Vợ Nhỏ Mang Thai Hộ Tổng Tài

Chương 728 : Bắt cá hai tay

Ngày đăng: 10:15 17/05/20


Thịnh Trình Việt, vốn dĩ cô còn muốn ngồi xuống từ từ nói chuyện với anh, nhưng bây giờ cô quyết định sẽ cùng anh làm một chuyện, diễn kịch.



Tiêu Mộc Diên dứt khoát quay đầu đi, vả lại, cô cũng không muốn nhìn thấy người đàn ông phụ tình đó.



Lúc này, An Sâm lại đưa tay ra khẽ vén tóc cô lên, Tiêu Mộc Diên không quen khi tiếp xúc với người lạ như vậy, vì vậy liền vội vã cúi thấp xuống, trốn tránh theo bản năng. Nhưng dường như An Sâm đã sớm biết cô sẽ làm như vậy, nên đưa tay giữ đầu cô lại.



“Chẳng phải nói là muốn diễn kịch trước mặt anh ta sao? Sao bây giờ lại bày ra cái vẻ sợ hãi tôi thế này? Không phải thật sự sợ tôi sẽ ăn mất cô đấy chứ?” An Sâm lại dùng giọng điệu nửa đùa nửa thật nói.



“Tôi…” Nhất thời Tiêu Mộc Diên không biết phải nói gì cho đến khi nhìn thấy Thịnh Trình Việt cùng với một người đẹp thân hình bốc lửa bước đến đây.



Được lắm, thay người nhanh hơn thay áo, hai người đẹp kiều diễm ban nãy cũng không thấy đâu nữa, lại kiếm được một vưu vật thân hình quyến rũ như vậy.



Tiêu Mộc Diên lúc này đã tức đến mức sắp thổ huyết rồi, người đàn ông này đến đây là cố ý muốn chọc cho cô tức điên lên đấy à.



Thế nên bây giờ cô cũng chẳng còn gì phải lo lắng nữa, cần gì phải thủ thân như ngọc vì người đàn ông trước mắt này? Tiêu Mộc Diên chẳng quan tâm đến đúng sai phải trái nữa, lập tức nhún chân, thơm nhẹ lên mặt An Sâm.



Sau đó cô nhìn Thịnh Trình Việt với ánh mắt đầy thù hằn. Vẻ mặt đầy khiêu khích giống như, sao nào, anh có người phụ nữ khác, tôi đây cũng có đàn ông đấy nhé.



An Sâm cũng có chút cảm giác được yêu thương mà thấy lo sợ. Anh còn cứ tưởng là cô sẽ không chạm đến anh cơ đấy, không ngờ cô đột nhiên tích cực như vậy.




“Anh…” Tiêu Mộc Diên cảm thấy tim cô cũng sắp vỡ ra rồi, một lúc sau, cô khẽ hít sâu một hơi, sau đó nói với Thịnh Trình Việt: “Được, vậy sau này anh đừng đến tìm tôi nữa.”



“Câu này anh nói với em mới phải.” Thịnh Trình Việt vô tình đáp trả cô.



Tiêu Mộc Diên chỉ dùng một ánh mắt phẫn hận nhìn anh, sau đó lại quay sang nhìn An Sâm: “An Sâm, xin anh hãy đưa tôi đi ngay bây giờ, tôi không muốn nhìn thấy người đàn ông đó nữa.”



“Được.” An Sâm chỉ đáp lại cô một chữ như vậy, sau đó liền ôm Tiêu Mộc Diên đứng dậy, cẩn thận đỡ cô lên trên xe, vô cùng dịu dàng và cận trọng thắt dây an toàn cho cô, mà tất cả những động tác này, đều bị Thịnh Trình Việt nhìn thấy.



Thực ra sau khi Thịnh Trình Việt nói xong những lời đó, anh cũng thấy hối hận không thôi, muốn đuổi theo cô, nhưng nhìn hai người có những cử chỉ thân mật như vậy, anh lại càng tức giận hơn. Anh có một loại xung động muốn đốt cháy cái xe đó.



Cuối cùng, Thịnh Trình Việt đành trơ mắt nhìn An Sâm đưa Tiêu Mộc Diên đi.



Hai bàn tay anh nắm chặt lại, trong lòng chỉ còn đúng một suy nghĩ, đó là báo thù.



An Sâm, nếu như anh có hứng thú với người phụ nữ của tôi, tôi tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho anh, hơn nữa, Tiêu Mộc Diên, anh sẽ khiến em ngoan ngoãn quay về bên anh.



Tiêu Mộc Diên vô cùng mệt mỏi nằm trên xe, cô nhìn người đàn ông vừa mạnh mẽ lại quen thuộc qua gương chiếu hậu, cuối cùng thì Thịnh Trình Việt cũng không đuổi theo cô, mà người phụ nữ bên cạnh anh, cứ dính chặt lấy anh.