Vô Thường
Chương 1131 : Vô cấp kinh mang kiếm gặp nhau
Ngày đăng: 21:49 21/04/20
Vô Cấp Kinh Mang Kiếm là hắn được tiền bối truyền thụ cho, uy lực của một kiếm không chỉ liên quan tới cảnh giới người xuất kiếm và cảm ngộ về kiếm ý mà còn liên quan tới đẳng cấp vũ khí ở trên tay.
Vô Cấp Kinh Mang Kiếm, một kiếm một thiên binh.
Đẳng cấp vũ khí thiên binh căn bản không chịu nổi kiếm ý của Vô Cấp Kinh Mang Kiếm, một kiếm phóng ra, thiên binh vỡ, uy lực của kiếm khí cũng sẽ suy giảm nhiều. Chỉ có thể dùng thứ thần binh thì mới miễn cưỡng sử dụng được hết toàn bộ uy lực của Vô Cấp Kinh Mang Kiếm, nếu như sử dụng thần binh thì uy lực của kiếm này còn có thể lớn hơn nữa.
Cảnh giới của hư ảnh và Đường Phong tương đồng, cảm ngộ của kiếm ý cũng là do tâm sinh ra, không khác gì nhau, nhưng mà vũ khí trên tay lại có đẳng cấp khác nhau.
Vũ khí trên tay hư ảnh chỉ là một thanh thứ thần binh ảo, căn bản không phải là thật.
Nhưng vũ khí trên tay Đường Phong lại là thứ thần binh hàng thật chính hiệu, chiêu thức của hư ảnh đánh ra rất nhanh, Đường Phong cũng không kịp nhận ra sự khác biệt trong đó, chỉ kịp đánh ra một kiếm tương đồng, ngay lập tức liền biết được uy lực một kiếm của mình mạnh hơn rất nhiều so với hư ảnh.
Cho nên trong lúc đó căn bản không có biện pháp khiến chúng triệt tiêu lẫn nhau.
Quả thực là vậy, sau khi hai đạo kiếm quang va chạm vào nhau thì Vô Cấp Kinh Mang Kiếm trong tay hư ảnh tiêu tán ngay lập tức, còn tuy rằng kiếm quang của Đường Phong bị suy yếu rất nhiều nhưng vẫn phóng thẳng tắp về phía trước như cũ.
Kiếm quang đi được mấy trượng liền bị tan rã, bị một tầng không nhìn thấy chặn lại, Đường Phong biết đó chính là tường của căn phòng.
- Cẩn thận!
Đường Phong kinh hô một tiếng, vừa dứt lời xung quanh truyền đến âm thanh răng rắc, các cơ quan then chốt đều bị xúc động.
Sưu sưu sưu... Vô số mũi tên giống như châu chấu bay thẳng tới chỗ ba người.
Các cơ quan then chốt bắn ra ám khí cùng tên công kích dày đặc hòa vào với nhau, hiện giờ mật độ công kích vô cùng nhiều, khí tức tử vong tới trước mặt khiến cho cả ba người cảm thấy lạnh lẽo, da thịt đều co rúm.
Đường Phong hỏi để xác nhận suy đoán trong lòng mình.
- Vâng.
Chung Lộ gật đầu.
Quả nhiên là như vậy, sau thời gian một nén nhang Đoạn Tây Lâu cũng tỉnh ngộ, hoa chân múa tay vui sướng nói:
- Đại ca, tại sao ta đột nhiên có cảm nhận rất sâu về kiếm pháp của Đoạn gia?
- Có thể cảm nhận được là tốt rồi.
Đường Phong cười ha hả, ngón tay chỉ về phía trước nói:
- Xem ra thu hoạch của chúng ta lúc này không hề nhỏ.
Nhìn theo phương hướng ngón tay Đường Phong chỉ về phía trước, hai người Đoạn Tây Lâu và Chung Lộ thấy nguyên bản giữa gian nhà trống không bây giờ xuất hiện bốn cái rương nằm ở giữa trung tâm.
Rương màu vàng hoàng kim sáng chói mắt, rương màu bạc như đang lưu động, rương màu đồng giản dị không sáng lóa, còn có một cái rương sắt nhiều vết loang lổ ở trên.
- Nhiều như vậy?
Đoạn Tây Lâu nhất thời mừng rỡ.