Vô Thường

Chương 1235 : Tâm tình trong địa lao

Ngày đăng: 21:50 21/04/20


Tuy rằng trước khi đi Đường Phong không nói cái gì, nhưng hắn khẳng định tin tưởng nhóm người chính mình có thể thông qua một ít vết tích phán đoán được dự định của bản thân, bởi vì đã biết những người này đều là người thân nhất bên cạnh hắn, sao có thể không đoán ra tâm tư của hắn.



- Các ngươi, nói rõ như vậy, ta nhiều nhiều ít ít có cảm giác bị xa lánh bên ngoài.



Đường Đỉnh Thiên phiền muộn vô cùng.



Bạch Tiểu Lại hé miệng cười, lúc này mới mềm mại nói ra những suy đoán vừa rồi.



Mọi người nghe xong, tâm tình khẩn trương nhất thời trầm tĩnh lại.



Lúc minh bạch dự định của Đường Phong, mọi người không khỏi cảm thấy bi ai cho Chiến Cuồng.



Hắn cho rằng chính mình đã vây khốn được Đường Phong, lấy ba nữ nhân của Đường Phong làm con tin thì có thể thoải mái muốn làm gì cũng được, lại không hề nghĩ rằng Đường Phong tương kế tựu kế, ôm dự định thâm nhập vào Chiến gia cứu viện tam nữ.



- Nếu như vậy, chúng ta sẽ chờ đợi tin tức của Đường Phong.



Đoạn Vô Ưu quyết định:



- Một khi bên phía Đường Phong truyền ra bất luận vết tích tranh đấu nào, mấy nghìn nhân mã chúng ta toàn lực viện trợ, giúp hắn rời khỏi Chiến gia.



- Được!



Cổ U Nguyệt và Lệ Khinh Dương cùng nhau gật đầu.



- Chỉ là…



Đầu lông mày của Đoạn Vô Ưu xòe ra, mỉm cười nói:



- Chúng ta cũng không thể ngồi chờ không như vậy, lão thất phu Chiến Cuồng già thành tinh, nếu như chúng ta không có điểm động tác mà nói, không chừng hắn sẽ nghi ngờ.



- Ý tứ của Đoạn lão gia chủ là…



Lệ Khinh Dương nhẹ giọng trưng cầu.



- Mấy nghìn người chúng ta tới đây, dù sao cũng phải tạo cho Chiến gia một chút phiền phức mới được. Như vậy bọn họ mới biết, bởi vì Đường Phong bị bắt, chúng ta rất lo lắng.



- Như vậy có đánh rắn động cỏ hay không?



Cổ U Nguyệt có chút lo lắng.



- Không, chúng ta biểu hiện càng xúc động phẫn nộ, Chiến Cuồng sẽ càng cho rằng phân lượng của Đường Phong không thấp, kể từ đó, bên phía Đường Phong càng thêm an toàn.



- Thì ra là thế.



Trong lòng mọi người hiểu rõ.



- Như vậy, hiện tại trước tiên không nên kích chiến quá mức, bọn họ vừa mới bị giết một nhân vật quan trọng, nếu như kích chiến quá độ ngược lại không ổn, trước tìm những người này mắng một trận, nhục nhã Chiến Cuồng. Dù sao đi nữa lần này cách làm của hắn đích xác vô cùng đê tiện vô sỉ, chúng ta mắng hắn, hắn cũng không thể cãi lại, hơn nữa, hay nhất là chúng ta mắng sao cho Đường Phong hiểu được, cho hắn biết chúng ta đã rõ ràng dự định của hắn.
Tròng mắt Đường Phong vừa chuyển, hắc hắc cười gian một tiếng, vươn một ngón tay ngả ngớn khều khều cái cằm nhỏ nhắn của Tiêu Thiên Tuyết, mang theo nụ cười dâm đãng nói:



- Nàng vừa gọi ta là cái gì?



Thấy bộ dạng này của hắn, Tiêu Thiên Tuyết nhất thời ăn không tiêu, từ chối vài lần lại không thể giãy được cái ôm của Đường Phong, nhịn không được oán trách trừng mắt.



- Không thể gọi trực tiếp tên của ta.



Đường Phong bày ra uy nghiêm của người đứng đầu một nhà, phân phó nói:



- Gọi phu quân, hiểu hay không?



Sắc mặt Tiêu Thiên Tuyết đỏ bừng, khẽ gật đầu.



- Vậy gọi thử một tiếng nghe một chút!



Đường Phong hơi có một chút cảm giác được một tấc lấn một thước.



Da mặt của Tiêu Thiên Tuyết rất mỏng, nào không biết xấu hổ nói câu này.



Đường Phong hợp thời ho nhẹ vài tiếng, khóe miệng tràn ra máu tươi.



Trong lòng Tiêu Thiên Tuyết tê rần, mặt mày có chút thất sắc, nhanh chóng lên tiếng:



- Chàng đừng động khí, ta gọi là được.



Dứt lời, lắp bắp một lát mới thành tiếng gọi:



- Phu… Quân!



- Hắc hắc!



Đường Phong cười càng thêm đắc ý, lại quay đầu nhìn về phía Hà Hương Ngưng và Trang Tú Tú, hai nàng thực ra rất nhu thuận, không đợi Đường Phong phân phó, liền nhất tề than thanh thúy thúy hô to phu quân.



- Ha ha ha!



Đường Phong càn rỡ cười to, nhất thời ngưng thần lại, phảng phất như động thương thế, nhịn không được ho khan kịch liệt.



Tam nữ sợ hãi nhanh chóng tiến lên, người vỗ vỗ lưng, người xoa xoa ngực, cảm giác giống như Đường Phong đang bị bệnh tới thời điểm nguy kịch, nếu như không chiếu cố sẽ không còn kịp nữa rồi.



Địa lao đóng chặt đột nhiên mở rộng, thân ảnh hùng vĩ của Chiến Cuồng xuất hiện bên ngoài cửa nhà giam, trên mặt mang theo nụ cười nhàn nhạt, đi một bước về phía ba người.



- Ha ha, tiểu hữu có khỏe không?



Chiến Cuồng trực tiếp đứng trước mặt Đường Phong, cười dài một tiếng hỏi.