Vợ Ơi Chào Em
Chương 49 : Thói hư vinh của phụ nữ
Ngày đăng: 14:42 19/04/20
“Tớ lên nhà đây, cậu lái
xe cẩn thận.” Trên tay Tô Nhạc cầm một đống đồ đạc, ngồi trong chiếc xe thể
thao màu đỏ, cười cười nói với Trần Nguyệt.
“Tớ biết rồi, ngày mai
nhớ ăn mặc cẩn thận, tớ cũng sẽ đến, nếu ai không quản được cái miệng của mình,
hai chúng ta cùng nhau xử lý nó!” Trần Nguyệt nghĩ đến một số bạn học thời đại
học luôn sợ thiên hạ chưa đủ loạn, nhíu mày: “Ngày mai Ngụy đại thần cũng đi
chứ?”
Tô Nhạc gật đầu: “Anh ấy
nói sẽ đi cùng tớ.”
“Vậy không sao rồi, có
đại thần trấn giữ, làm gì có ai dám tìm cậu gây phiền phức, tớ về đây, bye
bye.” Nhấn ga, Trần Nguyệt phóng xe vút đi.
Tô Nhạc thở dài, trong cảm
nhận của Trần Nguyệt, Ngụy Sở vẫn còn là một đại thần không ai với tới được,
đây có được gọi là khoảng cách tạo ra nét đẹp không nhỉ?
Phụ nữ có thể sâu lắng,
có thể nông cạn, có thể dửng dưng, cũng có thể rất soi mói. Đối mặt với chuyện
bạn trai cũ đính hôn mà vị hôn thê không phải là mình, hơn nữa tên đó còn cố ý
mời mình tham gia, những lúc thế này, phụ nữ có ba sự lựa chọn. Thứ nhất là
không để ý tới lời mời, thứ hai là lẳng lặng tham gia, thứ ba là ăn mặc thật
đẹp tới tham dự, tỏ vẻ mình không còn tha thiết gì với người đàn ông kia nữa.
Với tính cách Tô Nhạc mà
nói, cô sẽ trang điểm nhẹ nhàng, lẳng lặng tham dự, nhưng sau khi biết Ngụy Sở
muốn đi cùng mình, cô đã biết hai từ lẳng lặng này đã xa vời như mây bay, sau
đó chấp nhận số phận cùng Trần Nguyệt đảo qua tất cả các cửa hàng lớn, tuy
nhiên, cô hoài nghi Trần Nguyệt mượn danh nghĩa mua quần áo đẹp tham dự lễ đính
hôn để ép cô đi dạo phố với cô nàng.
Sau khi bê được một đống
đồ đạc về nhà, Tô Nhạc thở dài một hơi thật sâu.
Hai ngày trước, khi cô và
Ngụy Sở cùng ăn cơm tối, Ngụy Sở chủ động đề nghị đưa cô tới lễ đính hôn của
Trang Vệ. Trong lòng cô hiểu rõ, Ngụy Sở và Trang Vệ không có nhiều chuyện làm
ăn qua lại với nhau, càng không có bao nhiêu quan hệ cá nhân, anh đi cùng cô
chỉ vì muốn tránh cho cô phải xấu hổ.
Khi cô và Trang Vệ hẹn
hò, một số nữ sinh trong trường từng nói cô là chim sẻ bay lên thành phượng
hoàng, cô và Trang Vệ chia tay, người hả hê xem kịch vui nhất định không ít,
hiện giờ Trang Vệ kết hôn với một phú nhị đại, không biết lại có bao nhiêu
hiện giờ cô ta khác nhiều so với hồi gặp ở hội bạn học, mặc một chiếc váy dài
tối màu, có vẻ gầy đi trông thấy. Mấy người bọn họ đều biết, Lâm Kỳ là kẻ thứ
ba giữa Tô Nhạc và Trang Vệ, hôm nay thấy cô ta như vậy, có kẻ hả hê, có người
thông cảm.
“Nghe nói cô ta đang làm
nhân viên phục vụ trong một khu nghỉ dưỡng.” Một bạn học nữ nói, trong giọng
nói có chút trào phúng.
Lý Huyên Nhiễm nghe những
lời này, không lên tiếng. Cách làm của Lâm Kỳ đã định trước cô ta sẽ không có
kết quả tốt, nhà họ Trang sẽ không nhận một người không biết thức thời làm con
dâu, Lâm Kỳ lại không hiểu được điểm này.
Trò khôi hài trong tiệc
rượu mấy tháng trước cô cũng có nghe nói, cuối cùng không còn nghe thấy tin tức
của Lâm Kỳ nữa, không ngờ cô ta lại trở nên thế này, đây cũng coi như một bài
học cho cô ta.
Một chiếc xe thể thao màu
đỏ kiêu ngạo dừng trên bãi đỗ xe bên ngoài bãi cỏ, mấy người đang bàn luận
chuyện Tô Nhạc giật giật khóe miệng, bởi vì bọn họ nhận ra chủ nhân chiếc xe
kia còn hung dữ hơn cả Lý Huyên Nhiễm, Trần Nguyệt.
Trần Nguyệt mặc một bộ Âu
phục thời trang lạnh lùng bước xuống xe, sập cửa xe rồi lập tức giẫm giày cao
gót bước vào trong hội trường, ung dung đi đến bàn đăng ký viết tên, nhìn
thoáng qua xung quanh, không thấy bóng dáng Tô Nhạc và Ngụy đại thần.
Quả nhiên đại thần luôn
phải xuất hiện trên sân khấu vào thời điểm cuối cùng, đúng không? Cô sờ sờ cằm,
xem ra Tô Nhạc cùng Ngụy đại thần miệng thì nói muốn âm thầm tới nhưng thật ra
là đã dùng cách rất thu hút sự chú ý rồi.
Liếc mắt nhìn Trang Vệ
trong bộ Âu phục màu trắng như hoàng tử bạch mã, Trần Nguyệt cười nhạt, hiện
giờ không biết trong lòng gã đàn ông này đã hối hận đến mức nào.
Cách hội trường náo nhiệt
không xa, một chiếc xe màu đen đang hướng về phía này, một số khách khứa tinh
mắt đã nhận ra, đó là chiếc xe yêu quý của Ngụy Sở, tổng giám đốc Kim Sở, một
trong những công ty có tiềm năng nhất hiện nay.
“Đó là xe của anh Ngụy
đúng không?!” Một bạn học hơi cao giọng nói, khiến cho những bạn học khác không
nhịn được mà nhìn về phía chiếc xe màu đen đang dừng lại bên ngoài hội trường.