Vô Thường

Chương 1120 : Liệu nguyên hỏa

Ngày đăng: 21:49 21/04/20


Cho dù ai chạy tới địa phương tràn ngập các loại kỳ hoa dị thảo như thế này thì sợ rằng cũng không đành lòng đi tiếp, ít nhiều cũng muốn tìm kiếm một lần để xem chính mình có vận khí tốt hay không.



Khác với những điện phủ khác, Linh Thảo Điện có lực mê hoặc vô cùng lớn đối với những người tầm bảo. Như Đan Điện hay Võ Điện, nếu không đi vào trong phòng và phá được các cơ quan then chốt thì căn bản không biết ở chỗ này có bảo bối, càng không biết đẳng cấp của bảo bối như thế nào, điều này khiến cho người ta có cảm giác như đang đánh bạc. Nhưng Linh Thảo Điện lại không như thế, các loại kỳ hoa dị thảo ở ngay trước mặt, có thể nhìn thấy trực tiếp, đây là điều khác biệt vô cùng lớn.



Cho nên Linh Thảo Điện có lực hấp dẫn trí mạng đối với những người tầm bảo.



Đoạn Tây Lâu nghiên cứu về Hư Thiên Điện vô cùng sâu rộng nhưng vẫn không biết nhiều về các loại thảo dược, sức người cũng có hạn, từ khi năm tuổi Đoạn Tây Lâu đã bắt đầu nghiên cứu về Hư Thiên Điện cho tới tận bây giờ, bản thân hắn còn phải dành thời gian để tu luyện, sao có thời gian dư khác để đi nghiên cứu thảo dược?



Cũng may đây cũng coi như là một nửa lĩnh vực của Đường Phong.



Phóng mắt nhìn lại, chỉ thấy hai bên đường trồng vô vàn các loại hoa cỏ, các loại hoa cỏ ở đây cũng không phải quá trân quý, chẳng qua những hoa cỏ này đã mọc lâu năm, so với những linh thảo bên ngoài tốt hơn rất nhiều.



Một trăm năm Hư Thiên Điện mới mở ra một lần, có thể nói những linh thảo tại đây cũng đều có dược tính trăm năm, đương nhiên những linh thảo mới mọc không thể so bì.



Một gốc linh thảo cách xa năm trượng cao tầm đứa bé có một chùm trái cây kết quả, chùm quả to chừng cái móng tay, trái cây đỏ mọng khiến cho Đoạn Tây Lâu yêu thích vụng trộm hái, hắn lén lút tiến về phía trước, đi tới vô cùng cảnh giác liền hái trái cây trở về.



- Đại ca, thứ này...



- Hồng Nhan quả, không độc, tuy rằng dược tính của nó tương đối thấp nhưng cây linh dược này có dược linh tràn đầy, kết tinh thành trái cây tự nhiên có thể ăn được, ăn đi, có thể khôi phục chút ít.



Đoạn Tây Lâu vừa nghe, không hề nghi ngờ lập tức chia đôi chùm quả vừa hái được cho Đường Phong một nửa, còn một nửa đưa vào mồm ăn luôn.



Nhai chùm quả trong miệng, Đoạn Tây Lâu nói:



- Ăn rất ngon.



Đường Phong cười khẽ, hắn ăn chùm quả Đoạn Tây Lâu phân cho chính mình. Từ khi đưa Chu Tiểu Điệp ra khỏi Trảm Hồn Tông, Đường Phong cũng không đi ăn những thứ đó, tuy rằng tới cảnh giới Linh Giai thì bản thân không có nhu cầu quá lớn đối với thức ăn, cho dù mười ngày nửa tháng không ăn cũng không bị làm sao, nhưng nhiều lần đại chiến, Đường Phong lại có thương tích trong người tất nhiên muốn ăn vài thứ để tăng lên tốc độ khôi phục, mà trái cây ở đây là thực vật tốt nhất.



- Đại ca, chúng ta có nên dừng lại bên trong Linh Thảo Điện mấy ngày hay không? Dù sao đi nữa thời gian vẫn còn.



