Vô Thường

Chương 1130 : Do tâm sinh ra

Ngày đăng: 21:49 21/04/20


Vừa rồi chẳng hiểu tại sao xúc động phải cơ quan then chốt, tuy rằng Đường Phong không hiểu rõ nhưng hiện giờ công kích đang đánh tới hắn cũng không có thời gian để suy nghĩ, chỉ có thể thấy chiêu phá chiêu, tiện tay đánh tan.



Và tình huống lại xảy ra như cũ, khi Đường Phong đánh tan chiêu thức của Đoạn Tây Lâu thì vô số đạo công kích lại từ bốn phương tám hướng phóng vào.



Mà hiện giờ cường độ của công kích rõ ràng tăng lên rất nhiều so với lúc nãy, may mà ba người phản ứng cũng nhanh, tiêu hao chút khí lực liền hóa giải được nguy cơ.



Không đợi ba người thở ra một hơi, Đoạn Tây Lâu giả ở đối diện bổ ra công kích lần thứ ba.



- Chung Lộ, công kích hắn thử xem.



Trong lòng Đường Phong đột nhiên phát ra một chủ ý, một mặt hóa giải kiếm khí của đối phương một mặt phân phó cho Chung Lộ.



- Vâng.



Trường tiên màu đỏ trên tay Chung Lộ duỗi thẳng ra đánh tới Đoạn Tây Lâu giả, một roi này Chung Lộ chỉ dùng để thử, tuy không dùng hết toàn lực nhưng cũng không thể khinh thường, khi trường tiên và Đoạn Tây Lâu tiếp xúc với nhau thì lại không hề khiến cho hắn bị thương tổn dù chỉ một chút, trường tiên cứ như vậy xuyên thấu qua thân thể của hắn, ngoại trừ viền ngoài thân thể hắn bị lay động đôi chút thì không còn phản ứng nào khác.



Đường Phong chau mày, hắn hoài nghi những công kích vừa rồi đều là ảo giác, nhưng suy đoán từ lực đạo truyền tới tay thì những công kích vừa rồi cũng không giống như mình suy nghĩ, mà là thật, tuy rằng Đoạn Tây Lâu giả ở trước mặt vô hình vô chất, nhìn qua vô cùng giống với Đoạn Tây Lâu thật, nhưng chắc chắn là ảo giác trăm phần trăm.



Mà mỗi lần Đoạn Tây Lâu giả công kích, chính mình phá tan thì đều bị các cơ quan then chốt công kích, cường độ công kích của các cơ quan then chốt càng ngày càng mạnh, ba lần công kích liên tiếp Đường Phong đều mơ hồ cảm giác được một ít áp lực.



Nếu còn tiếp tục như vậy thì chỉ không đầy ba hiệp, nhất định sẽ có người bị thương.



- Đại ca, hình như người này sử dụng kiếm pháp Đoạn gia ta.



Đoạn Tây Lâu trầm giọng nói.



- Do tâm sinh ra?



Đường Phong nhíu mày, tuy rằng ảo trận không có uy lực nhưng không hề tầm thường, dĩ nhiên có thể biết được suy nghĩ trong lòng Đoạn Tây Lâu, kể cả kiếm pháp do ảo cảnh chiết xạ thành cũng là công kích chân chính.



Chỉ là, rõ ràng chính mình đã hóa giải công kích của hắn, tại sao còn xúc động tới cơ quan then chốt đây?



Đoạn Tây Lâu giả ở trước mặt chuẩn bị ra kiếm thứ thư, hai người Đoạn Tây Lâu và Chung Lộ sẵn sàng đón đỡ, chuẩn bị ứng phó công kích của hắn.



Nhìn một màn này, Đường Phong bỗng nhiên nhớ tới tràng cảnh thu phục Ngự Thần vào năm đó, linh quang trong đầu chợt lóe lên.



