Vợ Quan

Chương 56 : Đứng trước cám dỗ (17)

Ngày đăng: 09:12 18/04/20


Về tới Hải Tân, sau khi nghe cô kể chi tiết về toàn bộ câu chuyện, Hứa

Thiếu Phong vội ôm thật chặt cô vào lòng. Giây phút đó, cô cảm thấy

những gì cô dành cho người đàn ông này thật xứng đáng.



Chiều nay, Trần Tư Tư không thể ngờ Mã Được Được lại xuất hiện trước mặt cô, trong lòng không nén nổi vui mừng



Tư Tư nói: “Được Được, sao cậu không nói với mình một tiếng để mình đi đón cậu?”



Được Được đáp: “Mình muốn tới một cách đột ngột, dành cho cậu một sự bất

ngờ. Hơn nữa mình lái xe tới đây, không cần cậu phải ra đón”.



Tư Tư hỏi: “Lần này cậu tới Hải Tân là vì việc công hay tư vậy?”



Được Được trả lời: “Là việc công mà cũng là việc tư, vị đại quan của cậu đâu rồi?”



Tư Tư cười nói: “Anh ấy đang dự hội nghị. Bọn mình tìm một chỗ ngồi nói chuyện trước đã được không?”



Được Được nói: “Tất cả nghe theo cậu, mình chỉ tuân lệnh thôi”.



Hai người họ lại tới quán cà phê lần trước, gọi cà phê, một đĩa hoa quả, trong tiếng nhạc êm ái, kéo theo những câu chuyện.



Được Được: “Tư Tư, lần này mình tới Hải Tân, là muốn hợp tác với cậu một dự

án, bảo đảm cậu không cần phải chi ra một xu nào, chỉ cần bán nước bọt

kiếm tiền”.



Tư Tư: “Làm gì có việc gì dễ dàng như vậy chứ?”



Được Được nói: “Là thế này, thành phố Hải Tân đang cần tu sửa lại Thư viện

thành phố, đề án đã được phê chuẩn rồi, mình muốn cậu, thuyết phục vị

quan nhân của cậu nhận dự án này”.



Tư Tư nói: “Cậu tin tức nhạy bén quá, mình không hay biết về chuyện này, sao cậu lại biết được?”



Được Được nói: “Cậu không biết là vì cậu không có đầu óc kinh doanh, không

quan tâm tới những việc này, còn mình biết được là vì đằng sau mình là
Mã Được Được gặng hỏi: “Anh ta nói sao?”



Trần Tư Tư nói: “Anh ấy nói mình cứ đặt chỗ trước, buổi tối anh ấy sẽ đến

muộn một chút! Mình đã nói rồi Hứa Thiếu Phong là người có tình có

nghĩa, những việc anh ấy làm được, anh ấy nhất định sẽ giúp”.





Được Được vui vẻ nói: “Tốt!”. Vừa nói dứt lời, liền cười như phát điên:

“Cậu có lầm không đấy, buối tối muộn anh ta mới tới tiếp chuyện mình,

thế cậu định đi đâu?”



Trần Tư Tư cười ha ha nói: “Đến lúc đó mình có thể trốn đi một lát!”



Hai người cười sảng khoái, Mã Được Được nói: “Cậu đừng có thần kinh nữa,

mình hỏi cậu, việc anh ta ly hôn vì cậu tiến triển tới đâu rồi?”



Trần Tư Tư vừa nghe những lời này, bất giác lại cảm thấy buồn buồn. Cô rất

rõ, cô chưa bao giờ yêu cầu anh phải ly hôn, anh cũng chưa bao giờ nói

vậy, lần trước cô nói với Mã Được Được chuyện ly hôn hoàn toàn chỉ vì

muốn giữ thể diện cho bản thân. Bây giờ Mã Được Được lại nhắc chuyện cũ, đã chạm đến lòng tự trọng của cô, cô đành nói: “Mấy ngày trước, anh ấy

dồn tâm huyết vào việc tranh cử chức Phó Thị trưởng, nhưng không đắc cử, tâm trạng anh ấy đã đủ mệt mỏi rồi, bây giờ… lúc này mình sao có thể đổ thêm dầu vào lửa? Đợi sau hẵng nói, cũng không cần vội vàng làm gì”.



Mã Được Được nói: “Cậu không phải tự hạ thấp mình như vậy, không vội sao

được? Hay là đợi khi sinh con rồi mới đề nghị ông ta ly hôn?”.



Đây chính là suy nghĩ của Tư Tư, cô không muốn gây cho Hứa Thiếu Phong bất

kỳ sự ràng buộc nào, bây giờ cô cứ kín đáo sinh con, đợi tới khi ván đã

đóng thuyền, gạo đã thành cơm rồi tính tiếp. Nhưng cô lại bắt đầu hoài

nghi liệu cách làm này có đúng không? Nếu có con, cô sẽ phải chịu nhiều

thiệt thòi, cũng có thể phải chịu sự khinh rẻ của người khác, không biết chừng khi đứa trẻ lớn lên, khi nó nhận thức được, làm như vậy sẽ gây

tổn thương tới tâm hồn nó. Cô đang rất do dự, nhiều lúc cô tự hỏi chính

mình, rốt cuộc mình sống vì cái gì? Nhưng, trước mặt Mã Được Được cô vẫn không muốn giãi bày cảm xúc thực của mình, chỉ cười khúc khích nói:

“Được rồi, cậu đừng có như bà thẩm phán tra khảo mình như vậy được

không?”.