Vô Thường

Chương 137 : Khinh người quá đáng

Ngày đăng: 21:39 21/04/20


Nghe được câu này, trong lòng Lâm Nhược Diên cũng thả lỏng đôi chút.



Bên kia, Tiếu Nhất Diệp đột nhiên cười khặc khặc hai tiếng, nói với đám người Trần Vô Xá



- Ba vị bằng hữu, hình như là hai phe chúng ta có thực lực thấp nhất ở đây thì phải. Đợi lát nữa xuất thủ đoạt bảo vật, các ngươi cảm thấy mình có mấy phần thắng?



Ba đại thế lực ở đây, dĩ nhiên phải kể tới thực lực bên Bạch Đế thành là mạnh nhất, bốn Thiên giai thượng phẩm, mỗi người đều có mấy chục năm công lực, còn có cả tuyệt kỹ Tứ quý tuyệt sát vô cùng kinh khủng nữa, có thể nói, nếu như bốn người bọn họ liên thủ thì coi như Đường Phong cũng không phải đối thủ của họ.



Tiếp theo, dĩ nhiên là hai vị trưởng lão của Thiên Công Sơn Trang, hai lão đầu này mỗi người đều có niên kỷ sáu bảy chục tuổi, bàn về tư chất, bàn về khả năng chiến đấu của mỗi người, so với bất kỳ người nào trong Tứ Quý thành chủ cũng đều cao hơn. Bất quá số người lại không nhiều bằng người ta.



Yếu nhất chính là Đại Tuyết cung, mặc dù Tiếu Nhất Diệp là Thiên giai thượng phẩm, nhưng Lâu Mãn Kinh chỉ mới là Thiên giai trung phẩm, hai người dù lợi hại tới mấy cũng không bằng hai thế lực đối thủ được.



Bất quá chuyện như đoạt Thần binh, cũng không thể chỉ nhìn tới nhân số một cách đơn thuần như vậy được, vận khí và kế sách cũng chiếm một phần nhân tố quyết định rất lớn, đây chính là nguyên nhân vì sao ba người Trần Vô Xá biết mình không có nhiều hy vọng nhưng vẫn kiên trì lưu lại như cũ.



Thần binh, thế này cũng đủ để họ đánh đổi cả mạng sống.



về phần hai người Thiên Tú, đã sớm không đáng kể. Còn ba người Thang Phi Tiếu mặc dù thực lực không tồi, nhưng bọn họ chủ yếu tới vì Viêm Nhật, không có ý tranh giành Thất thải thần binh. Cho nên nói, cuộc chiến này cuối cùng vẫn chỉ tập trung trên người ba đại thế lực.



Mà những lời nói của Tiếu Nhất Diệp hiện tại, rõ ràng là muốn phá vỡ thế cục cân bằng hiện tại.



Ba người Trần Vô Xá liếc nhau một cái, cũng thành thật nói:



- Không có hy vọng. Chúng ta chẳng qua cũng giống như vị thiếu niên kia, tới đây xem náo nhiệt mà thôi.



không ai tin được những lời này nhưng vẫn phải nói.




Chờ lát sau, Tiếu Nhất Diệp lại nói:



- Nếu các ngươi đã không đồng ý với lời đề nghị của ta thì coi như xong. Bất quá ta hy vọng các vị đừng ngăn cản ta kết giao bằng hữu.



Nói xong lại chuyển hướng nói với ba người Trần Vô Xá,



- Ba vị thấy thế nào?



Ba người Trần Vô Xá liếc mắt nhìn nhau một cái rồi đồng loạt gật đầu.



Bọn họ dù gì cũng là ba Thiên giai trung phẩm, nếu thật sự cùng nhau liều mạng thì cũng rất có sức uy hiếp. Mà thực lực thấp nhất, nhân số cũng ít Đại Tuyết cung, đúng là lựa chọn có một không hai của họ hiện tại.



Không đợi bọn họ cất bước, Hàn Đông đột nhiên lạnh lùng nói:



- Ba vị, nếu bây giờ các ngươi đứng về phía Đại Tuyết cung thì sau này tông môn của các ngươi vĩnh viễn là kẻ thủ của Bạch Đế thành ta.



Đây đúng là uy hiếp trắng trợn, nhưng người nói là Bạch Đế thành, có tư cách nói câu này.



Thủy Nguyệt trưởng lão cũng nói:



- Không giúp được gì cho ta thì là kẻ địch! Đây cũng là ý của Thiên Công Sơn Trang!



Nháy mắt, cước bộ của ba người Trần Vô Xá dừng lại.