Vô Thường
Chương 1234 : Kế hoạch tiếp theo
Ngày đăng: 21:50 21/04/20
Một tay kéo theo Chiến Vô Song, chạy suốt vài vòng xung quanh phủ đệ Chiến gia, phía sau là bảy tám cao thủ Linh giai thượng phẩm, chỉ cần không phải người mù đều có thể nhìn thấy rõ ràng.
Nhưng không ai dám tới viện trợ, Chiến Cuồng ở bên trên nhìn chằm chằm, phía Đường Phong còn có ba con tin bên trong, một khi chiến đấu nổ ra, an nguy của ba nữ tử kia nhất định không thể bảo toàn, còn không bằng để một mình một người Đường Phong gây ầm ĩ, Chiến Cuồng ném chuột sợ vỡ đồ, tự nhiên không dám làm gì ba nữ tử kia.
Sự thực đúng như vậy, cho dù Đường Phong gióng trống khua chiêng giết chết Chiến Vô Song, thế nhưng cũng không có lo lắng sinh mệnh.
Đợi đến khi bên trong yên tĩnh lại, lúc này mọi người mới thở dào một hơi.
- Đoạn lão gia chủ, hiện tại chúng ta làm cái gì bây giờ?
Cổ U Nguyệt không có chủ ý, chỉ đành chuyển ánh mắt về phía Đoạn Vô Ưu.
Sắc mặt Đoạn Vô Ưu hơi khó coi, cũng không biết phải làm như thế nào. Lúc này quấn quýt nhiều nhân mã qua đây như vậy, lại không hề nghĩ rằng bị Chiến Cuồng dùng một chiêu bức lui lại, tiến không được, mà lui càng không xong, tình cảnh xấu hổ cực kỳ, nếu như mọi người ở đây không có giao tình gì với Đường Phong thì hoàn toàn có thể đánh vào, lấy lực lượng nhân mã nhiều nhà hợp lại hiện tại, cho dù là Chiến gia cũng không chắc chống đỡ được.
Nhưng, mọi người ở đây, hầu như mỗi một phương nhân mã đều có một tia liên hệ không nhỏ đối với Đường Phong.
Người tại Linh mạch chi địa tự nhiên không cần phải nói, thân nhân bằng hữu của Đường Phong, Huyết Vụ Thành, Thiên Thánh Cung, bọn họ đều là bởi vì hỗ trợ Đường Phong mới đến đây, hiện tại Đường Phong rơi vào tay đối phương, sao bọn họ có thể chủ động tấn công?
Cổ gia Cổ U Nguyệt có giao tình với Đường Phong, không có khả năng không nhìn sinh tử của hắn.
Trảm Hồn Tông Liễu Như Yên cũng là như vậy.
Bản thân Đoạn Vô Ưu càng thêm không phải bàn cãi, nếu như không có Đường Phong tặng hắn một viên Duyên niên đan, hắn còn có thể đứng ở chỗ này sao? Ân cứu mạng, cho dù Đoạn Vô Ưu không báo đáp lại, nhưng sao có thể bỏ đá xuống giếng.
Chiến Cuồng ra chiêu rất đơn giản, nhưng lại cực kỳ hiệu quả, bắt lấy nhân vật then chốt nhất của trận chiến này! Trực tiếp khiến mấy nghìn nhân mã không tiến lên được.
Đoạn Vô Ưu trầm ngâm trong chốc lát, quay đầu về phía Đường Đỉnh Thiên và Diệp Dĩ Khô, nhỏ giọng hỏi:
- Đường Phong công tử trước khi đi có nói qua dự định của hắn hay không?
- Ta nghĩ, ta biết hắn có quyết định gì.
- Nguyện nghe giải thích!
Sắc mặt mọi người nghiêm túc.
Hỏa Phượng nhíu đôi mày thanh tú:
- Hắn có một bảo bối, có thể mang theo người sống, mà trong kiện bảo bối kia còn cất giấu một đồng tộc của ta!
Lại tỷ nghe xong, trước mắt sáng ngời:
- Phu nhân nói…
- Không sai!
Hỏa Phượng nhẹ nhàng gật đầu.
- Nguyên lai là như vậy!
Các nữ hài nhất thời yên tâm.
Nếu quả thực như vậy mà nói, vậy thì an nguy của ba người Tiêu Thiên Tuyết căn bản không cần phải lo lắng, Đường Phong tự nhiên sẽ cất giấu các nàng bên trong thứ đó, chỉ cần Đường Phong tìm được cơ hội, chắc chắn thoát khỏi vòng khống chế của Chiến gia.
Chỉ cần Đường Phong thoát khốn, nhân mã bên này liền không còn bất cứ lo lắng nào, tự nhiên sẽ giết vào phủ đệ Chiến gia trước, khiến Chiến gia gà chó không yên.
Chúng nữ liếc mắt nhìn nhau, hiểu ý cười.