Vô Thường

Chương 1119 : Võ điện

Ngày đăng: 21:49 21/04/20


- Không có thứ gì để chứng minh thân phận.



Đoạn Tây Lâu tìm kiếm thi thể của hắn. Thứ nhất là muốn tìm những thứ hữu dụng, thứ hai là để nhìn thân phận của hắn một chút, như vậy khi rời khỏi Hư Thiên Điện thì cũng có thể báo tin tới gia tộc của hắn.



Ngược lại Đường Phong có thể cô động âm hồn biết được thân phận của hắn, nhưng suy nghĩ một chút liền cảm thấy không nên làm vậy.



- Đại ca chờ một lát.



Tính tình Đoạn Tây Lâu phúc hậu, hắn không đành lòng nhìn người này phơi thân bên ngoài liền nhanh đưa thi thể vào bên trong gian phòng.



- Ngươi cầm lấy kiếm này, chẳng qua cẩn thận một chút đừng để nó làm bị thương.



Đường Phong đưa thanh trường kiếm thứ thần binh trên tay tới.



Đoạn Tây Lâu vội vãn từ chối:



- Không cần.



- Cho ngươi mượn cầm.



Hiện giờ Đường Phong đã có một thanh thứ thần binh cho nên thanh trường kiếm này không có chỗ dùng tới.



Đoạn Tây Lâu còn đang muốn từ chối thì Đường Phong đã ném thanh trường kiếm qua, trong lúc hoảng sợ hắn vội vã vận chuyển cương khí hộ thân tiếp nhận, kiếm khí tiết ra ngoài, thân kiếm rung lên không ngừng, ánh mắt Đoạn Tây Lâu sáng ngời:



- Kiếm tốt.




Không khí bên trong Linh Thảo Điện tỏa ra một mùi thơm ngát, âm thanh côn trùng kêu truyền tới bên tai, tiếng chim hót kêu vanh thánh thót, phía trên là bầu trời quang vạn dặm, phía dưới là thảm cỏ xanh hồng, đệ tứ Linh Thảo Điện nào còn chút dàng dấp của Hư Thiên Điện? Đường Phong đặt mình trong đấy phảng phất như đang ở bên trong núi rừng cổ kính.



Chẳng qua núi rừng cổ kính này cũng không giống với những núi rừng bình thường khác, ở đây không có cây cối dư thừa mà chỉ toàn là hoa và cỏ đập vào mắt.



Các tảng đá lớn nối tiếp nhau chia dược viên thành hai bên đường, liếc mắt nhìn lại không thấy tận cùng, quả thực quy mô này vượt quá sức tưởng tượng của con người.



Cực quý trọng, không quý trọng lắm, bình thường, tầm thường, tất cả nhưng loại kỳ trân dị thảo trong thiên hạ đều có thể tìm được tại nơi đây.



Hồng, hoàng, lam, lục, các loại màu sắc rực rỡ sáng lạn, những nụ hoa đua nhau khoe vẻ đẹp rạng ngời, những quả thành thục tản ra mùi thơm cùng vẻ ngoài sáng bóng.



- Đây...



Đường Phong sợ đến ngây người, hắn không biết làm sao để biểu đạt tâm tình của chính mình, khung cảnh chỗ này khiến cho hắn có chút mê man, cảm giác giống như chính mình đi một bước ra khỏi Hư Thiên Điện đến một chốn bồng lai tiên cảnh.



- Linh Thảo Điện là một nơi đặc thù tồn tại bên trong Hư Thiên Điện.



Đoạn Tây Lâu hít sâu vào một hơi, tuy rằng hắn sớm đã chuẩn bị tâm lý nhưng khi nhìn thấy cảnh tượng trước mặt cũng bị chấn động không ngừng.



- Cũng không biết vị kỳ nhân nào đã kiến tạo nên Linh Thảo Điện.



Không đề cập tới bản thân Linh Thảo Điện đã tồn tại một cách kỳ lạ, chỉ riêng quy mô này cũng đủ cho người đời kính ngưỡng. Các tông môn đều có dược viên của chính mình, tông môn nhỏ có dược viên nhỏ, tông môn lớn có dược viên lớn. Dù sao cũng phải bồi dưỡng thảo dược ở bên trong dược viên phục vụ cho tông môn. Đó mà một kiến trúc mà tông môn nào cũng phải có.



Ví dụ như Trảm Hồn Tông, khi Đường Phong còn đang làm chức quản sự dược viên bên trong Trảm Hồn Tông thì cũng kiến thức được phong phạm dược viên của một tông môn lớn, nhưng dược viên bên trong Trảm Hồn Tông căn bản không thể nào so sánh với Linh Thảo Điện ở đây.