Vô Thường
Chương 1118 : Lại phát đạt tiếp
Ngày đăng: 21:49 21/04/20
Hai người tiếp tục tìm kiếm trong Đan Điện, cũng không biết là vận may hay vận rủi, một ngày tiếp theo tìm kiếm bên trong cũng được không ít linh đan, thậm chí ngay cả Bất Tử Kim Đan cũng bị Đường Phong và Đoạn Tây Lâu tìm được một viên, nhưng hiện giờ Đường Phong đang cần linh đan để trị thương thế của xương cốt cùng kinh mạch, không có việc để dùng tới nó.
Bất Tử Kim Đan là thứ tốt, thứ này cũng đồng dạng là linh đan thượng cổ, chẳng qua Đường Phong đã nắm giữ phương pháp luyện chế, lần trước Mạc Lưu Tô còn luyện chế ra hai viên.
Đường Phong đã lấy Duyên Niên Đan, một viên Bất Tử Kim Đan tự nhiên để cho Đoạn Tây Lâu cầm đi. Thực lực của hắn thấp, gặp phải tình huống nguy hiểm nhiều hơn Đường Phong không ít, vừa lúc Bất Tử Kim Đan có chỗ phát huy công dụng.
Ngày thứ hai, hai người thăm dò một gian phòng cuối cùng, cũng không phải không còn gian phòng nào khác bên trong Đan Điện mà do trước đây Đường Phong đã đáp ứng với Đoạn Tây Lâu sẽ đi thăm dò Công Pháp Điện, mà hiện giờ cũng là lúc ly khai khỏi Đan Điện.
Phá giải hết các cơ quan then chốt bên trong căn phòng, hai người đi tới một cái đài cao ở chính giữa, bên trên có một bình ngọc trắng noãn.
Bình ngọc này cũng là bình ngọc tương đối bình thường, cũng không có chỗ đặc thù, linh đan ở trong Đan Điện cũng có tính chất liên quan tới bình đựng, nhưng chuyện này cũng không phải tuyệt đối. Thỉnh thoảng Đường Phong và Đoạn Tây Lâu cũng có thể tìm được đan dược tốt ở trong bình ngọc bình thường.
Chẳng qua Đường Phong cũng không trông cậy vào bình ngọc này sẽ có linh đan mình cần.
Vẫn như cũ chính là Đường Phong cầm lấy bình ngọc, còn Đoạn Tây Lâu cúi đầu nhìn chú giải bên trên cột đá.
- Bình này là linh đan gì?
Đường Phong một mặt thuận miệng hỏi một mặt lắc lắc cái chai, âm thanh của nhiều viên đan dược truyền ra động tĩnh:
- Hả, lọ đan dược này lại không chỉ có một viên.
Tình huống này khiến cho Đường Phong có chút ngoài ý muốn, bởi vì từ khi bắt đầu tìm kiếm ở bên trong Đan Điện tới bây giờ, phàm là tìm được bình ngọc thì trong bình luôn luôn chỉ có một quả, nhưng bình ngọc này lại không như vậy, từ thanh âm vang lên trong bình Đường Phong suy đoán được linh đan bên trong có ít nhất mười viên!
Số lượng đan dược nhiều thì chỉ sợ giá trị cũng sẽ thấp, Đường Phong không tự chủ được toát ra suy nghĩ này.
Nhưng mà Đoạn Tây Lâu đứng ở bên kia nhìn trong chốc lát đột nhiên cất tiếng cười to:
- Ha ha ha ha! Đại ca, chúng ta lại phát tài rồi!
Mỗi lần tìm được linh đan quý trọng thì Đoạn Tây Lâu đều phải hô một câu như vậy, mới trôi qua hai ngày mà Đoạn Tây Lâu đã hô tám đời nhà mình giàu lên rồi.
Dường như mấy đời trước của hắn là một cùng quỷ.
Đường Phong cười nói:
- Tại sao lại giàu rồi?
- Đại ca đoán lần này tìm được linh đan gì?
Đoạn Tây Lâu hỏi Đường Phong.
Đường Phong lắc đầu.
