Vô Tận Hỏa Vực

Chương 42 : Uẩn phòng

Ngày đăng: 09:18 27/06/20

Sau khi ăn uống xong xuôi, Trần Anh được Thừa Chí dẫn đến một căn phòng ở tận trong cùng gia trang. Nhìn thấy căn phong này, Trần Anh chợt nhớ ra ngày đầu tiên đi vào gia trang đã được nhắc nhở đây là cấm phòng, không thể đi vào, hiện tại Thiều Quốc Việt bảo Thừa Chí dẫn mình đến đây, xem ra có gì đó không đúng lắm. Lúc này nhìn lại ánh mắt Thừa Chí, quả nhiên là có sự đồng cảm nào đó chứ không phải là tình cảm gì đó giữa nam nhân. Biết được việc này, Trần Anh cũng thở nhẹ một hơi, bất quá lại có chút căng thẳng, Thừa Chí sư huynh đã tu luyện cùng sư phụ hơn mười năm mà còn e ngại chỗ này, xem ra căn phòng này rất đáng sợ.
Cách căn phong khoảng hai thước Thừa Chí liền dừng lại, quay đầu về phía Trần Anh, nói:
- Sư đệ, trước đây đệ cũng đã biết rồi, đây là cấm phòng của gia trang ta. Bây giờ ta sẽ nói tường tận cho đệ về căn phòng này, cố mà nghe cho kĩ vào nhé.
Trần Anh thấy giọng của sư huynh nghiêm túc, cũng nghiêm nghị lại, tập trung vào lời nói của Thừa Chí.
Theo như Thừa Chí kể lại, căn phòng này có tên là Uẩn Phong phòng, nghĩa là để sản sinh ra người có phong chi lực. Nói là sản sinh không bằng nói rằng làm thức tỉnh người có phong chi lực. Ai cũng biết, phàm là người đã tu luyện dù nguyên tố chi lực ổn định hay hỗn loạn, tinh thuần hay hỗn tạp đều phải mang trên người một loại là căn nguyên cho tâm pháp của mình, sau đó mới đến vũ kĩ. Vũ kĩ, ai cũng có thể sử dụng, giả như một thức Thủy chi kiếm pháp, một người có Mộc chi lực cũng có thể sử dụng, bất quá cái phát huy được cao nhất cũng chỉ là kiếm ý, là chiêu thức chứ không thể truyền Thủy chi lực để phát huy được sức mạnh thật sự. Dù ngươi có lĩnh hội cao như thế nào đi chăng nữa, có dùng bộ vũ kĩ kinh thiên động địa như thế nào, đấu với đối thủ đồng cấp, chắc chắn thất bại. Bất quá tâm pháp thì khác. Tâm pháp ngay từ đầu là nguồn gốc để tu luyện, nếu tu sai đường, nhẹ thì trở thành phế vật, nặng thì lập tức vỡ nát hết mạch máu mà chết. Nhưng đôi khi tia bổn nguyên chi lực bên trong than quá nhỏ bé, khó mà tán phát ra bên ngoài để các vị sư phụ biết được, mà nếu nguyên tố chi lực này chỉ ở trong cơ thể, thì cũng chỉ có các đại năng cấp bậc chữ “Thần” trở lên mới có thể nhìn ra. Bởi vậy trong một số thế gia, hoàng tộc hay các môn phái lớn thường có các căn Uẩn phòng như thế này. Uẩn phong cũng chia ra làm ba cấp sơ trung cao, hầu hết các Uẩn phòng đều ở mức sơ cấp. Ở trong Uẩn phòng, nguyên tố chi lực trong cơ thể sẽ tăng lên một cách đáng kể. Tất nhiên tăng nguyên tố chi lực chỉ làm ngươi dễ dàng tu luyện hơn một chút thôi, nhưng cũng chỉ là một chút.
