Vợ Nhỏ Mang Thai Hộ Tổng Tài

Chương 78 : Anh muốn cô sinh một đứa con

Ngày đăng: 06:35 30/04/20


Tiêu Mộc Diên còn chưa kịp phản ứng thì đột nhiên Thịnh Trình Việt trở tay, nắm chặt lấy cằm cô, trong khoảnh khắc ấy ánh mắt anh càng sắc lạnh. Hình như anh đang chờ đợi Tiêu Mộc Diên tự thừa nhận. 



“Chẳng lẽ ăn cơm còn có thể là giả sao? Hơn nữa, tôi muốn đi đâu là quyền tự do cá nhân của tôi, tổng giám đốc Thịnh cũng không có quyền quản lý việc cá nhân của tôi.” Hơn thế, cũng chỉ còn hai ngày nữa là hết hiệu lực hợp đồng, sau này họ sẽ trở thành người xa lạ mà thôi. 



“À!” Thịnh Trình Việt không khỏi cười gằn, nụ cười của anh mang ý châm chọc, cô muốn làm gì là quyền tự do của cô sao? Chẳng mấy chốc anh sẽ không để cho cô nghĩ như vậy nữa, cô là đồ chơi mà mà anh đã mua, là của một mình anh thôi, trước khi anh muốn vứt bỏ thì cô không có quyền tự do, dù bị anh vứt bỏ thì cũng không cho phép ai có được cô. 



Lực ở tay càng ngày càng lớn, rõ ràng anh nhìn thấy sắc mặt của Tiêu Mộc Diên vô cùng tái nhợt, trong lòng anh đột nhiên lại cảm thấy khó chịu, nhưng không vì vậy mà buông tay. 



Tiêu Mộc Diên chỉ cảm thấy cằm mình đau như sắp rời ra vậy, nhưng khóe miệng của cô vẫn nở nụ cười, cô không hề sai, tại sao phải cúi đầu trước anh kia chứ, tại sao lại phải xin lỗi anh kia chứ. 



“Em và Âu Dương Phong có thuê phòng nghỉ không?” Khóe mắt của Thịnh Trình Việt lóe sáng, khuôn mặt đầy góc cạnh và đẹp đẽ của anh lộ rõ vẻ lo lắng. 



Tiêu Mộc Diên giật mình, nhìn Thịnh Trình Việt một cách khó hiểu, đột nhiên cô cười một cách sảng khoái, hóa ra là như vậy, chẳng trách anh lại tức giận như thế, thì ra là anh theo dõi cô, hơn nữa còn phát hiện ra cô và Âu Vũ Đình ở cùng với nhau. 



“Tôi nói rồi, tôi chỉ đi ăn cơm, tin hay không thì tùy anh.” Giọng điệu của Tiêu Mộc Diên rất lạnh lùng, anh đã không tin cô thì dù cô có giải thích cũng không có ý nghĩa gì, dù sao cô cũng không thèm giải thích với anh. 



Tay của Thịnh Trình Việt không ngừng dùng sức, khiến Tiêu Mộc Diên không ngừng nhích lại phía anh, gần như chóp mũi của hai người có thể chạm vào nhau, thậm chí cô có thể cảm nhận được hơi thở của anh đang phả ra trên mặt cô, lành lạnh, khiến trong lòng cô có một dự cảm không hề hay ho chút nào. 



“Tim hay không vậy thì cần phải kiểm tra xem, lời nói không quan trọng, quan trọng là phải có chứng cứ.” Thịnh Trình Việt cười một cách tà ác rồi đột nhiên cúi người xuống phía dưới… 



Tiêu Mộc Diên muốn phản kháng, nhưng Thịnh Trình Việt nắm chặt cằm cô khiến cô không thể nào cử động nổi, cô chỉ có thể trừng mắt nhìn anh một cách đầy tức giận. 



Đột nhiên cảm thấy đôi môi mát lạnh ùa vào một mùi hương chanh thơm mát, mùi hương trên cơ thể anh vẫn luôn luôn thơm tho như vậy, khiến cho người ta luôn muốn đắm chìm vào trong đó. 



Tiêu Diên Mộc phản kháng theo bản năng, đây xuất phát từ phản xạ. 




Không phải anh muốn cô lấy lòng anh sao? Vậy thì được, cô sẽ lấy lòng anh. 



“Nói, Âu Vũ Đình đã từng chạm vào chỗ nào chưa?” Giọng điệu của Thịnh Trình Việt vô cùng lạnh lẽo, không hề quan tâm tới sắc mặt tái nhợt của Tiêu Mộc Diên. 



Bàn tay nhỏ bé của Tiêu Mộc Diên nắm chặt ga trải giường, cô nhìn chằm chằm Thịnh Trình Việt, những lời cô nói anh không hề tin, nếu đã không tin cô tại sao còn hỏi cô làm gì? 



Thịnh Trình Việt nhìn Tiêu Mộc Diên vẫn không hề nói gì, trong lòng càng tức giận, cô không nói gì có phải là cô đang ngầm thừa nhận rằng Âu Vũ Đình đã từng động vào cô. 



Vừa nghĩ tới việc Âu Vũ Đình đã từng có được cơ thể cô, sự tức giận trong lòng anh lại bùng lên, giống như một con sư tử đang phát điên. 



Tiêu Mộc Diên cảm thấy vô cùng đau đớn, lúc này cô đã không còn có thể cảm nhận được tất cả, bởi trong đầu cô chỉ còn một suy nghĩ, đau, nỗi đâu gào xé tim gan. 



“Nói, có phải em cũng đang từng lấy lòng Âu Vũ Đình?” Thịnh Trình Việt lại hỏi một cách không cam lòng, hai người họ không phải cũng đã từng thâm mật như vậy chứ, anh rất muốn biết, anh điên cuồng muốn biết rõ đáp án, sự thật đã bày ra trước mắt, nhưng anh muốn cô chính miếng thừa nhận, có lẽ là tận sâu trong lòng anh vẫn muốn có một chút hi vọng nhỏ nhoi. 



Tiêu Mộc Diên thấy dáng vẻ của Thịnh Trình Việt, từng câu từng chữ anh nói ra đều đâm sâu vào trái tim cô, khiến cô cảm thấy vô cùng nhục nhã, nhưng cô cắn chặt răng lại, không nói gì nữa. 



Thịnh Trình Việt chăm chú nhìn Tiêu Mộc Diên, sự tức giận trong lòng càng bùng cháy. Cô không nói? Như vậy có phải là cô đã ngầm thừa nhận. 



Đột nhiên anh xoay người đặt Tiêu Mộc Diên xuống dưới, nếu cô đã không nói, vậy thì anh sẽ giày vò cô đến khi nào cô chịu nói mới thôi. 



Thịnh Trình Việt xoay người, lúc sau anh nằm dưới, còn Tiêu Mộc Diên nằm lên người anh, anh biết tư thế này khiến cô vô cùng xấu hổ. 



Quả nhiên, đúng lúc ấy sắc mặt của Tiêu Mộc Diên càng tái nhợt, anh thích giày vò cô đến vậy sao?