên.




"Không phải tôi trông giống cậu mà là cậu trông giống tôi." Giọng điệu của Thịnh Tuấn Hạo cũng lạnh lùng như con người cậu, ánh mắt cậu cũng không rời khỏi người Tiêu Viễn Đan một giây nào, tên nhóc kia có thể xếp ngang hàng với cậu sao? Trong mắt cậu có ý thù địch rất rõ ràng.



Tiêu Mộc Diên nhìn thấy hai đứa trẻ không có thiện cảm với nhau, cô hơi nhíu mày, lẽ nào hai cậu có khúc mắc gì? Nhưng Viễn Đan của cô thường ngày rất ngoan ngoãn, chưa từng kết thù oán với những đứa trẻ khác, sao lại có thù với Thịnh Tuấn Hạo này chứ?



Tiêu Nguyệt Nguyệt nhấp nháy đôi mắt to tròn long lanh nhìn vào gương mặt nhỏ nhắn tinh tế giống hệt anh trai mình.



"Viễn Đan, đây là Tuấn Hạo, mẹ là giáo viên dạy kèm của bạn ấy." Tiêu Mộc Diên cười híp mắt ôm chặt con trai mình. Sau đó cô nhìn sang Thịnh Tuấn Hạo.



Trong ánh mắt của Thịnh Tuấn Hạo thoáng qua tia thất vọng, cô vốn dĩ là mami của Tiêu Viễn Đan, cảm giác có mami thật là tốt, mami sẽ ôm mình vào lòng trước tiên, giống như Tiêu Mộc Diên ôm lấy Tiêu Viễn Đan bây giờ vậy.



Tiêu Nguyệt Nguyệt mỉm cười ngại ngùng nắm lấy tay của Thịnh Tuấn Hạo, sau đó nhẹ nhàng hôn cậu một cái, khiến cho các bạn nữ bên cạnh cảm thấy rất đố kỵ.



"Anh Tuấn Hạo nhất định là độc nhất, hay là anh đến nhà em chơi đi, ở nhà em có rất nhiều đồ chơi." Vẻ mặt Tiêu Nguyệt Nguyệt kích động, trước giờ cô bé luôn có thiện cảm với Thịnh Tuấn Hạo, đợi sau này lớn lên cô bé sẽ gả cho cậu.



Thịnh Tuấn Hạo ngạc nhiên nhìn sang Tiêu Nguyệt Nguyệt, đây là lần đầu tiên có người mời cậu, lúc ở trường cậu luôn tỏ ra kiêu ngạo lạnh lùng, cao quý, cậu chẳng có người bạn nào, cũng chưa từng có ai dám hôn cậu, vậy mà Tiêu Nguyệt Nguyệt đứng trước mặt cậu bây giờ lại dám hôn cậu, khiến cho cậu thật bất ngờ.



Tiêu Viễn Đan tức giận, em gái của cậu sao có thể tùy tiện hôn kẻ địch như vậy? Hơn nữa, con bé này còn chưa từng chủ động hôn cậu? Làm thế này rõ ràng là đang khiến cậu ghen tị đây mà?



"Nguyệt Nguyệt, sao em lại hôn cậu ta chứ, cậu ta đẹp trai hơn anh sao? Nào, đến hôn anh hai một cái nào!" Giọng điệu của Tiêu Viễn Đan chứa đầy sự ghen tị, sao em gái của cậu có thể hôn một thằng con trai khác.



Tiêu Nguyệt Nguyệt trừng mắt nhìn Tiêu Viễn Đan, cô bé bị cậu tập kích bao nhiêu lần rồi? Mỗi ngày trước khi ngủ đều cương quyết hôn cô bé một cái thì mới chịu ngủ.



"Cậu chủ, chúng ta nên về thôi." Lý quản gia cung kính nói với Thịnh Tuấn Hạo, đương nhiên, không có mệnh lệnh của Thịnh Trình Việt, Thịnh Tuấn Hạo không thể nào tùy tiện đi chơi, lúc nãy ông ta vừa nghe bọn họ nói chuyện.