Thừa Chí nói một hồi rồi nhìn về phía Trần Anh, thấy hắn đang đơ người ra, mồm mấp máy như đang muốn hỏi gì đó, liền mỉm cười:
- Sư đệ, có gì muốn hỏi cứ hỏi đi.
- Sư huynh, theo huynh nói Uẩn phòng dùng để kích phát nhằm tăng lên lượng nguyên tố chi lực trong thể nội sao?
- Đúng vậy.
- Nhưng bổn nguyên chi lực của đệ là Lôi chi lực cơ mà, đây là Uẩn Phong phòng…
Thừa Chí cũng đang thắc mắc vấn đề này. Hắn đương nhiên biết Trần Anh dùng Lôi chi lực, tất nhiên Thiều Quốc Việt cũng biết chuyện này, bất quá lại bảo hắn đưa Trần Anh đến ở đây, xem ra chỉ có một nguyên nhân. Nhìn Trần Anh trước mắt, Thừa Chí có chút cười khổ, chậm rãi nói:
- Sư đệ, thực ra cũng có thể đây là sư phụ trừng phạt đệ. Lúc trước ta mới chỉ nói về công dụng Uẩn phòng, bất quá, không ai cho không ai cái gì, có được tất có mất. Đệ ở trong Uẩn phòng này tụ tập nguyên tố chi lực, tuy nói là tập trung một nguyên tố, nhưng vẫn sẽ có những nguyên tố chi lực khác đi kèm, hấp thụ một nguyên tố chi lực trong đó, sẽ vô hình chung là thu hút các nguyên tố chi lực còn lại tấn công chính mình. Người vào trong Uẩn phong này thường phải chịu đau đớn tận cùng. Coi như cũng là trả giá.
Nghe Thừa Chí nói xong, Trần Anh cũng rùng mình, vị sư huynh này miêu tả chân thực như vậy xem chừng trước đay cũng nếm không ít đau khổ do Uẩn phòng này gây ra, đén nay vẫn e sợ nó. Trần Anh cẩn thận hỏi lại:
- Sư phụ không phải sẽ cố tình làm vậy chứ.
- Ta cũng không biết, trước đây sư phụ chưa bao giờ như vậy cả.
….
Trong Uẩn Phong phòng Trần Anh đang nằm trên một chiếc giường bằng đá ở góc phòng. Uẩn Phong phòng này so với các phòng khác trong gia trang nhỏ hơn, cũng tương đối đơn bạc, ngoài một chiếc giường đá, bàn đá và vài cái ghế đá ra thì chẳng có gì khác. Theo như Thừa Chí kể lại, thời điểm trăng lên cao nhất trong ngày, cũng là lúc Uẩn phòng tích tụ nguyên tố chi lực lại. Trần Anh cũng lưu ý rõ điều này, bất quá Uẩn Phòng này ngoại trừ cửa chính thì không có cửa sổ nào cả, không thể nhìn được trăng lên tới đâu. Không tính được thời điểm thì đành ngồi chờ, nhưng lúc chiều hắn đã tập luyện cực kì mệt mỏi rồi, tuy nói là huyễn lực làm mệt nhọc giảm bớt, cũng chỉ là lúc đó mà thôi, càng lâu dần, hiệu quả biến mất, cơn mệt lại hiện ra một cách rõ ràng, khiến Trần Anh ngủ thiếp đi.
Trong đại sảnh đường của gia trang, có ba đạo nhân ảnh ngồi ngay ngắn lên ghế, không ai khác chính là Thiều Quốc Việt, Thừa Chí và Triệu Mẫn. Lúc này, Thừa Chí và Triệu Mẫn đang bàn bạc gì đó có vẻ khá sôi nổi, lâu lâu lại nhìn ra bầu trời một lần, như đang trông ngóng gì đó. Bỗng Triệu Mẫn gọi nhẹ:
- Sư phụ, trăng đã lên tới đỉnh rồi.
Thiều Quốc Việt đang nhắm mắt dưỡng thần trên ghế chủ tọa nghe vậy mới từ từ mở mắt ra, khuôn mặt có chút suy tư.
