Vợ Quan
Chương 32 : Ai cũng muốn thể hiện mình (3)
Ngày đăng: 09:11 18/04/20
Lâm Như thất bại, nhưng có một người khác lại thành công. Họ đều là phụ nữ, cùng vì việc của Hứa Thiếu Phong.
Thành công hay thất bại đều không phụ thuộc trí thông minh của họ, mà quan
trọng là hãy xét vận may của mỗi người. Người phụ nữ đó không phải ai
khác chính là hồ ly tinh mà Lâm Như đang tìm kiếm, hoặc có thể nói cô ta là tình nhân của Hứa Thiếu Phong, “phu nhân phi chính thức” Trần Tư Tư.
Khi biết Hứa Thiếu Phong gặp đại nạn trong lòng Tư Tư vô cùng lo lắng. Cô
ta chỉ có một cách duy nhất là cầu cứu cô bạn học cùng hồi đại học Mã
Được Được. Trần Tư Tư và Mã Được Được sở dĩ có thể trở thành đôi bạn
thân, điều đó có liên quan nhiều đến tên của họ, một người là Tư Tư, một người là Được Được, hai tên đều lặp lại chữ, hơn nữa họ đều là hai cô
gái xinh đẹp. Thông thường mà nói, hai người vừa xinh đẹp vừa có họ tên
lặp lại như thế hoặc là rất dễ trở thành đối thủ của nhau, hoặc là trở
thành bạn tốt. Hai người họ đã lựa chọn kiểu thứ hai, trở thành đôi bạn
tốt thực sự.
Sau khi tốt nghiệp, Trần Tư Tư đến thành phố Hải
Tân, Mã Được Được về Thâm Quyến. Hai người mặc dù không sống cùng thành
phố những vẫn thường xuyên gặp nhau, hoặc là Tư Tư đi Thâm Quyến thăm cô ấy, hoặc là cô ấy đến Hải Tân thăm Tư Tư. Được Được làm việc cho một
công ty bất động sản, đãi ngộ rất tốt, người yêu cô là một anh chàng da
đen, cao to khỏe mạnh. Cô dẫn người yêu đến Hải Tân, hỏi Tư Tư xem anh
ta có được không, Tư Tư nói: “Những cái khác đều rất tốt, chỉ có điều
anh ta trông mạnh mẽ thế, cậu thì nhỏ con yếu ớt thế này, tớ chỉ sợ cậu
chịu không nổi". Được Được liền véo Tư Tư một cái nói: “Tớ thích thế”.
Tư Tư lại nói: “Cái đó cũng giống như đi giày, giày chật giày rộng chỉ
bản thân mình biết, chỉ cần mình thích là được rồi". Được Được liền cười nói: “Nói nghe khó coi chết được, cái gì mà giày với chân. Tớ hỏi cậu,
bạn trai của cậu đâu? Tại sao không gọi anh ấy đến ăn cơm cho vui, hay
là sợ tớ bắt mất?”. Tư Tư nói: “Không phải cậu đã gặp rồi sao?”. “Gặp ở
đâu mà gặp?”, Được Được hỏi. Tư Tư trả lời: “Cậu còn nhớ không, chính là anh chàng giúp chúng mình chụp ảnh ở bãi biển”. Lúc này Được Được mới ờ lên một tiếng nói: “Cuối cùng thì cậu cũng bắt được anh ta rồi”. Tư Tư
cười khúc khích hỏi: “Cậu thấy anh ấy thế nào?”. Được Được liền bảo: “Tớ không còn nhớ rõ anh ấy nữa, hay là cậu gọi anh ấy đến đây để tớ nhìn
kỹ một chút, xem xem anh ta có thật sự xứng đáng với cậu hay không?”. Tư Tư nói: “Anh ấy có gia đình rồi, lại là một người trong giới quan chức, anh ấy rất cẩn trọng”.
đến vòng tay của Hứa Thiếu Phong, một phần cũng là vì cảm động, mặt khác là do tính hiếu kỳ. Cô vốn dĩ không nghĩ mình lại có thể bị mắc vào đó, cô cũng chưa từng có ý phòng bị, hơn nữa Thiếu Phong sớm đã nhắc nhở cô rằng anh là người đàn ông đã có gia đình và sẽ không vì bất cứ người
đàn bà nào khác mà ly dị vợ. Cô cho rằng điều đó không là gì cả, không
có gì là tồn tại vĩnh viễn, chỉ cần cô và Thiếu Phong sống với nhau hạnh phúc một thời gian, khi tình cảm đã qua giai đoạn tự nhiên thì cho dù
lúc đó không muốn chia tay, cũng chẳng còn tốt đẹp gì nữa. Vậy mà có
nhiều chuyện tiến triển cũng giống như việc lên xe buýt vậy, khi chưa
lên xe thì mong ngóng chỉ mong sao sớm lên được xe, cho dù phải đứng
cũng đã thấy thỏa mãn rồi, nhưng khi đã lên được xe, có chỗ đứng ổn
định, thì lại muốn có một chỗ ngồi, có chỗ ngồi lại mong muốn những
người xung quanh xuống hết để ngồi cho được thoải mái hơn. Tình cảm nam
nữ cũng tương tự như vậy, đó là một loại thuốc kích thích, không màu
nhưng trong chốc lát đã khiến chúng ta đều bị nghiện, khiến chúng ta đều bị cuốn hút vào nó. Ngay lúc đầu, cô đã bị chính thứ tình cảm đó đảo
ngược suy nghĩ, làm thế nào có thể biến cô từ địa vị của một cô vợ hờ
trở thành người vợ chính thức, làm thế nào để đang cùng một người phụ nữ khác hưởng thụ chung một người đàn ông trở thành độc chiếm anh ta, độc
chiếm một người đàn ông đã có vợ cần phải có dũng khí và sự nhẫn nại.
Dũng khí thì cô có đủ, còn sự nhẫn nại thì thực sự cô không biết phải đợi
bao lâu, càng không biết khi đợi như thế rồi liệu có kết quả gì không.
Vì vậy, trong lúc không thể mở miệng đưa ra yêu cầu bắt Hứa Thiếu Phong
ly dị thì cô chỉ còn cách muốn có con với anh ấy, đợi khi có con rồi sẽ
không sợ không khống chế được anh ấy.
Có rất nhiều chuyện, không
sợ không làm được, chỉ sợ nghĩ không ra. Chỉ cần muốn có con, biện pháp
ắt sẽ có. Đến giờ phút quan trọng nhất, nói cô đang nghén, như thế dễ
dàng qua mặt được ông ấy. Cứ như thế, cô đã mang trong mình đứa con với
Thiếu Phong. Vốn dĩ cô muốn thông qua biện pháp hòa bình nhận được sự
đồng tình chấp nhận từ phía anh ấy, không ngờ lại bị anh ấy kịch liệt
phản đối, cô đành sử dụng chiêu thức vu hồi, bên ngoài vẫn niềm nở nhưng thực tế lại giấu diếm, đợi đến khi bụng ngày một lớn hơn, một khi đã
thành hình hài rồi, không sợ Hứa Thiếu Phong ruồng bỏ.