Vợ Nhỏ Mang Thai Hộ Tổng Tài
Chương 230 : Em do anh thầu
Ngày đăng: 06:37 30/04/20
“Em phải khoác tay anh, đi vào công ty, nhớ, phải cười, cười vui vẻ.”
Khoác tay thì thôi đi, lại còn phải cười vui vẻ...
“Anh cảm thấy rất bình thường.” Thịnh Trình Việt quả thật là cười, thật ra anh làm vậy cũng là có thâm ý, anh muốn người trong toàn công ty đều biết Tiêu Mộc Diên là người phụ nữ của anh, không dễ động vào.
“Người đó là bà chủ của chúng ta sao? Đẹp quá.”
“Bà chủ đã là gì? Cô có biết người bên cạnh bà chủ là ai không?”
“Là ai?”
“Đó là tổng giám đốc của tập đoàn Thịnh Thị.”
“Bà chủ chúng ta và tổng giám đốc Thịnh Thị đang yêu nhau à?
“Hừ.” Trong đám đông có người cười giễu, một người đầu tóc bóng dầu, ăn mặc lôi thôi đứng phía sau đám con gái.
“Tống Nhật Huy, anh cười cái gì?”
Mối quan hệ giữa Tống Nhật Huy và mọi người không tốt lắm, bình thường anh ta luôn ra vẻ coi thường người khác, nên không ai thích một đồng nghiệp như vậy.
“Tôi cười là vì tổng giám đốc Thịnh Thị đã kết hôn rồi.”
“Đã kết hôn rồi... với bà chủ của chúng ta.”
“Ha ha! Bà chủ này chắc chắn có năng lực đặc biệt ở một phương diện nào đó.”
“Các cô cho rằng một người phụ nữ mở một công ty đơn giản thế à? Đều là nhờ ông chủ Thịnh Thị giúp đỡ, còn không quan tâm đến tiền đồ phát triển của chúng ta, cô có biết chúng tôi vào được Thịnh Thị khó khăn thế nào không? Kết quả bởi vì công ty này ít người nên hoàn toàn bóp chết nỗ lực của chúng tôi, tống chúng tôi đến đây.”
Tống Nhật Huy lại bắt đầu lôi chuyện cũ rích ra nói.
Tống Nhật Huy được điều từ Thịnh Thị sang, những chuyện này bọn họ đều biết, bỗng có người cảm thấy Tống Nhật Huy đáng thương, đến an ủi anh ta.
“Chỉ hai mươi năm thôi à?”
“À không, tương lai chỉ cần Tô Thị còn tồn tại một ngày thì đơn hàng đều là của Tiêu Thị.”
Lúc này Thịnh Trình Việt mới hài lòng gật đầu, Tô Thị trong thành phố này cũng là một họ lớn, sức ảnh hưởng của bọn họ cũng không tồi. Lần này, các nhà bình thường đều sẽ không dám đối đầu với Tiêu Thị.
“Ba, sao ba phải khách khí với anh ta như vậy?” Trợ lý nhìn cha cô ta, trong mắt đều là vẻ không thoải mái.
Tổng giám đốc Tô nhìn con gái, chau mày lại: “Con có biết Trương Đoàn không?”
"Trợ lý" nghĩ kỹ lại, hình như có một người khởi nghiệp nhưng chưa được bao lâu thì bị mua lại
“Đó là bởi vì ông ta đắc tội với phu nhân tổng giám đốc Thịnh, tâm huyết nửa đời bị hủy luôn!”
“Nhưng gia sản nhà chúng ta lớn, Thịnh Trình Việt có lợi hại mấy cũng không thể so với nhà chúng ta được.”
“Con gái con phải nhớ, đừng bao giờ coi thường người nhà họ Thịnh, thủ đoạn của bọn họ sẽ khiến con sợ hãi cả đời.”
Vậy mà ‘nghé con không sợ hổ’, thiên kim nhà nào đó bắt đầu có những suy nghĩ không tốt.
Tiêu Mộc Diên nhìn Thịnh Trình Việt thở dài, nghĩ bản thân cố gắng bao lâu như thế lại chẳng có tác dụng bằng một câu của Thịnh Trình Việt.
Cô ngồi trước bàn ôm cằm, không hiểu hỏi: “Vì sao em ra sức giải thích cho bọn họ mà bọn họ không nghe?”
“Là vì em ngốc.”
“....” Sắc mặt Tiêu Mộc Diên khẽ thay đổi "Thịnh Trình Việt, anh gan to lên rồi nhỉ.”
Thịnh Trình Việt nghe vậy ngược lại cười, anh đưa tay ra vén mấy sợi tóc xòa trên trán Tiêu Mộc Diên ra sau tai.
“ Rõ ràng có hậu phương vững chắc như anh mà không dùng? Em là do anh thầu đấy.”