Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường (Lão Bà Của Ka Là Hoa Hậu Giảng Đường)

Chương 525 : Hai vạn tệ một đĩa

Ngày đăng: 13:41 30/04/20


- Công ty chuyển phát nhanh Vận Đạt?



Diệp Tử Vận nhất thời cạn lời với Đường Kim, lúc nàng nhìn rõ tình huống trong quán ăn thì lại một lần nữa cạn cmn lời, chiêu này của Phương Đại Dân tuy rằng bỉ ổi nhưng nàng đúng là không có cách nào giải quyết hết.



Nhà hàng của Diệp Tử Đạt cũng không nhỏ, đại sảnh cũng có vài chục cái bàn, chỉ là lúc này mấy chục bàn ăn đều có người ngồi nhưng mỗi bàn chỉ có một người, vậy thì cũng không có gì hết nhưng vấn đề là mấy người này cứ ngồi không vậy, không hề gọi món gì cả, trước mặt chỉ để mỗi một cốc nước lọc, ngoài ra thì không còn gì hết, rất rõ dàng, đám người này muốn đến phá đám!



Gặp phải chiêu trò bỉ ổi như thế, Diệp Tử Vận đúng là không có cách gì hết, người ta chỉ ngồi đó chưa có gọi món mà thôi, cũng không thể gọi cảnh sát đến bắt họ được, nhà hàng cũng không thể đuổi người, nếu đuổi người thì đám người này kiếu gì cũng sinh sự bởi vì Diệp Tử Vận biết rõ bọn chúng là đám lưu manh giang hồ sống ở gần đây, nếu thực sự làm gắt quá thì được không bù mất.



- Tỷ à, mấy người này đều nói là Phương công tử nào đó mời họ đến đây ăn cơm, nhưng mà Phương công tử còn chưa tới nên họ chưa gọi đồ ăn, chỉ chiếm chỗ trước thôi, nếu cứ như vầy thì nhà hàng của ta làm sao kinh doanh tiếp được nữa chứ? – Diệp Tử Đạt bắt đầu tức giận:



- Ta gọi điện cho tên khốn Phương Đại Dân thì hắn lập tức cúp máy, hắn còn đòi ta đến tìm hắn.



- Các người ở đây giá cả thế nào? – Đường Kim đột nhiên hỏi.



- Không cao, bình thường một người bình quân chỉ hết khoảng trên dưới 100 tệ. – tuy không hiểu tại sao Đường Kim lại hỏi như thế nhưng Diệp Tử Vận vẫn lập tức đáp.



- Món rẻ nhất quán này là gì? – Đường Kim lại hỏi thêm một câu



- Lạc rang 2 tệ một đĩa. – Diệp Tử Vận đáp.



- Rẻ quá, thế nào cũng phải bán 2 vạn tệ một đĩa chứ. – Đường Kim lắc đầu nhìn Diệp Tử Đạt:



- Ngươi cho người mang lên cho họ mỗi người một đĩa lạc rang.



- Cái này… - Diệp Tử Đạt nhìn Diệp Tử Vận như muốn hỏi ý kiến nàng.



- Cứ làm theo đi. – Diệp Tử Vận không biết Đường Kim muốn làm gì nhưng vẫn chọn tin tưởng hắn, bởi vì hắn là nam nhân của Đại Nhi tiểu thư, nàng tin vào ánh mắt nhìn người của Đại Nhi tiểu thư.



Đương nhiên là Diệp Tử Vận không biết Đường Kim và Tiêu Đại Nhi là do một sự cố ngoài ý muốn nên mới đến với nhau, điều này không liên quan gì đến ánh mắt nhìn người của Tiêu Đại Nhi.
Mấy chục tên lưu manh kia không nhìn thấy một màn này nhưng hai chị em Diệp Tử Vận ở một bên thì nhìn rõ ràng, Diệp Tử Vận thì bình thường còn Diệp Tử Đạt thì há hốc mồm kinh ngạc, vị tỷ phu này hình như còn biết cả ảo thuật.



- Tử Đạt, mau đi đóng cửa lại. – Diệp Tử Vận đột nhiên mở lời.



- Vâng! – Diệp Tử Đạt tuy rằng ngạc nhiên nhưng cũng lập tức gật đầu và làm theo. Lần này hắn có cảm giác giống như chuẩn bị đóng cửa đánh chó vậy.



Lúc này ở trong quán ăn mấy chục tên lưu manh kia đã đau đến lăn lộn bừa trên mặt đất, cái tên lúc nãy nếm thử lạc rang của Đường Kim bắt đầu cầu xin:



- Lão đại, cho ta một hạt đi, ta, ta xin ngươi đấy…



- Lạc rang không phải ngươi xin là ta có thể cho, đây là quán ăn, muốn ăn thì phải trả tiền. – Đường Kim từ tốn nói rồi hướng về phía bồi bàn ở phía xa vẫy tay:



- Cô mau lại đây, hỏi xem vị khách này có muốn gọi đồ gì không?



Cô bé bồi bàn kia đơ ra một lúc mới kịp phản ứng lại, nàng vội vàng đến chỗ Đường Kim sau đó nhìn tên lưu manh hỏi:



- Tiên sinh, ngài có muốn ăn chút gì đó không?



- Lạc rang, ta muốn ăn lạc rang! – tên lưu manh dường như muốn hét lên.



- Ừm, cô mau ghi lại, lạc rang đặc chế, giá bán lẻ 2 vạn tệ ( khoảng 70 củ) – Đường Kim nhìn cô bé kia nói.



- A! – Cô bé cứ nghĩ là mình nghe nhầm:



- Ha…hai…hai vạn tệ?



Diệp Tử Đạt đang ở gần đó cũng run lên một cái, hắn dường như đã hiểu, Đường Kim thật sự muốn bán lạc rang với giá 2 vạn tệ.