Vợ Quan
Chương 78 : Cơn lốc tình yêu (1)
Ngày đăng: 09:12 18/04/20
Tục ngữ có câu:
"Không sợ ăn cắp ăn trộm của người khác chỉ sợ người khác ăn trộm của
mình". Khi một người nào đó bị một người khác để ý và muốn gây chuyện
thì trừ khi người đó là thần thánh, nếu không sớm muộn gì kẻ đó cũng bị
bắt thóp. Hứa Thiếu Phong không ngờ được rằng anh đã bị bảo vệ khu hoa
viên Di Tình để ý, nhân viên bảo vệ yêu cầu anh đăng ký thông tin cá
nhân, anh liền đăng ký, bảo vệ đưa tấm thẻ anh mới được đi vào. Không có cách nào khác, anh có thể quản lý cả hơn nghìn nhân viên ở Cục, có thể
tự do ra vào đài truyền hình cũng như các đơn vị quan trọng khác nhưng
lại không thể tự do ra vào khu hoa viên Di Tình này. Người ta nói đây là yêu cầu của Ban quản lý khu nhà nên anh chỉ còn cách tuân theo mà thôi. Hứa Thiếu Phong không thể đoán được rằng chính bản đăng ký đó lại là
bằng chứng hại anh sau này, ở bến đỗ xe dưới tầng hầm cũng lắp đặt hệ
thống camera theo dõi, nó đã ghi lại cảnh Trần Tư Tư kéo tay anh.
Sau khi nhìn thấy cảnh này trong máy camera, người bảo vệ tên là Phúc Sinh
ấy vui như vớ được vàng, hắn biết rằng đây sẽ là chứng cứ mà chị họ hắn
đã nhắc đến, chị họ mà có được những thứ này thì có thể phá hỏng tiền đồ của Hứa Thiếu Phong, cũng có thể thay đổi vận mệnh của một số người
trong đó có hắn ta. Đã vậy thì hắn không thể bỏ qua cơ hội thay đổi vận
mệnh của mình được, hắn lặng lẽ lấy cuốn băng video ra sau đó dùng máy
tính cố định cảnh đó lại. Ngày hôm sau, hắn copy vào USB rồi mang ra
hiệu ảnh rửa thành mười tấm, sau đó vui vẻ đến gõ cửa nhà chị họ Phùng
Hải Lan.
Từ khi biết Hứa Thiếu Phong có bồ nhí ở ngoài, Phùng Hải Lan rất vui mừng, bà ta nghĩ rằng một khi nắm được chứng cứ này thì lo
gì không lật được Hứa Thiếu Phong, cũng lo gì không thay đổi được vận
mệnh của Trương Minh Hoa. Những ngày gần đây, ngày nào bà ta cũng mong
chờ Phúc Sinh có thể mang về cho bà ta một tin vui. Có hy vọng đó nên
tâm trạng bà ta phấn chấn hẳn lên, bước chân đi cũng nhẹ nhõm hơn, thèm
ăn hơn, ngay cả ham muốn tình dục cũng tăng lên nhiều, điều đó khiến
Trương Minh Hoa cũng phải nghi ngờ bà, liệu có phải khi xưa bà đem một
phần tinh lực trao cho người đàn ông khác, bây giờ mới dốc hết cho ông
nên mới dồi dào sức lực như thế. Thế nên mới thăm dò bà: “Bà làm sao
vậy? Tôi vẫn là tôi, bà vẫn là bà mà tại sao dạo này lại mãnh liệt thế
nhỉ?”
Phùng Hải Lan nói: “Hứa Thiếu Phong có bồ nhí ở ngoài rồi”.
Trương Minh Hoa vừa nghe thấy tin đó đã giật bắn lên, kinh ngạc ngồi dậy hỏi: “Cái gì? Hứa Thiếu Phong có bồ nhí ở ngoài sao?”
cất nó đi thật cẩn thận. Bà biết, nếu chỉ có bản đăng ký này thì chưa
thể nói lên điều gì, muốn kiện được Hứa Thiếu Phong thì phải có những
chứng cứ thuyết phục hơn. Bà lại bảo Phúc Sinh nghĩ cách. Phúc Sinh lắc
đầu nói không thể nghĩ ra cách nào. Bà lại khuyên Phúc Sinh khi cần
thiết nên học cách làm như trong phim ảnh vẫn thường làm, ví dụ như có
thể lén chụp vài tấm ảnh hay ghi âm cái gì đó chẳng hạn.
Trời không phụ lòng người, Phùng Hải Lan rốt cuộc cũng đợi được đến ngày Phúc Sinh đem tin tốt đến.
Khi Phúc Sinh đem những tấm ảnh đó đến cho Phùng Hải Lan, dường như bà
không thể khống chế được bản thân nữa hét to lên: “Tốt, thật quá tốt
rồi. Phúc Sinh, làm sao cậu có được thứ này?”
Thấy Phùng Hải Lan
vui mừng như vậy Phúc Sinh cũng rất vui, liền kể tỉ mỉ cho bà nghe
chuyện ông ta làm thế nào mà có được cuốn băng video đó.
Phùng
Hải Lan nói: “Phúc Sinh, chuyện này nhất định phải giữ bí mật, chỉ có
chị và em biết, sau này dù gặp bất kỳ ai cũng không được kể cho họ
nghe”.
Phúc Sinh gật đầu: “Chị, điều này thì em biết rồi”.
Phùng Hải Lan chỉ vào Trần Tư Tư trong tấm ảnh nói: “Chú có biết cô gái trong tấm ảnh này làm gì không? Theo chị thấy thì cô gái xinh đẹp thế này mà
lại làm bồ nhí của người ta thì cũng chẳng phải loại hay ho gì”.
Phúc Sinh lắc đầu nói: “Cụ thể làm gì thì em không biết nhưng cô ta hay lái
một chiếc xe con màu phấn hồng, xem ra cũng rất tử tế”.
Phùng Hải Lan nói: “Cậu vẫn phải chú ý đến cô ta, xem xem ngoài Hứa Thiếu Phong
ra thì cô ta còn qua lại với loại đàn ông nào nữa. Tóm lại không cần
biết là chứng cứ giữa hai người bọn họ hay chứng cứ liên quan đến người
khác, cứ thu thập được càng nhiều thì càng có sức thuyết phục”.