Vợ Nhỏ Mang Thai Hộ Tổng Tài

Chương 41 : Anh coi cô là gì?

Ngày đăng: 06:35 30/04/20


Sau khi đi vào, Thịnh Trình Việt nhìn thấy cảnh Tiêu Mộc Diên cùng ba đứa trẻ đang quây xung quanh bàn ăn, thoạt nhìn đã thấy vô cùng ấm áp, vô cùng hạnh phúc. Giờ phút này, anh cũng bất chợt cảm thấy đói…



Tiêu Mộc Diên cảm nhận được ánh mắt anh vẫn đang nhìn cô chăm chú, cô vốn không muốn quan tâm đến, nhưng bởi vì ánh mắt kia càng lúc càng nóng bỏng hơn khiến cô không nhịn được mà ngẩng đầu lên, ngay lập tức cô lại phải đối mặt với một đôi mắt đen sâu hút, âm trầm.



Tiêu Mộc Diên muốn rời mắt đi, nhưng cô bỗng phát hiện ra cô không rời mắt đi chỗ khác được, ánh mắt của anh giống như một vực sâu không đáy, cho dù cô không hề nhảy xuống vực, nhưng cô cũng có thể cảm giác được chính mình đang không ngừng rơi xuống.



“Anh đói rồi, làm cơm cho anh.” Đôi môi mỏng của Thịnh Trình Việt khẽ hé mở, trong lúc vô thức giọng anh giống hệt như đang ra lệnh. Vừa nói, anh vừa đi tới bàn ăn, tự động ngồi xuống.



Tiêu Mộc Diên kinh ngạc nhìn Thịnh Trình Việt, anh dám thản nhiên bảo cô làm cơm cho anh sao? Cô cũng đâu phải bà trông trẻ của anh? Hơn nữa trong nhà này có nhiều người giúp việc như vậy, sao cô lại phải làm cơm? Cô tiếp tục cúi đầu ăn cơm của mình, coi như cô không nghe thấy lời anh nói, trực tiếp gạt sang một bên.



Thịnh Trình Việt thấy Tiêu Mộc Diên không nhìn anh, anh bất ngờ giành lấy bát cơm cô đang ăn, tự mình ăn. Không làm cơm cho anh thì anh ăn cơm của cô, hơn nữa nhìn bộ dạng tức đến trợn mắt của cô, trong lòng anh sẽ vô cùng vui vẻ, đúng vậy, cảm giác như vậy khiến cho lòng anh có sự thoải mái khó nói thành lời.



Hành động này của Thịnh Trình Việt đã khiến mấy đứa bé chú ý, bọn chúng đều ngừng ăn, ánh mắt nhìn về phía Thịnh Trình Việt, biểu cảm mỗi người một khác.



Thịnh Tuấn Hạo vô cùng kinh ngạc, từ trước tới giờ cậu chưa từng thấy ba mình đi cướp đồ ăn giống trẻ con như vậy.



Viễn Đan thì nhíu mày lại, hình như ông chú cực phẩm này rất thích trêu chọc mẹ thì phải? Nhưng cậu nhớ đã từng nghe người ta nói rằng nếu như một người đàn ông làm ra hành động trẻ con với một người phụ nữ thì chứng tỏ là hắn thích người phụ nữ kia, có phải ông chú cực phẩm này thích mẹ không nhỉ?



Nguyệt Nguyệt thì lại tức giận, ôi chao, ông chú cực phẩm này đúng là quá đáng, dám cướp mất bát cơm của mẹ cô bé, hơn nữa còn ăn ngon miệng như vậy…



Nhất thời ba đứa bé đều đồng loạt đưa cơm của mình đến trước mặt Tiêu Mộc Diên, như thể trước đó bọn chúng đã hẹn nhau trước vậy, nhưng bọn chúng cũng biết, đây là phản ứng hoàn toàn tự nhiên, bất ngờ trùng hợp.




“Bây giờ tôi có thể xuống xe chưa?” Mặc dù trong lòng cô vô cùng chua xót, nhưng cô vẫn kiêu ngạo ngẩng đầu lên, không hề cảm thấy bản thân mình thấp kém hơn anh.



Thịnh Trình Việt nhíu mày, lúc này anh cũng không kiểm soát được trái tim của mình, rõ ràng anh rất muốn đồng ý để cô xuống xe, nhưng khi lời nói ra đến miệng thì lại thay đổi.



“Nếu tối nay em có thể làm cho anh vui thì em có thể xuống xe.” Khóe môi Thịnh Trình Việt nhếch lên, vừa nghĩ tới cơ thể xinh đẹp của cô, tâm trạng của anh bỗng nhiên tốt hơn.



Tiêu Mộc Diên cảm thấy cả người đột nhiên run lên, anh bảo cô làm cho anh vui? Lẽ nào trong lòng anh cô chỉ là một công cụ tình dục thôi sao? Suy nghĩ một chút, cô thấy như vậy cũng phải, cô là người phụ nữ do anh dùng ba mươi lăm tỉ mua về, anh muốn chơi cô thế nào thì chơi thế ấy… Khóe môi cô bỗng nhếch lên một cười khổ.



“Được!” Dứt lời, cô mạnh mẽ xoay người rời đi, cô đi rất nhanh, như thể phía sau có mãnh thú đang đuổi theo vậy, dáng vẻ có chút chật vật.



Hiện giờ cô chỉ muốn trốn thoát khỏi tầm mắt của Thịnh Trình Việt mà thôi. Trước giờ cô không hề muốn bản thân mình hèn mọn như vậy, cũng không ngờ cô lại lưu lạc tới bước đường phải đi lấy lòng đàn ông… Cô bỗng ngẩng đầu lên nhìn trời, lẽ nào sáu năm trước cô mất đi sự trong sạch của mình vẫn chưa đủ để trả nợ sao? Vì sao sáu năm sau, kết cục của cô lại càng thảm hại hơn năm đó chứ?



Cô chẳng những mất đi sự trong sạch của mình, mà ngay cả tự tôn và danh dự của cô cũng không còn, ai có thể cho cô một điểm tựa để cô tiếp tục chống đỡ đây?



Hôm nay cô sẽ trực tiếp đi tới bộ phận thiết kế, cô cảm thấy cô rất may mắn, bởi vì cô không cần ở lại bên cạnh Thịnh Trình Việt nữa, cũng không cần phải từng giờ từng phút cảm thấy mình hèn mọn…



Người của bộ phận thiết kế dùng ánh mắt khác thường nhìn Tiêu Mộc Diên, dường như muốn nói cô chỉ vì được Thịnh Trình Việt bao nuôi nên mới nhận được vị trí giám đốc bộ phận thiết kế này, đương nhiên, không có mấy người trong bọn họ coi trọng Tiêu Mộc Diên.



��������������