- Trú Nhan Đan!
Đường Phong và Đoạn Tây Lâu liếc mắt nhìn nhau, cả hai nhanh chóng tiến tới.
- Cứu... Cứu cứu ta...
Nhìn thoáng qua tuổi tác của người này không quá lớn, có lẽ chỉ khoảng tầm trên dưới bốn mươi, thực lực đến Linh Giai hạ phẩm, cũng không biết là đệ tử của gia tộc nào.
- Thương thế quá nặng.
Đoạn Tây Lâu xem xét qua rồi hướng Đường Phong chậm rãi lắc đầu.
Vừa rồi lúc đạo kiếm khí kia bay tới thì người này cũng không vận chuyển cương khí hộ thân, có thể tưởng tượng được hắn đã đến giai đoạn nỏ mạnh hết đà, hơn nữa thoạt nhìn thương thế của người này vô cùng thê thảm, trên người có vô số các mũi tên nhọn cắm chi chít, hẳn là do bị các cơ quan then chốt bên trong gian phòng gây ra thương tích.
- Ta... Ta không muốn...
Người này cầm chặt tay Đoạn Tây Lâu, giãy dụa nói thêm một cầu liền nghẹo đầu xuống.
Hai người Đường Phong và Đoạn Tây Lâu lặng lẽ không nói câu nào.
Linh Giai hạ phẩm đã không còn yếu nữa, nhưng mà ở bên trong Võ Điện cứ như vậy bỏ mình, quả nhiên là chim chết vì ăn.
Hai người Đường Phong và Đoạn Tây Lâu tầm bảo thuận lợi như vậy thì hơn nửa công lao thuộc về Đoạn Tây Lâu, tuy rằng thực lực của hắn không cao nhưng nghiên cứu rất kỹ các cơ quen then chốt bên trong Hư Thiên Điện, từ khi bắt đầu tới giờ còn chưa từng xúc động phải bất kỳ cơ quan then chốt, mỗi một khi vào nhà thì nhất định có thể phá giải.
Tuy nói thủ đoạn lấy bảo vật của Đường Phong không thể không tính nhưng nếu không có Đoạn Tây Lâu thì Đường Phong cũng phải đối mặt với đủ các loại phiền phức.
- Cơ quan then chốt bên trong gian phòng này đã bị mở ra, trong khoảng thời gian ngắn có lẽ không có nguy hiểm gì.
Đoạn Tây Lâu quay đầu nhìn về gian phòng người nọ vừa bay ra.
- Mà đạo kiếm khí vừa rồi hắn không phải do cơ quan then chốt bắn ra.
- Thứ thần binh?
Thần sắc Đường Phong ngưng trọng.
- Phải, chỉ có vũ khí thông linh mới có thể tự chủ bắn ra kiếm khí.
- Ta đi xem.
Đường Phong xoay người chạy ào vào bên trong gian phòng, sau một lúc liền lấy ra một thanh trường kiếm.
Xác thực giống như dự liệu của hai người, vũ khí bên trong gian phòng thật sự là một thanh thứ thần binh, chẳng qua thanh thứ thần binh này kiệt ngạo không tuân lệnh, mặc dù bị Đường Phong nắm trên tay cũng không ngừng tranh đấu, căn bản không muốn thỏa hiệp, ngược lại kiếm khí trên thân kiếm bắt đầu khởi động, nếu không phải Đường Phong vận chuyển cương khí hộ thân thì sợ rằng đã bị kiếm này gây tổn thương. Trong lúc Đường Phong đi thì Đoạn Tây Lâu đi tới bên cạnh thi thể người vừa rồi lục lọi, tuy rằng người chết thì của cái của hắn cũng thành vật vô chủ, nhưng người này chết tại đây, nếu Đoạn Tây Lâu không lấy thì người khác sẽ lấy.
Chẳng qua Đoạn Tây Lâu cũng không có thu hoạch, hắn chỉ tìm được một ít đan dược và linh thạch bên trong người này. Có lẽ người này cũng một mạch tới thẳng Võ Điện, không hề đi tầm bảo bên trong Thủy Điện và Đan Điện.