Vợ Ơi Chào Em

Chương 5 : Khẩu vị

Ngày đăng: 14:41 19/04/20


Sau khi Tô Nhạc bước vào

phòng mới phát hiện con nhỏ Trần Nguyệt đã ngồi trong góc cắn hạt dưa, đang nói

chuyện rất rôm rả với một bạn học nam bên cạnh, ngay cả cô bước vào phòng cũng

không nhìn thấy.



Ngồi xuống bên cạnh Trần

Nguyệt, Tô Nhạc cẩn thận đánh giá bạn nam này, nhìn thế nào cũng thấy quen mắt.

Nhưng nhất thời không thể nhớ được người kia là ai.



“A? Trần Nguyệt, đây

không phải là Tô Nhạc, bạn thân của em hồi đại học sao?” Anh ta vừa nhìn thấy

Tô Nhạc đã nhận ra: “Tô Nhạc, đã lâu không gặp, không ngờ em lại ở lại thành

phố này.”



Nhất thời Tô Nhạc không

nhận ra anh chàng này là ai, nhưng nhìn thái độ của Trần Nguyệt, hẳn là anh ta

có quan hệ tốt với Trần Nguyệt, cô cũng cười gật đầu: “Vâng, đúng, em tốt

nghiệp xong vẫn ở lại đây làm việc, không ngờ anh cũng ở đây.”



“A, trước đây anh nghe

nói em muốn về quê làm việc, vì sao lại ở lại?” Anh ta đưa cho Tô Nhạc một lon

nước: “Lúc đó có người còn rất nuối tiếc về quyết định của em đấy.”



Tô Nhạc hơi kinh ngạc, ý

định về quê cô nói từ năm thứ hai, nếu người trước mặt biết chuyện này, chắc là

người cô đã quen từ năm đó. Tô Nhạc quay đầu nhìn Trần Nguyệt, muốn tìm được

đáp án từ chỗ Trần nguyệt.



“Tào Ngu Đông, anh nói

bậy bạ gì đấy.” Trần Nguyệt thấy Tô Nhạc thay đổi sắc mặt, nghĩ rằng Tô Nhạc

nghĩ tới chuyện Trang Vệ, vội vàng nói tránh đi: “Anh là đàn anh lớn hơn bọn em

hai khóa, anh thì biết cái gì.”



Tào Ngu Đồng nhớ tới

chuyện Tô Nhạc và Trang Vệ, ngẩng đầu nhìn Ngụy Sở đang đứng cách đó vài bước,

cười một cái, rất nhạy bén mà thay đổi trọng tâm câu chuyện.



Tô Nhạc nghe Trần Nguyệt

và Tào Ngu Đông nói chuyện với nhau, chậm rãi nhớ ra Tào Ngu Đông này là ai,

không phải chủ tịch hội sinh viên của bọn họ năm đó sao? Nhiệm kỳ tiếp theo,

người tiếp nhận vị trí của anh ta chính là Trang Vệ.



Nghĩ đến Trang Vệ, Tô

Nhạc nhíu mày, đưa tay muốn bật lon nước, nhưng tay lại hơn run.



“Để anh giúp em.” Một bàn

tay cầm lấy lon nước trong tay cô, chỉ nghe cạch một tiếng, lon nước đã được

mở, người này ngồi xuống bên cạnh Tô Nhạc, sau đó tiện tay cắm một cái ống hút
chút cảm thán nghĩ, tìm một ông chồng nấu ăn giỏi là vô cùng cần thiết, uống ít

rượu cũng cần thiết không kém.



Trong suốt bữa cơm, mặc

dù có Ngụy Sở ở bên cạnh chống đỡ, cô vẫn bị ép uống vài chén rượu, về phần có

vài người trêu đùa cô và Ngụy Sở, cô cũng chỉ coi như đùa vui, nếu nói cô và

Ngụy Sở có chuyện gì đó, chi bằng nói một ngày nào đó Trang Vệ quỳ gối khóc,

nói hắn biết mình sai rồi.



Sau đó mọi người cùng đi

thanh toán mới biết Trang Vệ đã trả tiền, Tô Nhạc nhìn biểu hiện đắc ý của Lâm

Kỳ không khỏi bóp trán, lấy điện thoại trong túi ra xem giờ, cô hơi do dự nghĩ,

có nên về sớm một chút không? Một đám người như thế này đi hát, tỷ lệ micro rơi

vào tay cô không cao, hơn nữa hiện giờ đầu óc cô rất choáng váng, có thể hát hò

gì?



“Tô Nhạc uống say rồi,

tôi đưa cô ấy về, mọi người đi hát đi, chúng tôi không đi nữa.” Khi Tô Nhạc còn

chưa kịp từ chối, Ngụy Sở đã mở miệng.



Mí mắt Tô Nhạc giật giật,

anh hai, anh không nên nhập diễn quá như thế, anh thật sự coi mình là bạn trai

của bà chị đây rồi sao? Tô Nhạc rùng mình một cái, có nhân vật như vậy làm bạn

trai, cô sẽ bị các chị em phụ nữ oán hận tới chết.



Thấy Tô Nhạc run lên,

Ngụy Sở cúi đầu hỏi: “Sao vậy, lạnh à?” Anh nhìn bộ váy trên người Tô Nhạc,

đứng qua chắn gió cho cô, nói một cách không cho phép từ chối: “Anh đưa em về.”



Những người ở đây thấy

vậy lại huyên náo một trận, có người nói Ngụy Sở yêu thương bạn gái, có người

lại nói hâm mộ Tô Nhạc, giống như đã quên Tô Nhạc từng là bạn gái Trang Vệ.



Tô Nhạc không coi những

lời này là thật, cô cũng muốn nhân cơ hội này ra về, vì vậy thuận tiện đồng ý

với Ngụy Sở, về phần Ngụy Sở có nhân cơ hội nhìn trộm “sắc đẹp” của cô hay

không, có cố ý một mình đưa cô về để tiện XXOO hay cái gì đó hay không, Tô Nhạc

không chút lo lắng. Thứ nhất, cô tin tưởng thẩm mỹ của Ngụy Sở sẽ không thấp

như thế, ở đây, không ít người đẹp hơn cô; thứ hai, Ngụy Sở sẽ không ngốc tới

mức đưa cô đi làm chuyện gì đó dưới nhiều ánh mắt như vậy, trừ khi anh ta bị đồ

ăn lấp não; thứ ba, nhân vật làm mưa làm gió ở đại học A hẳn là còn chưa đến

mức bỉ ổi như thế.



Vì vậy, dưới ánh mắt cực

kỳ hâm mộ của các chị em phụ nữ, Tô Nhạc ra về cùng Ngụy Sở, đương nhiên cũng

không nhìn thấy sắc mặt khó coi của Trang Vệ.