Đoạn Tây Lâu nhìn một thảm hoa cỏ xanh đỏ kéo dài vô tận có chút luyến tiếc.
Bên này Tư Đồ Cừu và linh thú hỏa hệ đang chiến đấu hừng hực với nhau, bên kia Đường Phong đang trầm tư suy nghĩ.



Thấy một gốc Liệu Nguyên Hỏa kia, cho dù Đường Phong đã nhìn thấy nhiều kỳ trân dị bảo hơn nữa cũng không khỏi động tâm, nếu như nó vô dụng đối với chính mình thì thôi, nhưng hết lần này tới lượt khác nó lại có tác dụng lớn với chính mình. Tuy rằng mình không tu luyện qua cương khí hệ hỏa nhưng lại có cương tâm hệ hỏa nha.



Chỉ cần ăn một gốc Liệu Nguyên Hỏa vào, uy lực của cương tâm hệ hỏa nhất định sẽ tăng mạnh, ở trên đời này, thực lực mới là vương đạo.



Nếu như người khác theo dõi cây Liệu Nguyên Hỏa thì thôi, mặc dù Đường Phong động tâm nhưng cũng sẽ không làm ra hành động chém giết cướp đoạt, có câu quân tử ái tài, cướp của người khác có chút không hay lắm? Huống chi người ta còn là một cao thủ đứng đầu, nếu làm không tốt có khi còn chọc giận hắn, loại chuyện tình xuất lực không có lời tất nhiên Đường Phong không đi làm.



Nhưng mà hết lần này tới lượt khác người đang nhăm nhe cây Liệu Nguyên Hỏa lại là Tư Đồ Cừu! Tuy rằng Đường Phong và hắn không có ân oán nhưng ân oán của Đường Phong và Tư Đồ thế gia nói suốt mấy ngày cũng không xong, vô số đệ tử của Tư Đồ thế gia chết trên tay chính mình, Tư Đồ Thiên Hà thì bị mình giết chết, loại ân oán tầng tầng lớp lớp như vậy không thể cởi bỏ được.



Tư Đồ Cừu vốn là cao thủ Linh Giai thượng phẩm, rất khó đối phó, nếu như hắn chiếm được Liệu Nguyên Hỏa, tăng thêm thực lực thì sẽ trở nên càng khó đối phó hơn. Loại chuyện tình ngồi xem thực lực của địch nhân tăng lên không phải tính cách của Đường Phong.



Cây Liệu Nguyên Hỏa này, chắc chắn chính mình phải lấy bằng được! Chỉ là thế cục hiện giờ không phải để cho Đường Phong có hành động thiếu suy nghĩ.



Nếu chỉ là chính mình lẻ loi thì cũng không sao, trực tiếp lao lên chém giết thì Tư Đồ Cừu còn có thể làm gì? Nhưng hiện giờ bên cạnh mình còn có Đoạn Tây Lâu, chính mình không sợ nhưng Đoạn Tây Lâu phải làm sao đây? Khiến Đoạn gia của hắn chọc vào một phiền toái lớn như vậy, sao hắn có thể sống được?



Phải tính toán cẩn thận mới được! Trong lòng Đường Phong âm thầm suy nghĩ.



Vẻ mặt Tư Đồ Cừu hung thần ác sát, người tu luyện cương khí hỏa hệ đều có tính tình nóng nảy như vậy, hiện giờ bị người khác coi là con khỉ nhảy qua nhảy lại, tự nhiên tâm tình không tốt chút nào.



Khí thế của lão gia này thô bạo ngang ngược, Đoạn Tây Lâu bị hắn trừng mắt nhìn có chút cảm thấy sợ hãi, vội vã kéo y phục của Đường Phong, hướng hắn chậm rãi lắc đầu:



- Đại ca...



Đường Phong còn chưa kịp trả lời thì Tư Đồ Cừu bên kia đã bạo phát, hắn một mặt ứng phó với công kích của linh thú bát giai, mặt khác đẩy ra một chưởng hướng tới phía Đường Phong và Đoạn Tây Lâu, miệng quát to một tiếng:



- Cút!



Một tiếng vừa kêu xong, Đoạn Tây Lâu liền cảm thấy có chút váng đầu hoa mắt, suýt chút nữa ngã xuống mặt đất, chỉ biết ngây ngốc đứng tại chỗ.