Thấy sư phụ mình không nói gì, Thừa Chí mới lo lắng hỏi:
- Sư phụ, người cũng biết rồi, tuy nói là trên đời cũng có một số thiên tài có song hệ thể chất, nhưng sư đệ là người Lôi hệ thể chất, thể chất này được xưng là độc hệ độc hành, không thể xuất hiện người có song hệ thể chất mà trong đó có Lôi hệ được, sư phụ làm vậy chỉ sợ làm hại Trần Anh thôi.
Triệu Mẫn thấy sư huynh nói vậy, cũng nói thêm vào:
- Đúng vậy sư phụ, xem ra làm vậy căn bản làm cho sư đệ chịu khổ chứ không giúp ích được gì. Hay là sư phụ cố tình làm vậy để dạy bảo sư đệ vậy.
Thiều Quốc Việt khuôn mặt đang chút suy tư, nghe hai đồ đệ nói vậy, liền hừ một tiếng, giả bộ bất mãn:
- Hừ, ta đây làm gì cũng phải thong báo cho các con hay sao, mau trở về phong ngủ đi, ở đây mình ta tọa trấn là đủ.
Triệu Mẫn vốn đang định nói thêm câu gì, Thừa Chí liền thấy sắc mặt Thiều Quốc Việt không tốt lắm, bịt mồm nàng lại, kéo ra khỏi đại sảnh đường.
…..
Lúc này, trong Uẩn Phong phòng, hay nói chính xác hơn là xung quanh Trần Anh có một lớp màng mỏng, nếu nhìn bằng mắt thường thì cũng không khác gì không khí xung quanh, nhưng người tu luyện nhìn thấy lập tức nhận ra là không giống, hay đích xác là khác hẳn, bất quá khác như thế nào chỉ có đại năng chữ “ Thần” trở lên mới thấy rõ ràng.
Lớp màng kia như thẩm thấu vào cơ thể Trần Anh, chui qua từng ngõ ngách, từng bộ phận trên cơ thể, làm Trần Anh đang ngủ tự nhiên có cảm giác khoan khoái kì lạ. Nhưng cảm giác ấy cũng chỉ được vài giây, sau đó là một cơn đau như cắm dao nhọn vào từng thớ thịt, làm Trần Anh tỉnh giấc. Cơn đau buốt cứ tăng dần lên theo thời gian, mà không chỉ ở một chỗ, khắp cơ thể Trần Anh đều như bị đâm vào vậy, quả thật là đau đớt khôn tả. Cơn đau vừa qua đi, lập tức Trần Anh cảm thấy người mình bị cứng lại như đất đá vậy, tất cả những gì hắn có thể cử dộng bây giờ cũng chỉ là đôi mắt.
Trong đại sảnh đường, Thiều Quốc Việt cũng cảm giác có gì đó là lạ, tốc độ lưu chuyển của không khí hình như là quá nhanh đi, nói vậy lượng nguyên tố chi lực bị hấp thu vào trong Uẩn phong phòng quá lớn mất rồi. Trước đây lão cũng cho Thừa Chí và Triệu Mẫn dùng Uẩn Phong phòng một thời gian, tuy lượng Phong chi lực có cao, nhưng vẫn có lão chống đỡ cho ít nhiều, bất quá lần này cả Kim, Mộc, Thổ, Hỏa, các nguyên tố chi lực này đều bị thu hút về Uẩn phòng nhiều gấp mười lần, nếu hiện tại trời đổ mưa, có thêm Thủy chi lực hay tệ hơn là cả Lôi chi lực thì dù là lão thế chỗ cho Trần Anh chống đỡ được cũng phải bị thương nặng.
Quả nhiên, không nhắc thì chớ, nhắc một cái là đến ngay.
Đoàng!! Xoẹt Xoẹt!!
Mưa, đã mưa rồi, còn kèm theo cả sấm chớp.