Vợ Quan
Chương 55 : Đứng trước cám dỗ (16)
Ngày đăng: 09:12 18/04/20
Anh buông điện thoại xuống, trong lòng trào dâng một cảm xúc mãnh liệt, tất cả những cung bậc cảm xúc cùng lúc ùa về.
Cô ấy lên tỉnh khi nào? Vì sao trước khi đi cô ấy lại không nói với mình
một tiếng? Cô ấy sợ mình cản cô ấy lại, hay vẫn muốn như lần trước dành
cho mình một sự bất ngờ? Nhưng cô ấy lên tỉnh tìm ai chứ? Liệu có phải
đi tìm anh trai của Mã Được Được - Mã Trung Tân? Anh đột nhiên nhớ tới
lần trước Vương Chính Tài từng nói, Mã Trung Tân làm việc chấp chính,
liêm minh, không tham ô, chỉ có điều có chút háo sắc. Cô ấy đi cầu xin
hắn ta, lẽ nào… Bất giác anh không giữ được bình tĩnh, vội vàng nhấc
điện thoại và lần này đã có thể liên lạc được với cô.
Hứa Thiếu Phong nói một cách nóng vội: “Tư Tư, em vẫn ở trên tỉnh sao?”
Trần Tư Tư cười nói: “Vâng, tin nhắn em gửi anh đã nhận được chưa?”
Hứa Thiếu Phong nói: “Anh nhận được rồi, em lên tỉnh lúc nào vậy, sao không nói trước với anh một câu?”
Trần Tư Tư nói: “Em đi hôm qua, Thiếu Phong, em định dành cho anh một sự bất ngờ, nhưng nào ngờ tin nhận được lại khiến người ta phải thất vọng,
thật là thất vọng tới mức không thể chịu nổi”.
Hứa Thiếu Phong
nghe vậy, vô cùng cảm động, cho dù kết quả có như thế nào, thì điều Tư
Tư làm cũng khiến ông cảm kích muôn phần, ông không kìm được xúc động
nói: “Tư Tư, em đừng thất vọng, em đã làm hết sức rồi, em về đi, đừng ở
trên đó nữa”.
Trần Tư Tư ừm một tiếng nói: “Em định mai sẽ về”.
Hứa Thiếu Phong liền cảnh giác hỏi: “Anh hỏi em, có phải em đi tìm Mã Trung Tân không?”
Mã Được Được được tặng chiếc nhẫn đó thì rất vui, không ngừng nói nhờ Trần Tư Tư chuyển lời cảm ơn tới vị đại quan đó. Khi Trần Tư Tư định nhờ Mã
Được Được giúp đỡ, cô ấy nói không phải là không muốn giúp, nhưng trong
chuyện này cô ấy không giúp nổi và tỏ lời xin lỗi: "Tư Tư, khả năng của
mình không phải cậu không biết, trong số những người mà mình quen biết ở trên Tỉnh ủy, ngoài anh trai mình, thì thế lực của những người khác
không thể bằng được với anh ấy, những việc liên quan tới nhân sự của
tỉnh không phải ai cũng có thể giúp cậu được. Hay là, đợi mình xong việc rồi mình và cậu cùng lên tỉnh một chuyến tìm anh trai mình, hỏi xem
liệu anh ấy có giúp gì được không?". Trần Tư Tư sao có thể đợi được tới
lúc cô ấy xong việc chứ? Cô liền nói, không sao, cậu cứ thu xếp việc của cậu đi, anh trai cậu cũng như anh trai mình, mình có thể trực tiếp tới
gặp anh ấy. Mã Được Được nói, vậy cũng được, để mình gọi cho anh ấy
trước, bảo anh ấy phụ trách khoản tiếp đón cậu.
Theo sự thu xếp
của Mã Được Được, cô tới cửa hàng bán rượu và thuốc lá mua cho Mã Trung
Tân hai tút thuốc lá thượng hạng và hai chai rượu hạng nhất, một mình
lên trên tỉnh tìm gặp anh ta. Thật may, Mã Trung Tân cũng không phải kẻ
thất tín, tiếp đón Trần Tư Tư rất chu đáo. Sau khi nghe cô đề cập tới
việc cần bàn, Mã Trung Tân cũng gây khó dễ cho cô, chỉ nói anh ta có thể giúp cô hỏi han tình hình, nhưng chưa chắc đã giúp được gì, vì việc
liên quan tới nhân sự thường rất phức tạp, Tỉnh ủy cơ bản thường tôn
trọng ý kiến của Đảng ủy địa phương, người khác thường rất khó xen vào.
Ngày thứ hai, Mã Trung Tân nói cho cô biết, Phó Thị trưởng mới của thành phố Hải Tân đã được xác định rồi, không phải là Hứa Thiếu Phong, mà là Bành Thành Thư. Thực sự sốc, cô không ngờ mình vất vả tới đây, mà kết quả
lại như thế. Trở về khách sạn, cô do dự rất lâu, mới gửi tin nhắn đó cho Hứa Thiếu Phong.
Tuy nói là việc không có cách giải quyết, nhưng từ một góc độ khác cô lại cảm thấy, Hứa Thiếu Phong vẫn rất quan tâm
tới cô, đặc biệt là khi ông nghe được tin cô lên tỉnh là để gặp Mã Trung Tân, từ trong điện thoại cô cảm nhận được sự ghen tuông trong đó, khiến cô vừa thấy buồn cười, vừa thấy yên lòng. Con gái thường rất kỳ lạ, đàn ông mà ghen quá thì sẽ cảm thấy phiền phức, đàn ông không biết ghen thì lại thất vọng. Từ trước tới giờ cô chưa bao giờ thử xem Hứa Thiếu Phong có ghen vì cô, sự việc bất ngờ này chính là một cơ hội tốt, để cô thấy
được cảm giác hạnh phúc khi Hứa Thiếu Phong ghen vì cô, cô có thể biết
được Hứa Thiếu Phong vẫn còn rất yêu cô, nếu như không yêu cô, ông tuyệt đối sẽ không có thái độ như thế.