Vô Thường
Chương 153 : Xâm nhập
Ngày đăng: 21:39 21/04/20
Ngưng mắt nhìn thần sắc trên mặt Đường Phong, Linh Khiếp Nhan ngạc nhiên, đưa cánh tay trắng noãn như bánh bao kéo kéo y phục Đường Phong, nhẹ giọng hỏi:
- Ngươi đang nhớ nữ nhân nào sao?
Đường Phong sửng sốt, cúi đầu nhìn Linh Khiếp Nhan nói:
- Trẻ con không được nói lung tung.
Linh Khiếp Nhan trề môi nói:
- Nhân gia không phải là trẻ con. Rốt cuộc ta gọi ngươi là A Phong có được hay không?
- Không!
Đường Phong lắc đầu.
- Tùy ngươi muốn gọi tên gì cũng được, miễn không phải là cái tên này!
- Vậy thôi được, cùng lắm là ta chịu thiệt một chút, gọi ngươi là Phong ca ca!
Linh Khiếp Nhan có vẻ không tình nguyện lắm. Sau khi nói xong nàng lại kéo lấy y phục của Đường Phong, nhảy nhót nói:
- Kể chuyện xưa cho ta nghe, hôm nay ngươi chưa kể chuyện cho ta nghe!
Đường Phong trợn mắt nhìn nàng một cái:
- Ta cảm thấy luồng tinh hồn này của ngươi không phải đại biểu cho thiện lương mà là ngây thơ mới đúng! Ngươi thật sự xem mình là đứa trẻ sao.
BỊ Linh Khiếp Nhan quấn chặt lấy, Đường Phong bất đắc dĩ moi hết ruột gan tìm một cố sự để kể cho nàng nghe, thật giống như đang dụ dỗ trẻ nhỏ vậy
Nửa canh giờ trôi qua, Đường Phong đứng dậy chuẩn bị ra ngoài, sau đó hắn lại đột nhiên nhớ cái gì:
- Đúng rồi, vừa rồi ngươi nói ngươi có thể cảm nhận được một người khác, vậy bây giờ nàng đang ở đâu?
- Nhưng ngươi có ta!
- Làm sao bảo đảm được bên cạnh nàng không có chủ nhân của nàng?
- Như vậy đi, chúng ta lén lút đi thăm dò một chút, nếu như thật sự nàng đang bị thương, vậy chúng ta sẽ nhân cơ hội cắn nuốt nàng, nếu như không phải, chúng ta trở ra là được.
Linh Khiếp Nhan giậm chân một cái nói:
- ngươi chỉ là Hoàng giai thượng phẩm , ngay cả khả năng tự về còn không đủ, làm sao có thể giúp ta cắn nuốt nàng được.
Đường Phong cười hắc hắc nói:
- Không có dùi kim cương, không đi khắc đồ sứ nha! Trong một khoảng thời gian ngắn ta có thể tăng thực lực mình lên ngang với cao thủ Thiên giai trung phẩm!
Linh Khiếp Nhan sửng sốt, nàng nhìn Đường Phong chằm chằm, giống như muốn nhìn ra được vẻ đùa cợt trên mặt Đường Phong vậy.
- Đây là đòn sát thủ của ta, nếu không phải ngươi đã nhận ta làm chủ nhân thì ta sẽ không nói cho ngươi biết bí mật này đâu!
Đường Phong chắc chắn nói.
Nếu như Đường Phong đã quyết định giúp Linh Khiếp Nhan đi cắn nuốt những người khác, hắn cũng có quyết định của riêng mình. Có một số việc giải quyết càng sớm càng tốt, mình và một Linh Khiếp Nhan khác hiện tại đã trở thành đối thủ, nếu như lúc này thật sự nàng đang bị thương, tự nhiên là thừa dịp ngươi bệnh lấy mạng của ngươi rồi.
Cho dù nàng không bị thương, bản thân đánh không lại nàng chẳng lẽ còn không biết chạy hay sao?
Thấy Đường Phong kiên trì như vậy, Linh Khiếp Nhan cũng không phản bác nữa, dù sao Đường Phong cũng là chủ nhan của nàng, nàng chỉ dặn dò Đường Phong thật kỹ, ngàn vạn lần phải thật cẩn thận.
Hơi thở mà lúc trước Linh Khiếp Nhan cảm nhận được hiện tại đang ở bên trong Khúc Đình Sơn. Đối với địa phương chưa từng có người thăm dò này, khắp nơi đều tràn ngập nguy hiểm.
Khi Đường Phong tiến vào sâu bên trong Khúc Đình Sơn, hắn đem khí tức của mình thu liễm đến mức tối đa, cố gắng tránh thoát khỏi cảm ứng của những Linh Thú chiếm cứ vùng đất này, nhờ vậy hắn cũng tránh được không ít nguy hiểm.
Làm cho Đường Phong cảm thấy ngoài ý muốn, kể từ khi Linh Khiếp Nhan cắn mình một cái, nàng lại có thể tự do ra vào cương tâm của mình. Đối với điều này, tiểu nha đầu giải thích, vì bên trong cơ thể nàng có ấn ký của Đường Phong nên nàng mới có thể tự do ra vào cương tâm của hắn