Thì ra là như vậy! Thì ra do kiếm khí tràn ra ngoài xúc động tới các cơ quan then chốt và bẫy rập trong phòng. Công kích của Đoạn Tây Lâu giả cũng không lớn lắm, lấy thực lực của Đường Phong tùy tiện có thể hóa giải được, nhưng chính vì khi hắn phá giải công kích thì Đường Phong lại dùng thừa ra một chút khí lực, đây chính là nguyên nhân phát ra từ bản năng, nhưng chính vì thừa ra một chút khí lực không tiêu tán được cho nên mới xúc động tới các cơ quan then chốt cùng bẫy rập.



Năm đó thu phục Ngự Thần cũng gặp qua loại tình huống như vậy, Ngự Thần đánh ra công kích còn chính mình phá giải hoàn mỹ, không thể thừa cũng không thể thiếu, nếu không cường độ công kích của nó càng lúc sẽ càng lớn, cục diện năm đó giống y hệt như cục diện ở trước mặt.



Nếu quả thực là như vậy thì nhất định phải xuất ra công kích có cùng uy lực, hóa giải hoàn mỹ công kích của song phương cùng nhau tiêu tán.




Bỗng nhiên, âm thanh ám khí giao nhau đình chỉ, Đường Phong giả cũng dừng công kích.



- Chín chiêu.



Đoạn Tây Lâu nhíu mày:



- Còn có chiêu cuối cùng?



Đoạn Tây Lâu giả bị phá đi mười chiêu liền biến mất, Chung Lộ giả cũng đồng dạng như vậy.



Nhưng hiện giờ Đường Phong giả chỉ đánh ra chín chiêu rồi đình chỉ công kích, điều này khiến cho Đoạn Tây Lâu có chút nghi hoặc không giải thích được.



Lúc này trong lòng Đường Phong cũng máy động, hư ảnh có thể sử dụng thủ đoạn của bản thân, hơn nữa chiêu thức đánh ra giống mình y như đúc, đã qua chín chiêu, chiêu tiếp theo sẽ là gì?



Chiêu cuối cùng chắc chắn là chiêu mạnh nhất. Mà chiêu thức Đường Phong có thể thi triển ra có uy lực lớn nhất không thể nghi ngờ đó chính là Ngự Thần.



Lẽ nào sẽ xuất hiện một kích Ngự Thần? Thần sắc Đường Phong ngưng trọng, Ngự Thần là thần binh, hơn nữa còn là thần binh đã chân chính hòa hợp với mình, công kích như vậy cho dù là bản thân Đường Phong cũng không dám nắm chắc có thể đón đỡ. Nhưng nếu không ngăn lại được thì cả ba tính mệnh sẽ phải nằm tại đây.



Bàn tay Đường Phong giả động đậy, Đường Phong nhìn chằm chặp vào động tác của đối phương, con mắt không dám nháy một cái nào.



Chỉ thấy hắn chậm rãi đưa tay cầm lấy bội kiếm bên hông, chợt một cỗ kiếm ý phủ vô tận phủ xuống.



Vô Cấp Kinh Mang Kiếm!



Con ngươi Đường Phong phóng lớn trong nháy mắt, thì ra một kích cuối cùng không phải là Ngự Thần mà là Vô Cấp Kinh Mang Kiếm!



Không có chút chần chừ, một tay Đường Phong cũng nhanh chóng rút bội kiếm bên hông mình ra, kiếm ý tỏa ra giống như long ngâm, không khí xung quanh như biến thành châm nhọn đâm vào da thịt hai người Chung Lộ và Đoạn Tây Lâu, khiến bọn họ đau đớn, bất đắc dĩ cả hai đành phải vận khởi cương khí hộ thân, lúc này mới cảm giác dễ chịu hơn đôi chút.



- Tranh...



Âm thanh phát ra từ trong kiếm truyền tới, kiếm ý càng lúc càng nồng nặc, nếu nói kiếm ý vừa rồi giống như châm nhọn thì kiếm ý hiện giờ giống như ngọn núi đang đè ép xuống, như muốn nghiền nát tất cả mọi thứ phía dưới.



Kiếm ra khỏi vỏ, quang mang hiện lên.



Đường Phong và hư ảnh hầu như cùng một lúc đánh ra Vô Cấp Kinh Mang Kiếm.



- Nguy rồi!



Kiếm quang của Đường Phong vừa ra, liền biết có chuyện không hay.