Vô Sỉ Đạo Tặc

Chương 15 : Hắc ám cân

Ngày đăng: 09:31 18/04/20


Trên cái khăn che của hắc y nhân có hình một khô lâu rất sống động, cái miệng mở lớn cười âm trầm, trong đêm tối càng tăng thêm vẻ quỷ dị.



Sự ấm ám trong phòng lại một lần nữa chuyển sang lạnh, bởi vì trên người hắc y nhân phát ra một loại khí tức tử vong.



Cổ Duyên nghe thấy mùi máu tươi nồng nặc, mặc dù trên người hắc y nhân không có dính chút máu tươi nào.



“Ngươi là ai? Muốn cái gì?”



Hắc y nhân không nói gì, hai mắt mở to, một ám quang màu lam từ trong hai con ngươi hắn lóe lên: “Tiểu tử, có nhìn thấy một nữ nhân hay không?”



Cổ Duyên bị ánh mắt lạnh như băng của hắn chiếu tới, giống như cả thân thể bị nhìn xuyên qua, cả linh hồn cũng như muốn xuất ra khỏi thân thể đang trần truồng, trong lòng có một cảm giác trống rỗng không nguyên do. Lời nói của hắc y nhân tựa hồ ẩn chứa một loại ma lực tà dị nào đó, khiến hắn không thể kháng cự, Cổ Duyên như đang nằm mơ, mơ mơ hồ hồ muốn đem chuyện thiếu nữ đang nằm trong bồn tắm nói ra.



Lúc này một cảm giác lạnh từ hạ phúc truyền đến, xông thẳng lên não, Cổ Duyên tức thì bừng tỉnh lại.



Đặt ở bụng hắn khẳng định là thanh đoản kiếm, mục đích của nó thứ nhất là làm Cổ Duyên tỉnh ra, thứ hai là để uy hiếp.



Cổ Duyên rất rõ ràng, nếu như vạch trần thiếu nữ thì sẽ có hậu quả gì.



Cổ Duyên chỉ có thể giả bộ mê mang, gãi gãi đầu nói: “Nữ nhân? Không có, ta một mực tắm rửa, không nhìn thấy kẻ nào cả. Gian phòng tắm này chỉ có ta cùng lão bản Phí Thản mới có thể sử dụng …”



Hắc y nhân không có nghi ngờ, dưới “chấn nhiếp” thuật của hắn, tiểu hài này không có khả năng nói loạn.



Phòng tắm trừ cái bồn tắm lớn ra thì không còn vật gì có khả năng để ẩn nấp.



“Bị thương mà còn chạy nhanh như vậy!” Hắc y nhân hừ lạnh một tiếng, ánh lam trong mắt tăng vọt, Cổ Duyên chỉ thấy đầu óc như bị một cái chùy nhọn đập mạnh vào, thống khổ vô cùng, trước mắt tối đi, cả người nhũn ra, cổ cũng không còn khả năng chống đỡ đầu nữa, ùm một tiếng ngã xuống bồn tắm.



Trên mặt cảm giác được sự ấm áp của nước nóng, nhưng Cổ Duyên vẫn vô pháp nhúc nhích, đầu tiếp tục chìm xuống, bất quá không chìm đến đáy, mà lại là không gian chính giữa hai vật mềm mại. <@Cái nì chắc không cần giải thích >



Hắc y nhân cũng không có nói nhiều lời, chuyển thân rời đi.



Thiếu nữ vẫn không nhúc nhích như cũ, Cổ Duyên âm thầm kêu khổ, dưỡng khí trong phổi đang mất đi từ từ, hắn dã cơ hồ như muốn ngất.
Chắc là nàng dùng băng châu bắn ngựa, làm bọn chúng đau đớn mà phá chuồng ngựa chạy tán loạn.



Xa xa nghe tiếng người quát lên: “Ở nơi đó, nhanh, đừng để nàng chạy thoát!”



Xem ra đúng là hắc y nhân này tưởng thiếu nữ dùng ngựa chạy trốn, nhất nhất đuổi theo truy đuổi.



Thiếu nữ nhìn vào lỗ hổng một hồi, sau đó thở ra một hơi nói: “mấy tên ngốc Ám Hắc Cân như âm hồn không tan này đến giờ rốt cuộc cũng chịu rời đi.”



Ám Hắc Cân không phải là một loại vật phẩm, mà là một tổ chức, tổ chức sát thủ, là một tổ chức sát thủ khổng lồ trong bóng tối, chỉ cần xuất tiền ra, bọn họ có thể vì cố chủ giết bất kỳ kẻ nào.



Nghe đến sự đáng sợ của bọn họ thậm chí có thể làm tiểu hài nữa đêm không dám khóc.



Nhớ đến vừa rồi đối diện với sát thủ Ám Hắc Cân, Cổ Diêu cảm thấy phát lãnh, cũng may Ám Hắc Cân rất ít khi giết người ngoài mục tiêu của mình, một mặt là vì bọn chúng giết người thì sẽ bị báo thù, giết người không liên quan đối với Ám Hắc Cân là một hành vi không có lợi, cho nên phần lớn đều không có vô cớ làm hại người.



Một mặt thì Ám Hắc Cân tận lực giảm thiếu cừu hận không cần thiết, nếu không làm cho quần chúng phẫn nộ, nếu không thì cho dù thế lực của bọn chúng có lớn thì ở Tạp Địch đại lục cũng không có chỗ đặt chân.



Cổ Diêu có chút hâm mộ, thiếu nữ này bất quá không lớn hơn mình, mà thân thủ đã lợi hại như thế. Hơn nữa nàng lại phi thường thông minh, từ khả năng lừa địch vừa rồi là có thể nhìn ra được.



Nàng dùng băng châu làm ám khí không phải là không có đạo lý, băng châu vừa chạm vào ngựa lập tức vỡ ra, sẽ rất nhanh biến thành nước ngấm vào dất, như thế thì dù có dùng hết sức cũng không sợ bị người khác biết nàng âm thầm động tay động chân.



“Hô!Hô!” <@cười nham nhỡ qué>



Thiếu nữ không để ý nghi thái, đặt mông ngồi xuống đất.



Biểu hiện bên ngoài nhìn qua thì nhẹ nhàng, nhưng thật sự bị truy đuổi gần hai ngày, nàng cũng đã sớm kiệt sức, “Bích Lục Chỉ” lúc nãy lại hao phí không ít sức lực.



Trong phòng tắm khôi phục lại sự yên tĩnh, thiếu nữ thở dốc mấy hơi, đột nhiên có chút cảnh giác, ngẩng đầu lên, thấy ánh mắt của Cổ Diêu sáng rực. Lại nhìn lên người mình, thiếu nữ phát hiện áo lụa của mình bị nước thấm vào, dính sát vào trên da thịt, nội y cùng da thịt băng cơ ngọc tuyết bên trong đều ẩn ẩn hiện hiện, rất là gợi cảm.



Nàng mới 16 tuổi, cái bánh bao nhỏ cũng chỉ mới nhú ra, thể hiện sự thanh xuân của chủ nhân, cực kỳ mê người.